Sau khi Kim Dung Tiên về đến nhà mới phát hiện gừng tươi nói đúng, Nghiêm Hạo Tường thật sự không để cửa cho mình, Kim Dung Tiên bất đắc dĩ ngồi dưới đất, chẳng lẽ muốn gửi tin tức cho hắn sao.
shengjiang[Nếu không thì, cũng ổn nếu em muốn ngủ một mình bên hồ bơi một đêm.]
Gừng nói xong, Kim Dung Tiên bất giác nhìn về phía bể bơi bên cạnh mình bĩu môi, vẫn lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Nghiêm Hạo Tường.
jinrongxian[Em đã ngủ chưa, có thể ra ngoài giúp anh mở cửa không.]
Kim Dung Tiên phát xong trong lòng mình vẫn có chút khẩn trương là chuyện gì xảy ra, gừng tươi đã sớm nói cho Kim Dung Tiên, không nghe lời người tốt chịu thiệt ở trước mắt.
Nghiêm Hạo Tường không về nhà, không phải không ở nhà sao? Vẫn là nói đã ngủ, Kim Dung Tiên thở dài một hơi ngồi ở trên xích đu bên ngoài.
jinrongxian"Ngươi nói hắn ngủ rồi, ta có muốn hay không gọi điện thoại cho hắn."
Nhưng như vậy có vẻ cô cũng quá không rụt rè, gửi tin nhắn không đủ còn phải gọi điện thoại, nếu Nghiêm Hạo Tường nhìn thấy chính là không muốn trả lời mình thì làm sao bây giờ.
shengjiang[Ngươi nghĩ nhiều như vậy làm gì, không thấy thì không thấy, cái gì không muốn quay về.]
Kim Dung Tiên não động thật sự là càng lúc càng lớn, còn chưa có thích lẫn nhau, đã bắt đầu chơi trò tiểu tình nhân giận dỗi.
jinrongxian[Ta nói thế nào cũng phải nghĩ nguyên nhân vì sao hắn không tới mở cửa cho ta chứ.]
Kim Dung Tiên liếc mắt nói, mở điện thoại di động ra nhìn Nghiêm Hạo Tường còn chưa trả lời mình, chẳng lẽ đêm nay cô thật sự phải qua đêm ở trang viên sao, nhìn cửa lớn đóng chặt còn cần mật mã, cô làm sao biết mật mã là cái gì.
Thở dài một hơi một lần nữa ngồi trên xích đu, ngáp một cái quên đi, một đêm liền một đêm đi, cô không trông cậy vào Nghiêm Hạo Tường trở về mình, nhắm mắt lại ngủ.
……
Nghiêm Hạo Tường tối hôm qua đi tìm Mộc Tinh Thuần hàn huyên một hồi, đại khái là cãi nhau giận dỗi chính mình trở về, phát hiện nàng không có ở nhà, chính mình vì thế hai phát tin tức cho nàng, nàng cũng ở bên ngoài, có lẽ là quá phiền não, tắm rửa xong liền đi ngủ.
Nghiêm Hạo Tường giơ tay gõ cửa, Mộc Tinh Thuần mở cửa, cười nhìn anh.
muxingchunKhông phải con nói hôm nay con muốn ở bên bà nội sao, sao rảnh rỗi tới tìm mẹ.
Nghiêm Hạo Tường không nói gì cất bước đi vào ngồi ở trên sô pha, Mộc Tinh Thuần cũng phát hiện tâm tình hắn không thích hợp mở miệng hỏi.
muxingchunLàm sao vậy, ngươi không vui sao?
Nghiêm Hạo Tường ngửa đầu đặt trên sô pha, thở dài một hơi thản nhiên nói.
yanhaoxiangSau này tôi không cần liên lạc nữa.
??!!
Mộc Tinh Thuần trừng to hai mắt nhìn Nghiêm Hạo Tường không thể tin được, nhưng Nghiêm Hạo Tường cũng không phải loại người nói đùa, Mộc Tinh Thuần sửng sốt một hồi.
muxingchunNgươi không có nói giỡn với ta?
yanhaoxiangCon biết không, bà nội cũng đã ở tuổi này rồi, dù sao con cũng phải thỏa mãn bà một chút chứ.
Nghiêm Hạo Tường cũng không phải chưa từng lôi kéo Mộc Tinh Thuần phản bác với người nhà mình, không ngừng nói với các cô Mộc Tinh Thuần rất tốt, nhưng bà nội lại không thích cô.
Thậm chí tức đến hen suyễn, bà nội ở trên giường bệnh kéo tay mình nói, bà muốn nhìn thấy mình kết hôn.
Mộc Tinh Thuần hơi gật đầu ngồi xuống kéo tay Nghiêm Hạo Tường nói.
muxingchunEm biết bà nội không thích em, nhưng em sẽ chờ anh, chờ anh cưới em bao lâu cũng không sao.
Nghiêm Hạo Tường nhìn thoáng qua, lấy tay mình ra.
Chưa xong còn tiếp - -