Đội hai cũng là phối hợp một nam một nữ, chẳng qua khác với đội Kinh Yếm bọn họ ở chỗ thân phận ngược lại.
Nam sinh là người đánh bài, mà nữ sinh lại là đấu sĩ.
—"Em vừa mới ở một bên chú ý anh rất lâu rồi."
—(Nữ): "Trận đấu trước, nếu không phải là WOLF, anh không thể thắng."
Cô gái kia vừa lên đã rất hăng hái, đôi mắt sắc bén quét về phía Kinh Yếm:
—"Một ngày trước tôi nhìn thấy tên anh trên danh sách tuyển thủ dự thi, lúc ấy còn rất buồn bực."
—(Nữ): "Một cái tại trình độ kiểm tra thượng không có thành tích người tại sao phải tới tham gia tranh tài, chẳng lẽ là chuẩn bị bị hoàn ngược sao?"
—(Nữ) "Kết quả thấy được người cùng đội với anh là Wolf, khi đó tôi mới hiểu được, thì ra là ôm đến đùi, cho nên mới dám như vậy.
jingyanỪ, anh nói không sai.
jingyanLưu Diệu Văn đối với tôi mà nói chính là một cái đùi rất to.
jingyanNhưng có thể thuyết phục hắn cùng ta tổ đội cũng là bản lĩnh của ta.
jingyanNgươi không phục lần sau còn có loại trận đấu này ngươi cũng để cho hắn cùng ngươi tổ đội không phải kết thúc rồi sao?
jingyanChạy tới đây hắt cái gì với tôi.
Có lẽ là bởi vì Lưu Diệu Văn đứng ở phía sau cô, cho cô một loại ảo giác có người chống lưng, cho nên cô mới có thể không cần nghĩ ngợi mà không cần quan tâm hậu quả oán hận trở về.
—[Nam]: Hừ, lúc trước Uy Phong chỉ ỷ vào lá bài lợi hại trong tay mà thôi.
—(nam) "Trận đấu lần này không cho phép thẻ bài sư vận dụng linh năng,
—(Nam) "Anh xem em muốn làm gì.
jingyanHai người các ngươi mạnh miệng thật đúng là không sợ lóe đầu lưỡi.
jingyanĐại ca ta đang ở phía sau.
jingyanLát nữa chờ hắn ra tay hù chết hai người các ngươi!
Hai người kia nghe vậy đích xác co rúm lại theo phản xạ, xem ra danh tiếng của Lưu Diệu Văn xem như khai hỏa trong trường học này.
Kinh Yếm thấy thế phì một tiếng cười đến thoải mái:
jingyanCác người sợ Lưu Diệu Văn như vậy sao?
jingyanVậy vừa rồi còn nói ẩu tả gì nữa.
jingyanNhưng mà, đại ca ta là một người thiện lương.
jingyanVừa rồi là so với đàn anh đàn chị năm hai cho nên hắn ra tay, mà bây giờ,
jingyanĐánh với hai tên lính tôm tướng cua các ngươi.
jingyanCăn bản không cần hắn.
Nói xong, Kinh Yếm cầm lấy cung cong cùng tên đặc chế vừa mới lên lôi đài đặt ở một bên giá vũ khí chuyên cung cấp cho trận đấu.
jingyanMột mình ta là đủ rồi.
Dứt lời, một mũi tên thẳng tắp bắn về phía đối diện hai người dưới chân, trong chốc lát, mũi tên biến mất không thấy.
Đây là một loại tên đặc chế, cũng không mang đến thương tổn thực chất cho người ta nhưng sẽ làm cho bộ vị trúng tên của người trúng tên cảm nhận được đau đớn.
jingyanĐừng nói nhảm nữa.
Được rồi, cô ấy thừa nhận,
Kỳ thật lúc nói ra những lời này trong lòng còn rất không yên.
Nhưng!
Cô phải tin tưởng chính mình!
Huống chi Lưu Diệu Văn còn ở phía sau cô.
Vì vậy, không có gì đáng sợ!
Lập tức bước nhanh đến bên phải, nàng lại lần nữa kéo cung, nhắm ngay mi tâm nữ sinh kia, sau đó,
Hưu!
Mũi tên xuyên thủng không khí bắn vào mắt nam sinh kia.
Một tiếng kêu đau truyền đến, Kinh Hận có chút ngượng ngùng thè lưỡi: