Lời bài hát: Redemption Without Being / C68: Tin tưởng hay sử dụng
Lời bài hát: Redemption Without Being
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Giải trừ hợp tác cái rắm.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Chẳng qua là qua loa với bên ngoài mà thôi.
  • Thôi Nhiên Tuấn hiếm thấy chửi tục, sắc mặt đột nhiên lạnh xuống.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    "Phương Thời Hách và Vô Quy lúc đó dựa vào phòng nghiên cứu quái vật đột ngột mọc lên trở nên cường đại, mang đến không ít uy hiếp cho các thế lực khác."
  • cuiranjun
    cuiranjun
    "Nếu như tiếp tục phát triển như vậy, những thế lực khác không phân được mấy miếng thịt còn bị người khác đè ở trên đầu, ai nguyện ý?"
  • Tống Vũ Kỳ hiểu rõ gật đầu, tiếp tục nói theo lời Thôi Nhiên Tuấn.
  • songyuqi
    songyuqi
    Cho nên Phương Thời Hách sợ Vô Quy thật vất vả mới có khởi sắc, các thế lực khác đỏ mắt, đến lúc đó liên hợp lại tấn công Vô Quy.
  • songyuqi
    songyuqi
    Lúc này mới nói với bên ngoài lợi ích không cân bằng, xé rách mặt mới chấm dứt hợp tác.
  • Thôi Nhiên Tuấn gật đầu khẳng định.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Đúng vậy.
  • xuminghao
    xuminghao
    Những tin tức này chúng tôi cũng không biết, Phương Thời Hách thật đúng là tín nhiệm anh, cái gì cũng nói với anh.
  • xuminghao
    xuminghao
    Ngay cả thuốc thí nghiệm cũng cho ngươi dùng.
  • Từ Minh Hạo tựa như nói đùa vỗ vỗ bả vai Thôi Nhiên Tuấn.
  • Thôi Nhiên Tuấn cười lạnh một tiếng, rốt cuộc là tín nhiệm hay là kiềm chế lợi dụng, Phương Thời Hách nói cho hắn biết những chuyện này, cho hắn sử dụng dược vật, tự nhiên cũng sẽ khiến hắn phải trả giá đắt.
  • Tuy rằng hết thảy đều không phải là hắn tự nguyện, nhưng hiện tại hắn còn không có năng lực cự tuyệt.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Được rồi, đừng nói chuyện phiếm ở đây nữa.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Tiếp tục trò chuyện nữa anh sợ đường về của chúng ta sẽ không nhìn thấy.
  • Hưu Ninh Khải đưa mắt nhìn chung quanh, đều sắp tối không nhìn thấy đường, bọn họ còn có tâm tình ở đây trò chuyện.
  • Lại trò chuyện tiếp, hắn đều sợ dưới đất thi thể oan hồn gì gì đó đứng lên, ngẫm lại hắn đều nổi da gà.
  • Từ Minh Hạo gật gật đầu, thập phần tự giác ôm tiểu nam hài vào trong ngực.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Đúng rồi, tối nay hai người có đi chơi đêm không?
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Chúng ta đều đã lâu không có tụ cùng nhau uống một chén.
  • Hưu Ninh Khải đi tới đi lui đột nhiên quay đầu lại nói, thấy Từ Minh Hạo Tống Vũ Kỳ không nói lời nào, tưởng là bọn họ không muốn đi, lại tiếp tục nhắc tới.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Đêm nay đến nhà Nhiên Tuấn ca ngủ đi, Nhiên Tuấn ca học nấu cơm rồi.
  • Tiểu thiếu gia lại biết nấu cơm?
  • Đây cũng là chuyện hiếm lạ.
  • Hai người lập tức hứng thú.
  • songyuqi
    songyuqi
    Nhìn không ra a, ngươi còn có bản lĩnh này.
  • Tống Vũ Kỳ trêu chọc nói.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Vậy thì không, Nhiên Tuấn ca nấu cơm rất ngon.
  • Nhớ tới bữa ăn bốn món mặn một món canh ban ngày, Hưu Ninh Khải chỉ cảm thấy trong dạ dày lại bắt đầu sôi trào muốn nôn, nhưng vì không muốn bị Thôi Nhiên Tuấn đánh, lại muốn hãm hại hai người kia, hắn thật sự cười khen ngợi.
  • Chuyện thống khổ ban ngày, tự nhiên không thể chỉ có một mình hắn thể nghiệm, bạn tốt mà, chính là dùng để gài bẫy!
  • songyuqi
    songyuqi
    Từ Minh Hạo, ngươi có đi hay không?
  • Tống Vũ Kỳ nhìn về phía Từ Minh Hạo đang ôm tiểu nam hài hỏi.
  • xuminghao
    xuminghao
    Đi thôi, chúng ta cũng đã lâu không có thả lỏng.
  • Nghe được bọn họ đồng ý đi, Hưu Ninh Khải cười xấu xa tiếp tục đi về phía trước, không chỉ có thể hãm hại hai người này, còn có thể nhìn thấy bộ dáng mất mặt xấu hổ của Nhiên Tuấn ca!
  • Thật sự là ngẫm lại đều kích động!
  • Bọn họ vòng qua Nam Quan khu vực, từ vô quy tắc một cái ẩn nấp đường nhỏ rời đi, bởi vì ẩn núp tương đối cẩn thận lại thêm sắc trời tối sầm, dọc theo đường đi không có ai phát hiện bọn họ.
  • Thôi Nhiên Tuấn lái xe mang theo bọn họ một đường cao tốc trở về thành phố, lộ trình hai ba giờ thật sự bị rút ngắn một nửa, Tống Vũ Kỳ cùng Từ Minh Hạo ngồi ở ghế sau, bọn họ ngược lại tin tưởng kỹ thuật lái xe của Thôi Nhiên Tuấn cho nên không sao cả, đến sớm một chút cũng rất tốt, đỡ phải lãng phí thời gian.
  • Ngược lại khiến Hưu Ninh Khải ngồi ở ghế lái phụ sợ tới mức oa oa kêu to, một chút kêu muốn chết một chút còn nói muốn đi gặp Diêm Vương, ầm ĩ đến lỗ tai Thôi Nhiên Tuấn cũng đau.
  • Sau khi đến thành phố, Thôi Nhiên Tuấn giảm tốc độ xe, lấy điện thoại di động ra nhìn thời gian, bây giờ là bảy giờ rưỡi tối, cách lúc đứa bé tan học còn một tiếng rưỡi, vậy đi mua thức ăn trước đi.
  • Nghĩ vậy, anh liền quay đầu đi đến siêu thị lớn nhất gần nhà.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    "Đây không phải là hướng về nhà..."
  • Hưu Ninh Khải hai tay khoát lên cửa sổ xe, nhìn người đi đường đi tới đi lui bên ngoài.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Đi mua chút nguyên liệu nấu ăn trước.
  • Từ Minh Hạo nhìn tiểu nam hài ngồi giữa hắn và Tống Vũ Kỳ, do do dự mở miệng.
  • xuminghao
    xuminghao
    Ặc, tình huống của hắn...... đi như thế nào?
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Lưu một người xuống xe chăm sóc hắn.
  • Thôi Nhiên Tuấn xuyên qua kính chiếu hậu nhìn cậu bé vẫn nhắm mắt như cũ, mới vừa rồi ở núi thi sắc mặt còn trắng bệch không có hô hấp, hiện tại sắc mặt hồng hào không ít.
  • Phòng nghiên cứu quái vật...... Nghiên cứu không đơn giản.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Tôi đi mua nguyên liệu nấu ăn!
  • Hưu Ninh Khải kích động như một đứa trẻ giơ tay lên hô, đi siêu thị còn vui hơn ngồi trong xe.
  • Thôi Nhiên Tuấn nhếch khóe miệng, thờ ơ nhìn về phía Hưu Ninh Khải, tiểu tử này chẳng lẽ cho là mình không biết hắn vừa mới muốn cố ý làm cho mình xấu mặt sao, nếu hắn có thể có tâm tư xấu, mình đương nhiên cũng muốn cho hắn nếm thử đau khổ của tâm tư xấu.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Hưu Ninh ở lại trong xe, Vũ Kỳ Minh Hạo các ngươi đi theo ta.
  • Nghe thấy mình không thể đi theo, còn phải ở lại chăm sóc đứa bé này, Hưu Ninh Khải lại gào khóc thảm thiết.
  • songyuqi
    songyuqi
    Ngươi đừng la nữa!
  • Tống Vũ Kỳ ngại ầm ĩ, trực tiếp cau mày lướt qua chỗ ngồi tát vào ót hắn một cái.
  • songyuqi
    songyuqi
    "Lại ầm ĩ, tiểu oa nhi tỉnh nếu như vừa khóc vừa nháo đưa tới phiền toái, ngươi chịu trách nhiệm!"
  • Hưu Ninh Khải nhất thời an tĩnh lại, vẻ mặt ủy khuất đưa mắt nhìn bọn họ xuống xe đi siêu thị.
14
C68: Tin tưởng hay sử dụng