Đóng cửa ngắm hoa xinh xắn thành công
Thêm một chương cho bạn
——————————————
☆
zhenghaoxiĐược rồi, có chuyện gì về nhà nói sau.
Trịnh Hào Tích không muốn cãi nhau với Điền Hào Quốc.
Em trai và em gái, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt.
zhenghaoxiChúng ta đi ăn nhé?
Trịnh Hào Tích buông tay ra, hơi cúi người nhìn thẳng Ôn Thù.
wenshuTôi ăn ở trường là được.
zhenghaoxiVậy được, tôi gọi đồ ăn mang vào. Chờ tôi với.
Trịnh Hào Tích cưng chiều sờ sờ đầu nhỏ của Ôn Thù, nhàn nhạt liếc mắt nhìn Điền Vĩ Quốc đi ra ngoài.
Mà Điền Vĩ Quốc cũng nhận được ánh mắt của anh trai mình, cái gì cũng không nói theo ra ngoài.
zhenghaoxiĐừng làm phiền tôi nữa, không có ý nghĩa gì đâu.
Trịnh Hào Tích biết hắn muốn nói gì. Đơn giản chính là uốn nắn hành vi xấu của đứa nhỏ.
Tê, thế nhưng hắn cũng không rõ bận rộn vì cái gì luôn để tâm vào chuyện vụn vặt.
zhenghaoxiTôi hỏi thăm, tuổi thơ của cô ấy, cũng rất gian nan.
Khó khăn đến mức hắn không dám tưởng tượng một cô gái làm sao vượt qua được.
Hơn nữa, nguyên nhân của chuyện này cũng không phải Ôn Thù. Sự kiện lần trước bị đánh, cũng là cùng một nữ sinh.
Cho nên, hắn cho rằng Ôn Thù không sai.
zhenghaoxiĐược rồi, tôi đặt cơm đây. Nhà ăn năm giờ đã không có người, chúng ta qua đó ăn.
Trịnh Hào Tích gọi vài món Ôn Thù thích ăn, tự mình đi xử lý vài chuyện trước, bảo Điền Hào Quốc mang Ôn Thù đến căn tin chờ.
Sau khi Trịnh Hào Tích và Điền Vĩ Quốc đi ra ngoài, Ôn Thù cũng xuống giường, muốn trả lại quạt cho cậu bé vừa rồi.
Ra khỏi phòng y tế, giường hành quân còn đặt dưới tàng cây, nhưng lại không thấy bóng dáng cậu bé kia.
wenshuQuên đi, lần sau gặp lại rồi nói sau.
tianjiuguoÔn Thù, đi ăn cơm đi.
Cô vừa định xoay người trở lại phòng y tế chờ hai người, Điền Vĩ Quốc đã trở lại.
Bất quá, thái độ của hắn thế nào chứ! Không nghe giải thích còn chưa tính, còn hung dữ.
Ôn Thù rầu rĩ không vui đi theo sau Điền Vĩ Quốc.
Trên đường chờ cơm không ai mở miệng nói chuyện, mắt to trừng mắt nhỏ như vậy thật đúng là xấu hổ.
Bận rộn xong Trịnh Hào Tích xách hộp thức ăn vào căn tin.
zhenghaoxiCó sườn xào chua ngọt, gà thái hạt lựu Cung Bảo, cánh gà coca, đều là món Tiểu Thù thích.
Trịnh Hào Tích từng tầng từng tầng mở hộp thức ăn, lấy thức ăn ra đặt lên bàn.
wenshuTam ca...... làm sao biết ta thích?
Ôn Thù có chút kinh ngạc.
Cô giống như cho tới bây giờ cũng chưa từng nói qua cô thích cái gì, bao gồm cả Kim Thạc Trân bảo cô gọi món ăn cô nói đều là tùy tiện.
zhenghaoxiMấy hôm trước anh Trân nấu ăn, thấy em rất thích, liền nhớ kỹ.
Đối với việc này, Trịnh Hào Tích chỉ mỉm cười, múc chút cơm cho Ôn Thù.
zhenghaoxiCơm nước xong còn có dưa hấu nhỏ~sau đó theo tôi trở về sửa sang lại nội vụ.
Trịnh Hào Tích nhìn Ôn Thù ăn cơm, cảm thấy rất thỏa mãn.
Giờ phút này, Điền Vĩ Quốc hiểu được vì sao ở nhà Ôn Thù cùng Thạc Trân, Thái Hanh còn có hào tích thân cận.
Bởi vì điểm giống nhau của ba người bọn họ đều là ôn nhu cẩn thận.
Bất quá, chuyện này cùng hắn có quan hệ gì đâu? Hắn cũng không ép Ôn Thù thân cận với hắn.
Bất quá dục vọng thắng bại rất mạnh, trong lòng hắn quả thật có chút không thoải mái.
tianjiuguoTôi ăn no rồi, đi xem phòng ngủ nam trước.
Điền Vĩ Quốc ăn vài miếng, đi trước.
zhenghaoxiKhông cần để ý đến hắn, ngươi tiếp tục ăn.
Trịnh Hào Tích vừa ăn, vừa gắp thức ăn cho Ôn Thù.
Ôn Thù gật đầu, im lặng ăn cơm.
Kỳ thật trong lòng cũng rất không được tự nhiên. Làm sao lại đem tôn đại phật này chọc tới đây?
Vì thế, nàng yên lặng đem Điền Vĩ Quốc cùng Mẫn Vĩ Kỳ phân chia thành một hàng ngũ - - tuyệt đối không thể chọc vào.
(Đã sửa)