Không, Kim Tae - hyung. / Tại sao lại gửi cho tôi vị trí khách sạn?
Không, Kim Tae - hyung.
  • Chapter42
  • Vào cuối năm, chuyến đi của Tae - hyun không còn căng thẳng nữa, nên......
  • "Cuối cùng cũng có thể hẹn hò!"
  • Thái Hanh dự định hẹn hò ở trước cửa nhà Phương Trúc đụng phải thứ hai vội vã chạy tới
  • Thái Hanh à, đưa cái này cho sếp chúng tôi, công ty còn có việc tôi đi trước.
  • Thái Hanh có chút không kiên nhẫn, bởi vì mỗi lần giúp Phương Trúc lấy đồ khẳng định không có chuyện tốt.
  • Phương Trúc nhận được tin tức thứ hai từ nhà đi ra, nhìn thấy Taehyung rầu rĩ và những thứ trên tay anh ta, cầm túi xách trên tay Taehyung và kéo anh ta vào nhà
  • Phương Trúc vừa tháo vừa hỏi
  • Kim tiên sinh, anh tới làm gì?
  • "Đương nhiên là đi hẹn hò rồi."
  • Phương Trúc lấy ra đồ vật bên trong giơ lên trước mặt Thái Hanh, là một bộ lễ phục màu tím đậm.
  • Kim tiên sinh, hôm nay có thể không được, tạm thời có một yến hội tôi phải đi một chuyến.
  • Thái Hanh cầm lễ phục khoác lên vai, hai tay chống nạnh, khóe môi rủ xuống, vẻ mặt mất hứng
  • Phương Trúc thấy Thái Hanh ủy khuất vội vàng dỗ nói:
  • A, đúng rồi, Kim tiên sinh còn chưa ăn cơm, bây giờ tôi đi làm cho anh, chờ một lát là được!
  • Kỳ thật Phương Trúc thời gian rất gấp, nhưng là lo lắng đói bụng trong nhà Thái Bảo vẫn là dùng tốc độ nhanh nhất làm xong một bàn phong phú cơm tối
  • Nhìn thấy một đạo lại một đạo hương vị đầy đủ thức ăn bưng lên bàn, Thái Hanh khổ sở tâm tình trong nháy mắt tiêu tán.
  • Kim tiên sinh, còn anh, ngoan ngoãn ở nhà chờ tôi, ba tiếng tôi cam đoan sẽ trở về. Tuy rằng không thể đi hẹn hò, nhưng buổi tối vẫn có rất nhiều chuyện thú vị có thể làm.
  • Thái Hanh bưng bát cầm đũa hoảng loạn gắp thức ăn trong đĩa, không hề để ý Phương Trúc nói gì, Phương Trúc sờ sờ đầu Thái Hanh
  • Kim tiên sinh, ăn từ từ thôi, vậy tôi đi thay quần áo trước.
  • Phương Trúc mặc lễ phục đi ra. Trang điểm tinh xảo làm cho ngũ quan vốn đã đẹp mắt của nàng trở nên càng thêm lập thể, lễ phục màu tím đậm làm cho làn da vốn đã rất trắng nõn của nàng càng thêm trắng, một bộ váy dài ở trên người Phương Trúc cao quý gợi cảm lại không mất đi phong nhã
  • Thái Hanh nhìn thấy Phương Trúc xinh đẹp như thế dừng đũa trong tay, nuốt xuống miếng cơm cuối cùng lau miệng đi tới bên người Phương Trúc nhìn lướt qua nàng.
  • Phương Trúc nhón chân ôm lấy cổ Thái Hanh
  • "Kim tiên sinh, ta đáp ứng ngươi, làm bồi thường, qua vài ngày chúng ta cùng đi ngươi thích nhất triển lãm thế nào?"
  • Không biết Thái Hanh là không hài lòng với bồi thường của Phương Trúc hay là nhìn ngây người, trên mặt cũng không có gợn sóng quá lớn.
  • Phương Trúc kéo Thái Hanh lại, để lại một nụ hôn thơm ngát trên môi Thái Hanh
  • Nếu không hài lòng thì thêm một người nữa, vui vẻ một chút đi!
  • Sau sự kiện cuối năm kia, Phương Trúc liên tục rất lâu cũng không để cho hắn hôn qua. Hiếm khi Phương Trúc chủ động, sao hắn lại không đồng ý chứ?
  • Thái Hanh tính toán rất tinh xảo, bĩu môi nói
  • Không được, ta còn muốn!
  • Phương Trúc vừa nhìn liền đoán ra tâm tư của hắn, dùng ngón tay điểm lên miệng hắn
  • "Chờ ta trở về tiếp tế cho ngươi, thời gian không còn sớm, ta phải nhanh đi, ngươi ăn cơm trước, chờ ta trở về a!"
  • Hạnh phúc như một đứa trẻ, Taehyung ngoan ngoãn tiễn Fangju đi
  • Taehyung, người vừa mới tắm xong, thấy tin nhắn từ Bamboo năm phút trước.
  • "Khách sạn XX, tầng X"
  • Không phải đi dự tiệc sao? Tại sao lại gửi cho tôi vị trí khách sạn chứ?
  • Sáng hôm sau.
  • Phương Trúc tỉnh táo lại thì giật mình phát hiện mình thế nhưng trần truồng nằm ở trên giường khách sạn
  • [Xem ra vẫn chưa tới a, vì sao loại chuyện này luôn phát sinh trên người ta a?]
  • Phương Trúc ôm chính mình ủy khuất khóc, đột nhiên nghe được động tĩnh trong toilet
  • Hả? Lại còn? Dám đối xử với ta như vậy, xem lão nương thu thập ngươi như thế nào!
  • Phương Trúc đem khăn tắm dư thừa trong ngăn tủ đơn giản quấn lên người, thừa dịp người bên trong còn chưa đi ra, lén lút trốn ở sau cửa.
  • Tiếng nước dần nhỏ đi, Phương Trúc sợ hãi run rẩy. Trong nháy mắt cửa mở ra, Phương Trúc nắm lấy tay người nọ kéo hắn ra chống lên tường.
  • Kim tiên sinh, sao lại là anh?
14
Tại sao lại gửi cho tôi vị trí khách sạn?