Chu Chí Hâm nhìn cột trên màn hình điện thoại di động, khẽ nhíu mày, rất khó chịu.
fuyanAnh bị sao vậy, Chi?
Phó Ngôn ở một bên rất nhạy cảm phát hiện Chu Chí Hâm không thích hợp, mở miệng ân cần hỏi.
Thấy Chu Chí Hâm vẫn không trả lời, Phó Ngôn thoáng nhìn lên màn hình điện thoại di động của Chu Chí Hâm, giao diện chat duy nhất trên Wechat - - Vân Bảo. Hai chữ vô cùng đơn giản, có thể là ghi chú cả đời này Phó Ngôn cũng không chiếm được.
zhuzhixinAnh nhìn cái gì?
Cảm nhận được tầm mắt của Phó Ngôn, sắc mặt Chu Chí Hâm lập tức đen lại, nhanh chóng ấn điện thoại vào màn hình đen.
Nhìn Chu Chí Hâm có chút kích động, Phó Ngôn khẽ nhếch khóe miệng. Cô không nói gì, cứ như vậy cùng Chu Chí Hâm đối diện, như là đang đè nén cái gì, qua một hồi lâu, Phó Ngôn mới khôi phục thần thái nói chuyện bình thường.
zhuzhixinĂn cơm với anh xong rồi, đừng đi theo tôi nữa.
Chu Chí Hâm hung tợn cảnh cáo Phó Ngôn xong, đứng dậy muốn đi.
fuyanNếu đã thích cô như vậy, vì sao không theo đuổi chứ?
Giọng Phó Ngôn không lớn không nhỏ, nhưng mỗi chữ đều nói năng có khí phách. Rõ ràng là đứng ở góc độ người đứng xem nói ra, vì sao Chu Chí Hâm cảm thấy chói tai như vậy, đã muốn dao xẹt qua bên tai.
Chu Chí Hâm dừng bước, dùng sức siết chặt nắm tay, sau đó buông lỏng toàn bộ.
zhuzhixinTôi và cô ấy sẽ không bao giờ có kết quả...
fuyanKhông thử làm sao biết được?
fuyanTa làm sao không biết đường đường người thừa kế Thần giới nguyên lai là một kẻ nhu nhược?
Chu Chí Hâm quay đầu nhìn Phó Ngôn, đây là lần đầu tiên hắn nghiêm túc đối diện với Phó Ngôn như vậy. Phó Ngôn bộ dạng rất đẹp mắt, thân phận cũng cùng hắn môn đăng hộ đối, hai người thân thiết từ nhỏ đã định ra. Gặp Tống Vân, là ngoại lệ, nếu như không gặp Tống Vân, có thể sẽ không có nhiều chuyện như vậy.
Nghe Phó Ngôn dùng lời nói chọc giận hắn, Chu Chí Hâm không giận mà cười.
zhuzhixinKhông phải cô thích tôi sao? Sao lại nói những lời này với tôi?
Phó Ngôn bị Chu Chí Hâm hỏi đến nghẹn họng, suy nghĩ thật lâu vẫn nói ra miệng.
fuyanTa là thích ngươi không sai, nhưng ngươi thích Tống Vân, không thích ta kẻ ngốc đều nhìn ra.
fuyanNói như thế nào ta cũng là người có thân phận, làm sao có thể chịu ủy khuất này.
fuyanTuy rằng ta thích ngươi, thế nhưng ta cũng không có mặt mũi không da như vậy.
zhuzhixinVậy là anh đã giả vờ suốt thời gian đó?
fuyanAang, cũng có thể nói như vậy.
zhuzhixinVậy sao bây giờ anh không giả vờ nữa.
fuyanBởi vì Vương Nguyên ra khỏi cổng trường.
zhuzhixinHả? Chuyện này có liên quan gì đến Vương Nguyên?
Phó Ngôn không nói gì, chỉ chỉ chỉ sau gáy mình. Chu Chí Hâm quen thuộc thủ pháp của Vương Nguyên hiểu ngay.
zhuzhixinSớm nói a, lúc trước ngươi chỉnh như vậy ta cùng ngươi ở chung một chỗ cũng không thoải mái.
Chu Chí Hâm ngồi xuống bên cạnh Phó Ngôn, lần này thân mật hơn lúc nãy nhiều.
fuyanLúc Vương Nguyên còn ở đây chúng ta còn phải giả bộ trở về.
Phó Ngôn dặn dò Chu Chí Hâm.
zhuzhixinKhông vấn đề gì.
Chu Chí Hâm không chút do dự ra dấu "OK", hai người nhìn nhau cười. Mà Tống Vân ăn cơm xong chuẩn bị đứng dậy đi mua cơm vừa lúc nhìn thấy một màn Chu Chí Hâm cùng Phó Ngôn ngọt ngào như thế, chóp mũi lại chua xót, sau đó vén tóc của mình che giấu cảm xúc, nhanh chóng thoát khỏi căn tin.
Tống Vân từ căn tin đi ra tay run rẩy lấy điện thoại di động ra, mở wechat, nhanh chóng trượt vào hộp thoại nói chuyện phiếm với Chu Chí Hâm. Hít sâu mấy hơi, ấn vào avatar của Chu Chí Hâm, khẽ cắn môi, xóa bỏ bạn tốt.