Không, Kim Tae - hyung. / Có một mối tình muốn nói chuyện với em
Không, Kim Tae - hyung.
  • Chapter112
  • Đôi mắt đã sớm chua xót rốt cục có một lý do chính đáng thích hợp để nhắm lại, Đỗ Quốc dùng sức trừng mắt mấy cái, đưa tay vẫy vẫy trước mắt Amy, cũng giúp mí mắt trên dưới của cô gặp nhau một chút.
  • Tiểu Quốc đưa Amy về chỗ ngồi, lịch sự dời ghế cho cô. Nửa ngày không thấy cô ngồi xuống, hóa ra cô còn đang nghiêng mắt nhìn anh
  • Đỗ Quốc lắc đầu, bất đắc dĩ nở nụ cười. Di chuyển ghế về phía trước, đỡ lấy vai Amy để cô ngồi xuống, giúp cô đặt tay lên bàn ăn, còn nhét đôi đũa vào trong.
  • Sau khi giúp cô làm xong mọi việc, Đỗ Quốc đi về chỗ ngồi đối diện. Từng món ăn do nhân viên phục vụ bưng lên gợi lên sự thèm ăn của Thổ Quốc, nhưng anh bị Amy nhìn chằm chằm một trận không được tự nhiên, lại đứng dậy đem ghế của mình dời đến bên cạnh cô ngồi xuống.
  • Bất quá, bị một tiểu tỷ tỷ lai xinh đẹp như vậy nhìn chằm chằm, hình như cũng là một loại hưởng thụ
  • Này, đại tiểu thư, tỉnh lại đi, chẳng lẽ còn muốn ta ôm nàng lên giường sao?
  • Amy phục hồi tinh thần lại, ngồi thẳng lưng nhìn về phía trước, lại quay đầu liếc nhìn Hà Quốc một cái, đột nhiên mất thăng bằng ngã về phía bên kia.
  • Đỗ Quốc cũng không kịp bắt lấy nàng, dời người ngồi ở trên ghế của nàng, chỉ thấy nàng ngồi dưới đất hoảng sợ ôm mình, trong miệng còn đang thì thào tự nói.
  • [Xong đời, Amy không phải là nhìn thấy tôi kích động đến điên rồi chứ?]
  • Tiểu Hoa đến gần, mới dần dần nghe rõ nàng nói cái gì.
  • Xong đời, Điền Ngao Quốc ôm ta, ta tắm rửa...... Xong đời......
  • Đỗ Duy Quốc phát ra từ nội tâm cảm thấy buồn cười, lý do kỳ quái như vậy, mệt nàng có thể nghĩ ra được. Cho nên, chứng minh thư của cô nhất định là giả? Tuổi tâm lý nhỏ như vậy, làm sao có thể lớn hơn mình hai tuổi chứ? Đúng rồi! Hắn nhất định là Âu Ba của nàng!
  • 柾國 vớt cô ấy lên khỏi mặt đất và đặt cô ấy trở lại ghế.
  • Đại tiểu thư, hiện tại cả đời này cô cũng không tắm rửa sao?
  • Amy rất nghiêm túc gật đầu, cầm lấy chiếc đũa vừa mới được Thổ Quốc nhét vào trong tay, gắp thức ăn đặt vào đĩa trắng trước mặt Thổ Quốc.
  • Cô biết Phương Trúc là bạn gái của Thái Hanh, trong lúc lơ đãng ở trước mặt cô nhắc tới muốn cùng bọn họ ăn bữa cơm. Không thể tưởng được nha đầu Phương Trúc đối với chuyện của nàng để ý như vậy, không chỉ không trách nàng cho nàng leo cây, còn mời được Phù Quốc tới.
  • Cho nên nàng cần phải hảo hảo quý trọng cơ hội lần này, dù sao đây là nàng đời này duy nhất một lần có thể cùng mình Ái Đậu cùng ăn tối, hơn nữa nàng cũng không muốn để cho Thổ Quốc cho rằng nàng là một cái có tâm cơ nữ nhân.
  • Thái độ của Amy đột nhiên thay đổi khiến Đỗ Quốc cảm thấy không thích ứng, nhưng nếu cô đã hào phóng gắp thức ăn cho anh như vậy, vậy anh liền trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
  • Đại tiểu thư, không phụ lòng a, vừa mới hoàn thành hành trình, chờ đã lâu chưa?
  • Không có việc gì, chờ ngươi bao lâu cũng được.
  • Đại tiểu thư, có thể thương lượng với cô một chuyện không?
  • Ngươi nói cái gì ta đều đáp ứng!
  • "Có một mối tình, muốn nói chuyện với em."
  • Chiếc đũa gắp thịt của Amy treo trên chiếc đĩa bị thịt xếp thành núi, đầu kim đồng hồ xoay từng chút từng chút chuyển hướng về phía Quốc gia, mở to hai mắt.
  • Ngươi...... Nói cái gì?
  • Tôi nói, cô muốn làm bạn gái tôi sao?
  • Amy dụi đôi mắt to bằng đồng xu, đặt miếng thịt kẹp trong đũa lên đĩa, nhìn đất nước suy tư một lát, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ cười nói:
  • Công ty của ba tôi mặc dù ở nước ngoài cũng làm rất lớn, nhưng là, ngoại trừ đám cưới thương mại, ông ấy bình thường không thế nào để ý tới tôi, cho nên tôi không có độ nổi tiếng gì.
  • Bởi vì anh thích em.
  • Miệng Amy thao thao bất tuyệt muốn đưa ra ý kiến cho Thổ Quốc rốt cục ngừng lại một chút, qua không lâu lại cử động.
  • "Tiểu tử, ngươi đang nói đùa phải không? thật sự rất buồn cười."
  • 柾國 nắm lấy cánh tay Amy, kiên định nhìn đôi mắt hơi bối rối của Amy, nụ cười cứng ngắc lưu lại trên mặt Amy có chút kỳ quái.
  • Tôi nghiêm túc đấy.
  • Nhưng mà, tôi là con riêng.
  • Ta không quan tâm!
  • Vậy chúng ta ở bên nhau đi!
  • Amy xoay người bắt đầu gắp thức ăn tự mình ăn. Nàng đáp ứng nhanh như vậy, Phù Quốc cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Miễn là cô ấy đồng ý. Đây cũng là mục đích cuối cùng của nước này, không phải sao?
  • Thế nhưng, một câu nói kế tiếp của Amy dội cho anh một gáo nước lạnh, trong nháy mắt trên mặt Đỗ Quốc đầy vạch đen.
  • Sau này chúng ta đừng gặp mặt nữa!
  • Trong miệng Đỗ Quốc gói đầy thịt Amy gắp cho anh, quay đầu nhìn cô, ô ô hỏi
  • Tại sao?
  • Amy không ngạc nhiên, tay phải cầm lấy điện thoại di động quơ quơ trước mặt Dương Quốc.
  • Yêu đương à? Loại không ra khỏi cửa.
14
Có một mối tình muốn nói chuyện với em