Lời bài hát: Brother Don't Come 2
  • Ngày hôm sau.
  • Thông báo của đại minh tinh hiếm khi được thả lỏng một ngày, nhưng khi nhìn thấy người tới, anh bực bội cau mày.
  • puzhimin
    puzhimin
    Có chuyện gì vậy?
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Tuần sau Tiểu Thù đi học, rảnh rỗi về nhà cùng nhau ăn một bữa cơm.
  • Kim Thái Hanh cũng coi như nổi tiếng trong giới thời trang, gần đây có hợp tác với phòng làm việc của Phác Trí Mân.
  • Lúc này, hắn tự mình đưa tới thành phẩm, chủ yếu vẫn là muốn xem Phác Trí Mân.
  • puzhimin
    puzhimin
    Không rảnh.
  • Phác Trí Mân khép lại, nhướng mày nhìn Kim Thái Hanh.
  • Để cho hắn trở về cùng con gái Kim Nguyên Hách ăn cơm? Đây không phải là cố ý ghê tởm hắn sao?
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Tôi đã nói chuyện với người đại diện của anh rồi, thứ sáu này anh có thời gian rảnh.
  • Cho dù trên mặt Kim Thái Hanh không có biểu tình dư thừa, nhưng khí tràng vẫn rất ôn hòa.
  • puzhimin
    puzhimin
    Ngươi biết rõ ta sẽ không nể mặt.
  • Phác Trí Mân nở nụ cười, bắt chéo chân ngồi trên sô pha.
  • Chuyện đập phá hắn cũng làm không ít, hơn nữa chỗ của ai, hắn cũng dám đập.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Ngươi cũng biết, có thể làm cho ngươi nhả ra, chỉ có ta.
  • Ngữ khí của Kim Thái Hanh rất là mềm mại, giống như gió ấm đầu xuân, chỗ nào cũng có băng tuyết tan rã.
  • Trên mặt, là nụ cười tự tin nhưng không tự mãn, quả thật khiến Phác Trí Mân lui một bước.
  • puzhimin
    puzhimin
    Hiểu rồi.
  • Tiểu tử này, cũng chỉ có thể ỷ vào lúc nhỏ cứu mình một mạng để ép mình đi vào khuôn khổ.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Vậy thì đừng quấy rầy đại minh tinh vũ trụ Jiminxi của chúng ta nữa~nhớ đến chỗ hẹn nha.
  • Kim Thái Hanh lộ ra nụ cười ngây ngô đã lâu không gặp, đem một cái hộp tinh xảo đặt lên bàn liền rời đi.
  • Nhìn bóng lưng vui sướng của hắn, trong lòng Phác Trí Mân ngũ vị tạp trần.
  • Rốt cuộc đã bao lâu rồi, Kim Thái Hanh không cười từ tận đáy lòng như vậy?
  • Ký ức, dần dần bay trở lại sáu tuổi năm ấy --
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Ai Nhất Cổ, không phải chú nói ở chỗ này chờ chúng ta về nhà sao?
  • puzhimin
    puzhimin
    Hắn lừa ngươi, hắn căn bản là không muốn chúng ta.
  • Trí Mân trưởng thành rất sớm, rõ ràng mới sáu tuổi, nhưng trên mặt lại có biểu tình cực kỳ thành thục.
  • Trong con ngươi sạch sẽ kia, rõ ràng chứa đầy hận.
  • puzhimin
    puzhimin
    À không, là không muốn tôi.
  • Phác Trí Mân tự giễu cười cười, hiểu chuyện đến mức làm cho người ta đau lòng.
  • Bởi vì Kim Thái Hanh là đứa trẻ chơi với hắn tốt nhất, cho nên mới bị vứt bỏ cùng nhau.
  • puzhimin
    puzhimin
    Khiến ngươi bị liên lụy.
  • Park Ji Min xin lỗi.
  • Những bạn nhỏ khác đều không chơi với hắn, thậm chí khi dễ hắn, nhưng duy chỉ có Kim Thái Hanh chịu đứng ra bênh vực kẻ yếu cho hắn.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Chúng ta đều là bạn tốt mà. Nếu em không ở lại đó, anh còn ở đó thì có ý gì?
  • Có lẽ, Tiểu Thái Hanh vẫn có chút sợ hãi cùng không nỡ đi.
  • Thật vất vả mới có một nơi có thể cho hắn ăn no mặc ấm che gió tránh mưa, nhanh như vậy lại biến thành cô nhi rồi.
  • Về phần tại sao Kim Nguyên Hách lại vứt bỏ Phác Trí Mân, đương nhiên là bởi vì thuần phục không được không có tác dụng gì.
  • Tính tình Phác Trí Mân bướng bỉnh, bướng bỉnh đến mức cho dù bị đánh chết cũng không chịu khuất phục.
  • puzhimin
    puzhimin
    ...... Cảm ơn anh.
  • Cho tới bây giờ Tiểu Trí Mân chưa từng thổ lộ qua thật lòng vào ngày đó đối với Tiểu Thái Hanh nói cảm tạ, điều này làm cho Tiểu Thái Hanh vừa mừng vừa sợ.
  • Không biết nguy hiểm ở phía sau.
  • Không biết là ai, khóa cửa phòng lại. Cho đến khi ngửi thấy mùi khói sặc người cùng với khói đen cuồn cuộn, hai đứa nhỏ mới ý thức được cháy.
  • puzhimin
    puzhimin
    Khụ khụ khụ...... Ngươi đi Thái Hanh. Hắn rõ ràng là hướng về phía ta mà tới.
  • Trong căn phòng rách nát chỉ còn lại một cánh cửa sổ cao nửa người không bị đóng đinh, Phác Trí Mân ý bảo Kim Thái Hanh giẫm lên lưng mình trốn ra ngoài.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Chúng ta, chúng ta sẽ cùng nhau đi ra ngoài.
  • Bình thường nhát gan Kim Tae Hyung ngày đó thiếu dũng cảm dị thường, hắn từ trong góc nhặt lên một tảng đá, thò tay ra từ khe hở của cửa gỗ vỡ đập vào ổ khóa treo trên dây xích.
  • Bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh bị mài ra bọt máu cũng giống như không cảm giác được, hắn vẫn kiên định đập khóa.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Trí Mân! Trí Mân ngươi tỉnh lại a!
  • Nói với Tiểu Trí Mân rất nhiều nhưng hắn lại một câu cũng không trả lời, Tiểu Thái Hanh lúc này mới phát hiện hắn té xỉu.
  • Anh biết tình trạng sức khỏe của Trí Mân vẫn là tệ nhất, từng nghe bác sĩ gia đình nói nếu sau khi té xỉu không kịp cứu chữa sẽ chết.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Trí Mân! Ngươi không thể chết! Trí Mân!
  • Kim Tae Hyung không thể kiềm chế nỗi sợ hãi thêm nữa, nước mắt làm mờ tầm nhìn của anh.
  • Rốt cục, mất chín trâu hai hổ lực khóa cũng rốt cục phá vỡ.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Ngươi tỉnh lại, Trí Mân khụ khụ...... Ta dẫn ngươi ra ngoài.
  • Tiểu Thái Hanh chạy đến bên cạnh Tiểu Trí Mân, dùng hết khí lực bú sữa dùng thân hình nhỏ gầy khiêng lên Trí Mân càng thêm gầy yếu.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Khụ khụ......
  • Bị sặc thuốc trị ho khan, ánh mắt cũng giống như bị mù, nhưng hắn vẫn gắt gao ôm Trí Mân trên lưng.
  • Ngay tại trên đường chạy ra ngoài, một cây cột bị thiêu hủy rơi xuống, đặt ở trên đùi Tiểu Thái Hanh, Tiểu Trí Mân cũng bởi vì từ trên lưng hắn rơi xuống mà ngã tỉnh.
  • jintaiheng
    jintaiheng
    Ngươi đi mau......
  • Tiểu Thái Hanh nhịn xuống đau đớn dùng sức đẩy Trí Mân một phen, một cây lại một cây tàn trụ rơi xuống, đem hai người từ trong biển lửa ngăn cách.
  • puzhimin
    puzhimin
    Taehyung! Taehyung!
  • (Đã sửa)
14
017 Ký Ức