Mọi người nhao nhao đi vào công ty, cửa máy móc mở rồi đóng, giống như mỗi một người đang đi, bọn họ có thể không suy nghĩ gì cả, chỉ là giống như muốn hoàn thành một nhiệm vụ chạy tới điểm đến kế tiếp.
Hạ Chi Quang cầm lấy đồng hồ quẹt thẻ của mình xếp hàng quẹt thẻ, chỉ là tốc độ phía trước đích thật là có chút chậm.
wangyunPhía trước nhanh lên, sắp đến giờ rồi.
Tổ viên cùng tổ Vương Quân vừa nhìn đồng hồ vừa không kiên nhẫn hướng người phía trước nói, người nọ cũng không muốn trêu chọc Vương Quân liền gia tăng tốc độ đánh thẻ xong liền vội vàng rời đi, dù sao, ai muốn trêu chọc một tên vô lại chứ?
Vương Quân quay đầu lại nhìn thoáng qua Hạ Chi Quang, sau đó nhịn không được nở nụ cười, hắn cầm thẻ của mình không nhanh không chậm đưa vào máy quẹt thẻ, hết thảy động tác đều là tốc độ rùa, Hạ Chi Quang nhìn thấy, tay cầm thẻ của hắn buông xuống không nói gì.
Rốt cục, thẻ của hắn bị đưa ra khỏi máy quẹt thẻ, Vương Quân cầm thẻ lên nhìn thoáng qua nhưng vẫn chắn ở trước mặt Hạ Chi Quang chậm chạp chịu rời đi, Vương Quân nhìn đồng hồ đeo tay sau đó đưa tay tới trước mặt Hạ Chi Quang.
Nhìn vẻ mặt Vương Quân thực hiện được, Hạ Chi Quang không để ý tới hắn mà vòng qua bỏ thẻ của mình vào máy quẹt thẻ.
wangyunThật thảm, lại bị trừ lương.
Vui sướng khi người gặp họa nói xong, Vương Quân liền đi, Hạ Chi Quang nhìn thẻ của mình trong máy quẹt thẻ chậm rãi đưa ra, cậu cầm lên, 08:01, đến muộn một phút.
Thở dài một hơi, Hạ Chi Quang cầm thẻ xoay người thả trở về, cậu đi tới trước bàn làm việc của mình, nhìn Vương Quân ở phía trước vừa nói vừa cười uống cà phê, Hạ Chi Quang yên lặng mở máy tính lên.
mengyijunÁnh sáng mùa hè đã đến chưa?
xiazhiguangTôi ở đây, Mạnh tổng.
Nghe được giọng nói của ông chủ, Hạ Chi Quang vội vàng đứng dậy đi tới, chỉ là lần này bên cạnh anh còn có một nam sinh trung thực đứng nhìn.
mengyijunĐây là thực tập sinh mới, anh mang theo một tuần trước.
wangyunHắn cũng chỉ có thể mang theo thằng nhóc như vậy.
Vương Quân uống cà phê tiếp tục nói, Mạnh Nghi Quân nhìn về phía Vương Quân nhíu mày, Vương Quân mới không nghĩ vừa rồi cà lơ phất phơ như vậy.
mengyijunHạ Chi Quang, sáng nay có phải anh lại đến muộn không?
wangyunAnh đến muộn, Mạnh tổng còn chưa quen sao?
Mạnh Nghi Quân cũng biết Hạ Chi Quang đến muộn là chuyện gì xảy ra, nhưng đối với Vương Quân, ở trước mặt nhiều người như vậy mình vẫn phải lưu chút mặt mũi cho hắn, ai bảo hắn là em vợ mình.
mengyijunTiếp tục khấu trừ tiền lương, hy vọng đây là lần cuối cùng.
Mạnh Nghi Quân đi rồi, văn phòng lại khôi phục bình tĩnh, chỉ là có một người nói không ngừng.
wangyunTiểu hài tử, ngươi chú ý một chút a, theo hắn học có thể học không ra cái gì tốt.
Vương Quân nói với nam sinh mới tới, Hạ Chi Quang này, hắn nhìn liền xui xẻo, dựa vào cái gì tỷ phu đem hạng mục gì cũng giao cho hắn làm? Hơn nữa Hạ Chi Quang còn làm nghiêm túc như vậy, khiến cho mình một chút dầu mỡ cũng không hút được.
Sau khi Vương Quân trở lại vị trí của mình, Hạ Chi Quang bắt đầu chỉnh đốn tâm tình ngẩng đầu cười nhìn nam sinh.
xiazhiguangXin chào, tôi tên là Hạ Chi Quang, từ hôm nay trở đi tôi sẽ dẫn cô làm quen với công ty này.
caixukunĐược rồi, tên tôi là Thái Từ Khôn.
Thái Từ Khôn cũng đưa tay nắm lấy, bất quá hắn vẫn có chút lo lắng người đàn ông trước mặt này, vừa rồi bọn họ nói quá đáng như vậy...
caixukunAnh, không sao chứ?
Hạ Chi Quang nhìn Thái Từ Khôn, hắn cười lắc đầu.
xiazhiguangKhông sao đâu.
xiazhiguangAnh ngồi một lát, tôi đi vệ sinh một chút.
Hạ Chi Quang vỗ vỗ vai Thái Từ Khôn, sau đó đi về phía phòng vệ sinh.
Hắn đi vào gian cuối cùng đóng cửa lại, sau khi đặt nắp bồn cầu xuống liền ngồi ở phía trên, Hạ Chi Quang nắm chặt nắm đấm nhìn chằm chằm cửa, đám người này...
Thật sự là một cái so với một cái ghê tởm!
Hạ Chi Quang vừa nhấc chân giẫm lên một con gián đi ngang qua trên mặt đất, hắn nhiều lần không ngừng giẫm, cho đến khi đem nội tạng con gián đều giẫm ra mới bằng lòng bỏ qua.
Hắn đứng lên điều chỉnh hô hấp, sau đó mở cửa đi ra ngoài, lúc đi ngang qua dụng cụ quét dọn nhấc chân cọ cọ đế giày trên khăn lau.
Hạ Chi Quang đứng trước bồn rửa tay nhìn mình trong gương, khóe môi anh hơi nhếch lên, sau đó cười đến nheo mắt lại, ngừng cười Hạ Chi Quang liền hài lòng đi ra khỏi phòng vệ sinh.