Lời bài hát: Ghost Wife Be Good
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [tiểu cô nương] A - - ưm...
  • Đau đớn kịch liệt làm cho cô bé gắt gao trừng mắt nhìn Tống Vân, lại nói không ra lời. Tống Vân nhẹ nhàng vuốt một sợi tóc bên tai, không chút để ý mở miệng nói.
  • songyun
    songyun
    Xin lỗi, tôi vẫn thù dai.
  • Nói xong, liền không đi nhìn tiểu cô nương nữa, mà là đem tầm mắt chuyển tới một bên nữ quỷ trên người.
  • songyun
    songyun
    Ngươi lần trước nói để cho ta đáp ứng điều kiện của ngươi, có thể nói chưa?
  • Nữ quỷ nhàn nhạt liếc Tống Vân một cái, sau đó chậm rãi lắc đầu. Tống Vân hơi sững sờ, vốn tưởng rằng trước đó nữ quỷ không nói cho mình biết, là bởi vì sợ thực lực của mình quá yếu, cho nên mới thăm dò chính mình. Nhưng lần này, nàng rõ ràng đã thể hiện thực lực của mình. Tuy rằng không suy nghĩ cẩn thận, nhưng Tống Vân rất nhanh điều chỉnh tốt biểu tình, ra vẻ kinh ngạc nhướng lông mày.
  • songyun
    songyun
    Được rồi, còn có hai lần cơ hội, ngươi muốn nói lần nào cũng được.
  • Sau đó, Tống Vân xoay người, vừa định đi về phía trước, phút chốc dừng bước, nghiêng đầu.
  • songyun
    songyun
    Mặc dù không biết bạn muốn làm gì...
  • Giọng nói của Tống Vân dừng lại, lần nữa mở miệng mang theo vài phần đùa giỡn dí dỏm.
  • songyun
    songyun
    Tiểu tỷ tỷ, ta rất mạnh, suy nghĩ một chút cho ta đi.
  • Dứt lời, Tống Vân cũng không quay đầu lại đi ra ngoài cửa phòng bệnh, không biết nữ quỷ phía sau một mực nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, thẳng đến khi cô quẹo cua, mới nhìn cô một cái thật sâu.
  • Trong phòng bệnh, tiếng kêu thảm thiết của cô bé bị lột da sống sờ sờ vẫn còn tiếp tục, nhưng nữ quỷ đã không còn hứng thú nữa, chỉ cúi đầu nhìn sàn nhà, giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
  • ……
  • Dựa vào mùi, Tống Vân rất nhanh tìm được Tống Á Hiên đang lo lắng đi qua đi lại trong hành lang trước cửa phòng phẫu thuật. Theo Tống Vân tới gần, Tống Á Hiên chỉ hơi giật mình một chút, sau đó kỳ quái ngẩng đầu, nhìn lướt qua phát hiện vẫn chỉ có mình mình, lại cúi đầu trở lại. Tống Vân bất đắc dĩ đỡ trán, mặc dù biết Tống Á Hiên chỉ cần ra khỏi phòng bệnh kia, sẽ không nhìn thấy mình nữa, nhưng sau khi thật sự nghiệm chứng, vẫn có chút mất mát. Dù sao vừa mới gặp mặt kia quá vội vàng, lúc trước có thể vẫn chịu đựng, là bởi vì hai người chưa từng gặp qua. Nhưng bây giờ... cũng giống như một đứa trẻ nếm qua vị ngọt sẽ trở nên nghiện đường vậy.
  • Tống Vân chuyển tầm mắt đến cửa phòng phẫu thuật, nơi đó đèn trong phòng phẫu thuật còn sáng, nhưng Tống Vân cũng không khẩn trương lắm, cô rất tin tưởng, người bên trong không có việc gì.
  • Sau khi hoàn toàn buông xuống những thứ này, Tống Vân lúc này mới nhớ tới còn chưa gọi điện thoại báo bình an cho đám Văn Tiểu Thuận Tử. Nghĩ vậy, Tống Vân cầm lấy di động, gọi điện thoại cho Lưu Diệu Văn.
  • Qua một lúc lâu, Tống Vân cũng muốn cúp máy gọi lại. Tống Vân khẽ nhíu mày, trong nháy mắt nhận máy vội vàng hỏi.
  • songyun
    songyun
    Alô? Hôn văn?
  • Đối diện cũng không có vang lên thanh âm của Lưu Diệu Văn, mà là truyền đến một trận phong thanh, nương theo tiếng bước chân cùng tiếng chuông cổ xưa phát ra.
  • songyun
    songyun
    Anh đang ở đâu vậy?
  • Đối diện vẫn không có tiếng người, nhưng lần này còn có thể nghe được tiếng thở dốc nặng nề, cùng tiếng bước chân hoảng loạn.
  • Tống Vân ý thức được không thích hợp, lớn tiếng hỏi.
  • songyun
    songyun
    Có chuyện gì vậy? Lưu Diệu Văn?
  • songyun
    songyun
    Trương Tuấn Hào ở bên cạnh anh sao?
  • songyun
    songyun
    Nói vị trí của ngươi cho ta biết, ta hiện tại đi tìm......
  • Tống Vân cực kỳ lo lắng, kết quả đối diện đột nhiên cúp điện thoại. Điện thoại di động "Đinh" một tiếng, trái tim Tống Vân cũng lập tức chìm xuống đáy cốc......
14
Quỷ 90