Lời bài hát: Redemption Without Being / C50: Quan tâm đến sự ấm áp của cô ấy
Lời bài hát: Redemption Without Being
  • jiangtaixian
    jiangtaixian
    Được, vấn đề nhỏ.
  • jiangtaixian
    jiangtaixian
    Chờ tôi tra xong sẽ gửi tài liệu cho anh.
  • Nghe được câu trả lời khẳng định của Khương Thái Hiển, Thôi Vĩ Khuê ừ một tiếng cúp điện thoại.
  • Hy vọng kết quả không phải như hắn nghĩ...
  • …………………
  • Sáng sớm vào thu luôn sáng muộn, kèm theo ánh sáng u ám mông lung, tiếng chuông báo thức vang lên.
  • Thấm Y không tham lam trực tiếp rời giường, tắt đồng hồ báo thức đi tới bên cạnh cửa sổ, kéo rèm cửa sổ ra, ánh sáng yếu ớt và đèn đường nhấp nháy chiếu sáng đường phố, mới hơn sáu giờ, người đi đường rải rác.
  • Cô nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ, không biết có phải do vừa tỉnh ngủ hay không, lại cảm thấy không chân thật.
  • Nàng chỉ mặc áo ngắn tay thoát ly đệm chăn ấm áp sau đó cảm nhận được một tia hàn ý, thân thể không khống chế được run rẩy.
  • Cốc cốc cốc......
  • Tiếng gõ cửa vang lên, giọng nam sinh mông lung buồn ngủ vang lên ngoài cửa.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    "Nhóc con, dậy chưa?"
  • Thấm Y đi tới mở cửa, Thôi Nhiên Tuấn ở cửa xoa xoa mắt, hiển nhiên vừa tỉnh ngủ còn buồn ngủ, để cho loại cú đêm như hắn dậy sớm cũng thật sự là quá khó khăn.
  • Bất quá hắn thích ở trong đó.
  • qinyi
    qinyi
    Chào buổi sáng.
  • Thấm Y nhàn nhạt ân cần thăm hỏi, mái tóc dài có chút lộn xộn tùy ý xõa xuống, mất đi ánh sáng có chút mộc nạp nhưng ánh mắt vẫn rất đẹp nhìn Thôi Nhiên Tuấn.
  • Thôi Nhiên Tuấn cũng không cảm thấy sự lạnh lùng của nàng có gì không ổn, ở chung trong khoảng thời gian này hắn đã thành thói quen, ngược lại cảm thấy bộ dáng này của nàng có chút đáng yêu.
  • Anh xoa xoa đầu Thấm Y, dịu dàng cười cười, sau đó xách mấy túi mua sắm từ phòng khách tới.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Vào mùa thu lạnh, quần áo của anh đối với em mà nói quá lớn.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Hôm qua mới mua, em thử xem có vừa người không?
  • Một tay anh đút vào túi quần ngủ, một tay đưa túi mua sắm cho Thấm Y.
  • Thấm Y ngây ngẩn cả người không nhận lấy, tay hắn vẫn vươn ra trước mặt mình.
  • Đây là lần đầu tiên ngoài bố mẹ cô, có người khác mua quần áo cho cô, quan tâm đến ấm lạnh của cô.
  • Nhưng mà nàng không có phản ứng, lại làm cho Thôi Nhiên Tuấn lầm tưởng tiểu hài tử là còn chưa tỉnh ngủ.
  • Thôi Nhiên Tuấn rút tay trong túi quần ra, dắt Thấm Y qua, đeo túi mua sắm vào cổ tay cô.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Đừng ngẩn người, đi thử xem.
  • Thấm Y ngoan ngoãn gật đầu, mang theo mấy túi mua sắm, nhìn Thôi Nhiên Tuấn đóng cửa lại.
  • Quá nhiều năm chỉ có lạnh mà không có ấm áp, cảm giác này...... Lạ thật.
  • Nhớ rõ khi còn bé cha mẹ vẫn còn, cô đã quen với sự quan tâm và chăm sóc của bọn họ đối với mình, cách nhiều năm không tiếp xúc với thứ này, hiện tại cũng rất không thích ứng.
  • Không có niềm vui được chăm sóc, cũng không có niềm vui được chăm sóc.
  • Chỉ cảm thấy những thứ này không thuộc về mình.
  • Cũng không nên xuất hiện trong thế giới của nàng.
  • Cô lấy ra mấy bộ áo ấm, áo vệ sinh và quần dài trong túi mua sắm, thử một chút, rất vừa người.
  • Tùy tiện mặc một bộ trong đó, liền mở cửa đi ra ngoài rửa mặt.
  • Mới vừa rửa mặt xong liền gặp Hưu Ninh Khải vừa rời giường.
  • Hắn cái này một đại lười biếng chưa bao giờ dậy sớm, vốn ở trong chăn ngủ say Hưu Ninh Khải, nghe thấy ngoài phòng ngủ truyền đến binh bàn thanh âm, bị ép tỉnh.
  • Thần kinh không nghỉ ngơi tốt luôn rất mẫn cảm, một chút gió thổi cỏ lay tiến vào trong lỗ tai, đều có vẻ đặc biệt ồn ào.
  • Hắn cau mày không tình nguyện rời giường, muốn đi tìm đầu sỏ gây nên âm thanh, lại trùng hợp gặp Thấm Y từ WC đi ra, trong đó Lưu Hải Hải còn dính giọt nước.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Chào buổi sáng......
  • Nhiên Tuấn ca chưa từng có nữ sinh tới, điều này ngược lại làm cho hắn đột nhiên có chút không kịp phản ứng, chỉ có thể ngơ ngác phất tay chào hỏi.
  • qinyi
    qinyi
    Chào buổi sáng.
  • Thấm Y nhìn hắn một cái, cầm đồng phục đi đến nhà hàng.
  • Thái độ lãnh đạm làm cho Hưu Ninh Khải cảm thấy nàng so với gió mát mùa thu này càng lạnh hơn.
  • Đột nhiên muốn thu hồi cái nhìn của mình tối hôm qua, nữ sinh nhu thuận nhưng lạnh lùng không nhất định thơm, Nhiên Tuấn ca làm sao có thể cảm thấy hứng thú với loại nữ sinh này...... Lạ thật.
  • Hưu Ninh Khải đang đánh răng rất tốt, trong mũi đột nhiên ngửi được mùi bơ nhàn nhạt, trong miệng ngậm bàn chải đánh răng đi vào phòng bếp.
  • Thấy Thấm Y mặc đồng phục học sinh, ngồi ở trên bàn ăn ăn bữa sáng có chút đơn giản nhưng rất thơm, Nhiên Tuấn ca cũng ngồi ở một bên ăn.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Các ngươi...... Lần đầu tìm thức ăn lại không gọi là ngẫu!
  • Hưu Ninh Khải ngậm bọt trong miệng, trên tay cầm bàn chải đánh răng trừng mắt hai người kháng nghị.
  • Thấy hai người không để ý tới mình, vội vàng quay về WC nhổ bọt, đánh răng xong vội vàng rửa mặt liền vọt ra.
  • Thấy trên bàn cơm còn có một phần để lại cho mình, bốc hơi nóng bữa sáng, lúc này mới hài lòng đi tới ngồi xuống.
  • xiuningkai
    xiuningkai
    Cái này còn kém không nhiều lắm, bằng không tối hôm qua tôi thật sự đã chạy không công.
  • Hưu Ninh Khải nhớ tới tối hôm qua quần áo mình đều cởi ra chuẩn bị ngủ trong chăn, lại bị Thôi Nhiên Tuấn gọi lên, buổi tối gần rạng sáng, lại đột nhiên an bài nhiệm vụ cho hắn.
  • Nội dung nhiệm vụ vẫn là ra ngoài mua trang phục mùa thu của nữ sinh.
  • Khoảnh khắc đó, người nằm trong chăn của Hưu Ninh Khải giống như bị sét đánh.
  • Hơn nửa đêm làm gì có cửa hàng quần áo mở cửa chứ!
  • Không thể mua vào ngày hôm sau?
  • Nhưng mà Thôi Nhiên Tuấn cho hắn lý do là, tiểu hài tử ngày mai phải đi học, quần áo của ta nàng mặc không tiện, thời tiết lạnh bị cảm sẽ không tốt.
  • Cho nên hóa ra hắn đêm hôm khuya khoắt đón gió lạnh chạy ra ngoài tìm cửa hàng quần áo, cũng sẽ không cảm mạo?
  • Hưu Ninh Khải vốn định kháng nghị không đi, nhưng bị ánh mắt u lãnh của Thôi Nhiên Tuấn nhìn chằm chằm, da đầu hắn tê dại.
  • Không đi cũng không được.
  • Rốt cục vất vả mấy giờ, sững sờ gọi điện thoại cho ông chủ cửa hàng quần áo thêm mấy lần tiền mua quần áo, ông chủ cửa hàng quần áo lúc này mới bằng lòng từ trong nhà chạy tới cửa hàng mở cửa.
  • Vì sao Nhiên Tuấn ca quan tâm Thấm Y, xui xẻo lại là hắn!!!
  • Thấm Y không hiểu nhìn Hưu Ninh Khải, cái gì mà chạy vô ích?
  • Đang lúc Hưu Ninh Khải chuẩn bị cùng nàng kể khổ, cảm giác được mũi chân truyền đến đau đớn, làm cho hắn cứng rắn đem lời nói nghẹn trở về.
  • Hắn u oán nhìn chằm chằm Thôi Nhiên Tuấn đang làm như không có việc gì ăn sáng, ngươi đủ ác!
  • Thấy bộ dạng Hưu Ninh Khải có chút kỳ quái, Thấm Y cảm thấy rất kỳ quái.
  • cuiranjun
    cuiranjun
    Mau ăn đi, ăn xong phải đi học rồi.
  • Thôi Nhiên Tuấn dời đi lực chú ý của Thấm Y nói, hắn cũng không muốn để cho tiểu hài tử biết Hưu Ninh Khải hơn nửa đêm chạy ra ngoài mua quần áo cho nàng, nếu để cho nàng biết, lấy tính cách tiểu hài tử không thích mắc nợ người khác, không chừng phải cảm ơn như thế nào.
  • Lòng biết ơn của cô chỉ dành cho anh là được rồi.
  • Nhưng Thôi Nhiên Tuấn lại mâu thuẫn nghĩ trong lòng, mình cũng không phải rất muốn Thấm Y cảm tạ mình, như vậy cảm thấy có chút xa lạ.
14
C50: Quan tâm đến sự ấm áp của cô ấy