☆
jinshuozhenKhông hổ là hoàng kim bận rộn của chúng ta a.
Đối với em trai Kim Thạc Trân này rất là kiêu ngạo. Anh ấy giống như một người cha tự hào.
jinnanjunTiểu Thù đừng đứng, mau tới đây ngồi đi.
Thấy Ôn Thù vẫn rất gò bó, Kim Nam Tuấn vỗ vỗ vị trí bên cạnh bảo nàng ngồi xuống.
Không đợi nàng nhúc nhích, Mẫn Kỳ lại ngồi xuống trước một bước, điều này làm cho Ôn Thù nói gì cũng không dám động.
zhenghaoxiChút chuyện này cũng làm không tốt?
Đúng lúc này, cửa đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm hơi tức giận, một nam nhân đeo kính râm màu đen mặc âu phục đi vào.
Khí tràng của hắn mười phần, không khỏi khiến người ta sợ hãi.
zhenghaoxiXử lý không tốt đừng tìm ta, tự mình xem mà làm đi.
Anh bĩu môi cúp điện thoại, tháo kính râm xuống tiện tay nhét vào túi áo âu phục.
jinshuozhenĐừng sợ, đây là anh ba Trịnh Hào Tích của cậu.
Cảm nhận được Ôn Thù bên cạnh đang run rẩy, Kim Thạc Trân ôn nhu giới thiệu.
Mà nam nhân kia ngẩng đầu vừa vặn cùng Ôn Thù bốn mắt nhìn nhau, hắn liền đi nhanh vài bước dừng lại trước mặt Ôn Thù.
zhenghaoxiĐây là tiểu muội phải không?
Trên mặt hắn mang theo nụ cười, so với lúc trước hòa hoãn không ít.
Trịnh Hào Tích đưa tay, muốn thân mật xoa bóp khuôn mặt Ôn Thù, lại bị nàng né tránh.
zhenghaoxiVậy tôi lên thay đồ trước?
Nhìn thấy ánh mắt nàng khiếp đảm, hắn liền biết mình làm nàng sợ.
Trịnh Hào Tích hé miệng, lộ ra hai vòng lê nhỏ đáng yêu, xoay người đi lên lầu.
Mà đối với Ôn Thù mà nói, hắn không chỉ mang theo lực uy hiếp không cần nói cũng biết, trên người tựa hồ còn có mùi máu tươi nhàn nhạt.
Hương vị này, nàng không thể ngửi nhầm.
Chẳng lẽ...... Người này làm việc ở lò mổ?
Ôn Thù mở rộng đầu óc. Bất quá dựa theo thân phận mà nói, hắn ít nhất cũng là quản lý hoặc là xưởng trưởng.
zhenghaoxiĐã bao lâu rồi, còn quen không?
Trịnh Hào Tích thay quần áo ấm, cả người trở nên thân thiết không ít, so với bộ dáng "hung thần ác sát" lúc trước quả thực như hai người khác nhau.
Ôn Thù thận trọng ngồi ở ngoài cùng sô pha, cúi đầu không muốn trả lời.
jinshuozhenVừa trở về không lâu lắm, lộ trình rất xa.
Thấy Ôn Thù trầm mặc, Kim Thạc Trân đứng phía sau sờ sờ đầu nhỏ của nàng, thay nàng trả lời.
Trịnh Hào Tích gật gật đầu, nhìn tiểu muội ngại ngùng.
zhenghaoxiKhông cần khẩn trương như vậy, nơi này là nhà của ngươi a.
Ôn Thù ngồi trên tấm ván khiến Trịnh Hào Tích buồn cười.
Nhìn cô nhu thuận như vậy, Trịnh Hào Tích nhịn không được tiến lên vuốt mái tóc bồng bềnh của cô.
zhenghaoxiAi Nhất Cổ thật đúng là hài tử đáng yêu.
Tương phản quá lớn, khiến Ôn Thù bất ngờ không kịp đề phòng.
Gặp mặt bất quá ngắn ngủi mười phút thời gian, thoạt nhìn giống như là Trịnh Hào Tích đã sớm quen biết nàng bình thường.
Thật đúng là một người quen từ trước đến nay.
Ôn Thù thầm nghĩ trong lòng.
zhenghaoxiĐi gặp cha chưa?
Trịnh Hào Tích không biết cô và Kim Nguyên Hách cãi nhau rất căng thẳng, chỉ tốt bụng hỏi một câu.
Không ngờ, Ôn Thù vừa rồi ngoan ngoãn như con thỏ nhỏ trong nháy mắt nổ tung lông.
wenshuÔng ấy không phải cha tôi.
Bị phản ứng của cô làm cho hoảng sợ, Trịnh Hào Tích phát mộng, không biết làm sao nhìn về phía Kim Thạc Trân, chớp chớp đôi mắt to vô tri.
jintaihengTiểu Thù cùng ca đi xem phòng đi.
Thấy bầu không khí có chút không thích hợp, Kim Thái Hanh dẫn đầu phản ứng lại.
Hắn vốn định kéo tay tiểu cô nương, vừa mới đụng tới nàng mà thôi đã bị nàng mạnh mẽ vỗ rơi.
Ôn Thù rất kích động, không muốn tiếp xúc thân mật với người đang chảy máu Kim Nguyên Hách.
Cô ngại ghê tởm.
Không ngờ cô lại kháng cự như vậy, giọng nói của Kim Tae-hyung nghe có chút tổn thương.
Ôn Thù dần dần tìm lại lý trí, thấy Kim Thái Hanh có chút cô đơn, lòng nàng mềm nhũn.
zhenghaoxiChúa ơi, làm tôi sợ muốn chết.
Cho đến khi Ôn Thù và Kim Thái Hanh biến mất ở góc cầu thang Trịnh Hào Tích mới dám nói chuyện.
zhenghaoxiĐây là chuyện gì xảy ra a?
jinnanjunKhông biết, hình như là có mâu thuẫn gì với phụ thân. Xem ra cùng Trí Mân đều có liều mạng.
Hắn cũng đi cô nhi viện đón Ôn Thù, lúc ấy nếu như không phải Mẫn Triết sử dụng thủ đoạn cứng rắn, phỏng chừng hắn cùng Kim Thạc Trân đều đón không trở về.
zhenghaoxiTiểu tử kia không quay lại xem sao?
Vừa nhắc tới Trịnh Hào Tích, hắn hừ một tiếng không rõ ý vị.
jinnanjunTôi cảm thấy quá sức.
Kim Nam Tuấn bất đắc dĩ lắc đầu.
Quan hệ giữa Phác Trí Mân và Kim Nguyên Hách kém, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày.
zhenghaoxiChờ ngày nào đó gọi hắn trở về ăn bữa cơm đi, dù thế nào cũng phải cho các ca ca một cái mặt mũi.
(Đã sửa)