Lời bài hát: Ghost Wife Be Good
  • Nghe Tống Á Hiên nói, thân hình Tống Vân dừng lại, buồn cười quay đầu. Chỉ vào bên ngoài cửa sổ cái kia tiểu cô nương, không xác định hỏi.
  • songyun
    songyun
    Ta...... đánh không lại nó?
  • Tống Á Hiên còn chưa nghe ra tiếng cười trong giọng nói của Tống Vân, nghiêm túc gật đầu.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Chúng ta đều là nhân loại, làm sao có thể chống lại hiện tượng siêu nhiên.
  • Nhìn Tống Á Hiên nói vẻ mặt chân thành tha thiết, nếu không Tống Vân biết thân phận của mình, cũng sắp tin tưởng hắn rồi. Tống Vân giật giật khóe miệng, không nghĩ ra lời nào phản bác, gượng gạo chuyển đề tài.
  • songyun
    songyun
    Cậu mau ra ngoài xem anh Hạ của cậu đi.
  • songyun
    songyun
    Nếu không gọi bác sĩ thì thật sự không còn.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Hả? Không! Ồ.
  • Trong mắt Tống Á Hiên hiện lên một tia nghi hoặc, làm sao cô biết anh Hạ? Chẳng lẽ là trợ lý mới tới ứng tuyển? Tống Á Hiên liền đi ra ngoài đánh giá Tống Vân một chút, biết hiện tại không phải lúc hỏi những vấn đề này, nhưng Tống Á Hiên vẫn âm thầm quyết định, cô gái dũng cảm như vậy quá ít, một hồi nữ sinh đi ra cho dù nhân viên công tác khác không đồng ý, anh cũng sẽ đồng ý cho cô tới đây làm trợ lý nhỏ của mình.
  • Nghĩ đến bộ dáng đáng sợ của cô bé ngoài cửa sổ kia, lại liên hệ với nữ sinh sẽ vì anh mà lựa chọn đối mặt với cô bé kia, Tống Á Hiên liền âm thầm đánh dấu cho Tống Vân nhãn hiệu fan cuồng nhiệt của mình.
  • Đương nhiên nội tâm Tống Á Hiên dao động, Tống Vân tuyệt không biết, cô không nhúc nhích nhìn thẳng vào cô bé. Thẳng đến khi Tống Á Hiên rời khỏi gian phòng bệnh này, Tống Vân lúc này mới lên đường đi về phía trước, đi thẳng đến trước mặt cô bé, cách cô bé một tầng thủy tinh, mới dừng lại đứng lại.
  • Tống Vân không chút sợ hãi nhìn tiểu cô nương trước mặt, dùng một loại ánh mắt đánh giá hàng hóa quét qua tiểu cô nương một cái, híp mắt mở miệng nói.
  • songyun
    songyun
    Da phát triển không tệ.
  • Tiểu cô nương nhìn Tống Vân, rất hiển nhiên nhận ra thân phận của nàng. Cổ chuyển động, phát ra một trận tiếng xương cốt dời vị trí.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    [tiểu cô nương] Là ngươi......
  • Tống Vân nhướng mày, trên mặt ra vẻ vô tội. Trong bóng tối từ trong túi cẩn thận từng li từng tí lấy ra một tấm thẻ nhỏ, đó là đạo cụ nhỏ lúc trước nàng đáp ứng giúp nữ quỷ tiểu tỷ tỷ tìm da dùng để liên lạc.
  • songyun
    songyun
    Tôi là gì?
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Hôm nay âm khí khác thường của bệnh viện là do cô phóng thích ra.
  • songyun
    songyun
    Ừm hừ.
  • Tống Vân không phủ nhận, lập tức thừa nhận, cười hì hì nói với cô bé.
  • songyun
    songyun
    Để tôi đoán, có phải cô đã hít phải âm khí của tôi, nhưng bị mắc kẹt ở đây vì nó chưa được tiêu hóa?
  • Cô bé không trả lời Tống Vân, nhưng Tống Vân biết, cho dù cô không thừa nhận đây cũng là sự thật.
  • songyun
    songyun
    Cho nên ngươi vất vả tâm tư hù dọa người của ta, không phải là vì đem ta dẫn tới cho ngươi cởi trói sao.
  • Cô bé vẫn không trả lời, chỉ trừng mắt nhìn Tống Vân, Tống Vân khinh miệt cười.
  • songyun
    songyun
    Đơn giản thôi, hãy tiếp tục câu chuyện của bạn.
  • songyun
    songyun
    Ồ đúng rồi! Nói anh Hạ nửa đêm đã bị người ta phát hiện, cấp cứu kịp thời cũng không chết.
  • Tống Vân vừa dứt lời, con ngươi của tiểu cô nương trở nên rất lớn, cơ hồ chống đầy cả con mắt, bạch nhãn bị chen chúc không còn lại bao nhiêu. Tiểu cô nương mở miệng, lộ ra cái miệng không có đầu lưỡi đẫm máu kia.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Anh đang đe dọa tôi?
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Ngươi không sợ ta tiếp tục bịa ra chính là để cho ca ca vừa mới đi ra ngoài kia cũng chết sao?
14
Ma Phu 88