Lúc Bạch Cẩm Lăng tỉnh dậy thì thấy anh đang nằm trên giường, trong phòng ngủ ở nhà mình
Không thấy Tần Lam đâu nữa
Anh vội ấn chuông, bác Phúc luôn túc trực bên ngoài nhanh chóng chạy vào
Bạch Cẩm LăngTiểu Lam đâu?
Anh giãy dụa muốn ngồi dậy
Bác PhúcTiên sinh bình tĩnh, phu nhân đang ở dưới bếp
Bác Phúc đỡ anh ngồi dậy, kê gối để anh tựa vào
Việc ngồi dậy đơn giản cũng khiến anh mất sức không nhỏ, thở dốc một hồi mới xem như lấy lại được một hơi
Bạch Cẩm LăngEm ấy ở dưới bếp làm gì?
Bác PhúcCậu ấy nói là muốn làm bữa tối...
Bác Phúc*Ngập ngừng một lúc mới tiếp*
Bác PhúcCó cần ngăn lại không ạ?
Chỉ cần cậu vẫn ở đây
Như vậy... Đã đủ rồi
Bạch Cẩm LăngNói bọn họ chú ý một chút, đừng để em ấy bị thương
Bác Phúc muốn nói lại thôi
Bạch Cẩm LăngCòn chuyện gì sao?
Bác PhúcLão gia có gọi điện đến
Bác PhúcNói là muốn tổ chức lễ giỗ cho cố phu nhân
Bác PhúcNgài ấy nói đến lúc đó, hy vọng cậu có thể về nhà một chuyến
Cố phu nhân là mẹ ruột của Bạch Cẩm Lăng, bà đã mất năm anh bốn tuổi
Anh nghe thế thì cười lạnh
Bạch Cẩm LăngMấy chục năm rồi còn tổ chức làm cái gì?
Bạch Cẩm LăngKhông đi! Còn gọi nữa thì bác nói với ông ta, tôi bệnh sắp chết rồi, đến lúc đó bắn pháo bông ăn mừng luôn một thể, như vậy chẳng phải tiện hơn sao?
Bác Phúc cười khổ
Bác PhúcCậu sẽ sống lâu trăm tuổi
Anh không muốn tiếp tục cái vấn đề này
Bạch Cẩm LăngBác có cảm thấy...
Bạch Cẩm LăngHôm nay Tiểu Lam hơi lạ không?
Bác PhúcĐúng là... Có một chút
Bạch Cẩm LăngKhông phải "có một chút" đâu
Bạch Cẩm LăngHôm qua em ấy còn nằng nặc đòi nuôi mèo
Bạch Cẩm LăngNay đột nhiên lại đổi ý
Bác PhúcThì cậu ấy biết cậu bị dị ứng với lông mèo nên không muốn nuôi đó
Bác PhúcĐây là chuyện tốt mà
Bạch Cẩm LăngBộ em ấy mới biết sao? *Cười đắng chát*
Bạch Cẩm LăngEm ấy nói sẽ không để con mèo đó ảnh hưởng đến tôi, dù chúng tôi có sống chung dưới một mái nhà đi chăng nữa
Bạch Cẩm LăngTôi từng hứa, trừ việc rời khỏi đây, còn lại tôi sẽ đáp ứng mọi yêu cầu của em ấy, nếu ngay cả việc nhỏ như để em ấy nuôi mèo này mà tôi cũng không làm được...
Thật ra anh rất sợ, anh có quá khứ không tốt với những con vật như chó, mèo
Một quá khứ đầy ám ảnh
Tuy anh không biết tại sao cậu đột nhiên muốn nuôi mèo, nhưng anh không nỡ làm cậu thất vọng
Chuyện thừa nước đục thả câu làm cậu có ấn tượng không tốt về anh, thậm chí là ghét anh ra mặt đã đủ làm anh đau lòng rồi, anh không muốn bị cậu ghét nhiều thêm nữa
Khó khăn lắm mới có can đảm xuất hiện trước mặt người thương vậy mà...
Anh thật sự không cam tâm
Bạch Cẩm Lăng*Hít sâu một hơi*
Bạch Cẩm LăngCa Ánh Linh là người em ấy thích, bình thường chỉ hận không thể sáp tới, nhưng hôm nay...
Bạch Cẩm LăngCó phải em ấy đã bắt đầu tiếp nhận tôi rồi không?
Bạch Cẩm LăngHoặc tất cả chỉ là một âm mưu?
Bác Phúc không đáp, ngồi một bên yên lặng lắng nghe
Bản thân anh nghiêng về vế sau nhiều hơn
Bạch Cẩm LăngTôi... Thôi đi
Tình cảm dính dáng đến lợi ích, dù chỉ là muốn tốt cho người kia mà làm tổn thương họ
Bạch Cẩm Lăng💭 Tình cảm như vậy... Sao xứng có được kết quả tốt đẹp chứ?
Bạch Cẩm LăngCứ như vậy cũng tốt
Bạch Cẩm LăngMột kẻ không thể tự đứng dậy bằng hai chân của chính mình và có thể rời đi bất cứ lúc nào như tôi
Bạch Cẩm LăngKhông thích là tốt nhất
Bạch Cẩm LăngKhông thích... Sẽ không đau lòng
Nhìn người trước mặt ngày càng tiều tụy, bác Phúc nhất thời không biết nên nói gì mới tốt
Bác PhúcMọi chuyện... Rồi sẽ ổn thôi mà *Ôm lấy anh*
Nước mắt không kiềm được mà tuôn rơi
Anh đột nhiên bật khóc như một đứa trẻ
Bạch Cẩm LăngCon không muốn chết
Bạch Cẩm LăngKhông muốn... Em ấy ghét con
Bạch Cẩm LăngLàm sao bây giờ?
Bạch Cẩm LăngLàm sao đây?
Cậu bỗng dưng thay đổi thái độ làm anh càng sợ hơn
Anh sợ tất cả chỉ là một âm mưu
Để cậu rời khỏi đây
Cậu ghét anh như vậy sao?
Bạch Cẩm LăngCon biết sai rồi
Bác Phúc yên lặng để anh khóc
Khóc rồi, anh sẽ chậm rãi chấp nhận sự thật
Sự thật tàn nhẫn đến đau lòng
Giống như ngày mẹ anh rời đi
Rầm!
Tiếng cửa đập mạnh khiến Bạch Cẩm Lăng quên cả khóc
Tần Lam đằng đằng sát khí bước tới!