songyunKhông phải...... ta......
dingchengxinHắn sẽ không tin đâu.
songyunKhông thử làm sao anh biết hắn có tin hay không?
Đinh Trình Hâm cười khẽ một tiếng.
dingchengxinMặc dù đang nói chuyện với bạn, nhưng ánh mắt thủy chung không rời khỏi văn kiện trên bàn.
dingchengxinHơn nữa tay phải xoay bút, lưng dựa vào ghế.
dingchengxinCả người hiện ra một cỗ tư thái nhàn nhã thả lỏng, hẳn là tài liệu trước mặt hoàn thành cũng không tệ lắm, tâm tình rất tốt mới có thể trả lời bạn một hai câu.
dingchengxinCho nên ngươi ở trong mắt hắn, chỉ là một chuyện cười, hắn căn bản không có nghiêm túc đối đãi với ngươi, càng không có chân chính nghe lọt lời ngươi.
dingchengxinNên đừng phí sức nữa.
Tống Vân quan sát một hồi, Đinh Trình Hâm nói không sai, nhưng cô không đành lòng, đó đều là sinh mệnh sống.
songyunTa biết ngươi không tin lời ta nói...
suxinhaoAnh đã biết thì không cần nói nữa, lãng phí thời gian của nhau không phải sao?
Ngay tại thời điểm Tống Vân vô kế khả thi, một thanh âm truyền đến.
zhuzhixinVậy anh có tin lời tôi nói không?
Tống Vân nghe tiếng quay đầu lại.
Tô Tân Hạo cũng nghe tiếng ngẩng đầu, vừa ngẩng đầu ngây ngẩn cả người, lập tức từ vị trí đứng lên, muốn nhường chỗ cho Chu Chí Hâm.
suxinhaoAnh, sao anh lại tới đây?
Giỏi lắm, giỏi lắm, tôi nói này, thì ra Chu Chí Hâm lừa tôi lâu như vậy, công ty này đều là của anh ta, anh ta làm sao có thể không quen cuộc sống nơi đây!
Chu Chí Hâm tháo khẩu trang xuống, nói với Tô Tân Hạo.
zhuzhixinNhững gì cô ấy nói là sự thật.
suxinhaoCái gì??? Anh chắc chứ?
Tô Tân Hạo biết Chu Chí Hâm có năng lực nhìn thấy quỷ, vừa rồi vì sao nói không tin chính là bởi vì hắn không cảm thấy Tống Vân cũng có thể nhìn thấy quỷ.
Chu Chí Hâm quay đầu nhìn về phía Tống Vân, ý bảo cô nói.
songyunSơ tán toàn bộ nhân viên khỏi tòa nhà.
Chu Chí Hâm theo tầm mắt Đinh Trình Hâm nhìn về phía cửa kính phía sau Tống Vân.
zhuzhixinQuả thật không còn kịp rồi......
Các ngươi làm sao vậy?
suxinhaoQuay lại! Quay lại!
Tống Vân quay đầu lại.
Ngoài cửa tụ tập một đống nhân viên cao ốc E, hành vi thần trống rỗng quỷ dị đồng loạt đi về phía này, khiến Tống Vân liên tưởng đến phim tang thi lúc trước xem.
Tô Tân Hạo cùng Tống Vân hai người kích động ôm cùng một chỗ, có thể là ôm ấm áp hơn đi?
zhuzhixinAi ai ai, làm gì vậy?
dingchengxinMau bảo em trai ngươi buông Tiểu Vân ra!
zhuzhixinBuông ra! Buông ra! Nhanh lên!
Chu Chí Hâm bắt đầu lôi kéo, Tô Tân Hạo mới tách ra với Tống Vân, trong quá trình lôi kéo, Tô Tân Hạo cẩn thận kéo lắc tay của Tống Vân xuống.
Cô gái nhảy lầu phía sau đám người kia xuất hiện, cô cười với Tống Vân, cánh môi khẽ động......
tiaolounvBỏ cuộc đi......
tiaolounvBạn không thể ngăn...
Lúc này, cửa thang máy mở ra, người vừa rồi là nhân viên lễ tân đi lên. Chỉ thấy cô gái nhảy lầu nhanh chóng biến thành nhân viên nhà ăn, trong tay đẩy xe đẩy nhỏ.
Nếu như tiếp tân tiểu thư lại đi về phía trước vài bước sẽ nhìn thấy đã dị biến những người khác, nhưng nàng đã bị ngăn lại.
tiaolounvĂn bánh bao không, thưa cô?
Nhân viên lễ tân thấy cũng đến giờ dùng cơm, thuận miệng nói một câu.
qiantaigongzuorenyuanBánh bao trắng có không?
tiaolounvSản phẩm mới hôm nay, bánh bao đỏ và bánh bao xanh......