☆ Park Ji Min mở dây
wenshu- Sao anh biết hôm nay là sinh nhật em?
Ôn Thù có chút ngượng ngùng kéo kéo làn váy, hơi cúi đầu hỏi.
Phác Trí Mân mới không nói cho cô biết là mình nhiều lần quay vòng mới nghe được.
Hắn để Ôn Thù kéo cánh tay mình, muốn dẫn nàng khiêu vũ trong đại sảnh.
wenshuTa, ta sẽ không a......
Nhìn từng đôi nam nữ nữ nhảy múa ở vị trí phòng khách, Ôn Thù kéo kéo tay áo Phác Trí Mân.
Phác Trí Mân không để ý tới nàng, từ một bên trên giá chọn lựa một cái thích hợp mặt nạ, tự mình cho nàng đeo lên.
puzhiminMuốn nhảy là được, ta dạy ngươi.
Phác Trí Mân lui về phía sau hai bước, tao nhã hành lễ thân sĩ, vươn tay về phía Ôn Thù.
Ôn Thù có chút ngượng ngùng cắn môi, đặt tay mình lên tay hắn.
Phác Trí Mân cầm bàn tay nhỏ bé của cô, hơi dùng sức kéo vào trong lòng mình, tay kia ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô.
Nhất thời, khoảng cách giữa hai người chỉ còn chưa tới mười cm, hơi thở thở ra đều đều đánh vào má đối phương.
wenshuĐúng đúng đúng không đúng.
Hai người nhảy múa theo nhạc, chẳng qua Ôn Thù luôn giẫm lên chân Phác Trí Mân mà thôi.
puzhiminBước chân lên chân tôi.
Phác Trí Mân dừng bước, thay nàng sửa sang lại làn váy.
Ôn Thù do dự, cuối cùng dưới sự thúc giục của Phác Trí Mân đành phải làm theo.
Mặt cô đỏ như tôm luộc, cảm thấy cực kỳ ngượng ngùng.
Phác Trí Mân không hề oán hận, mà cứ như vậy mang theo Ôn Thù nhảy một khúc nhạc hoàn chỉnh.
wenshuKhông nhảy nữa, không nhảy nữa.
Khúc nhạc kết thúc, Ôn Thù nhanh chóng buông chân ra, liên tục xua tay.
Cô thừa nhận khiêu vũ là một việc rất tao nhã, nhưng điều kiện tiên quyết là cô phải biết nhảy.
Ôn Thù trốn sang một bên, lén lấy ly sâm banh trong suốt từ trên tháp sâm banh.
Còn chưa từng uống rượu! Hôm nay qua nàng liền trưởng thành, hẳn là có thể uống một chén đi.
Ôn Thù đập mạnh miệng, do dự một chút, uống một hơi cạn sạch.
puzhiminNgươi gan lớn rồi? Tự mình uống?
Ôn Thù ngửa đầu uống, vừa lúc bị Phác Trí Mân chạy tới bắt gặp.
Ôn Thù ngượng ngùng đặt ly rượu trống trở lại, lại lặng lẽ cầm lấy một ly cocktail trên bàn bên cạnh.
wenshuTôi đã tròn mười tám rồi, uống một ly cũng được chứ?
Nàng chớp chớp mắt, đáng thương hề hề nhìn Phác Trí Mân.
Thật đúng là một con mèo tham ăn, ngay cả rượu cũng không buông tha.
Hắn ngầm đồng ý gật đầu.
puzhiminCó thể, bất quá chỉ có khi ở cùng một chỗ với ta mới có thể uống rượu.
Phác Trí Mân đưa ra một điều kiện.
Ôn Thù cao hứng gật đầu như gà mổ thóc, được đáp ứng lại uống một chén.
Ngọt ngào, uống ngon như nước trái cây.
Chẳng qua cô không biết, đồ chơi này có hậu lực.
Chỉ chốc lát sau, mặt cô đỏ bừng, đáng yêu như quả táo nhỏ.
wenshuPark Ji Min? Sao anh lại có hai cái đầu?
Ôn Thù đi trước thất tha thất thểu, đột nhiên quay đầu, híp mắt nhìn Phác Trí Mân.
puzhimin? Không thể uống như vậy?
Phác Trí Mân có chút ngoài ý muốn. Về sau cũng không thể để cho nàng bên ngoài uống rượu, vạn nhất bị người bắt cóc thì làm sao bây giờ.
wenshuSao không thể uống? Gia còn có thể uống thêm một trăm chén!
Ôn Thù líu ríu, nhìn một bàn cocktail muốn đi lấy.
puzhiminNgươi được rồi, lát nữa đừng nôn lên người ta.
Phác Trí Mân đúng lúc giữ chặt Ôn Thù, ôm chặt lấy nàng, không cho nàng làm yêu.
Sợ nàng một hồi nháo lên, hắn đem tràng tử giao cho Wendy xem, tổ chức mọi người tiếp tục hi da.
wendiYên tâm đi, cứ để tôi lo.
Ôn Thù nháy mắt ra hiệu nhìn hai người cam đoan.
Phác Trí Mân chính là Phác Trí Mân, còn rất có tay nghề.