Trong phòng ăn
Bác PhúcTiên sinh, phu nhân chắc không thể xuống liền được đâu, cậu ăn chút gì lót dạ trước đi
Bác PhúcCòn phải uống thuốc nữa
Bạch Cẩm LăngTiểu Lam nói sẽ xuống liền mà
Bạch Cẩm LăngChờ thêm một chút cũng không sao
Bạch Cẩm Lăng*Nói rồi tiếp tục lật sách*
Bác Phúc thấy vậy chỉ biết thở dài một hơi
Những nữ hầu đứng xa thấy Bạch Cẩm Lăng không hề động đũa, đều vô cùng tức giận bất bình
NVP (♀️)1: Lại bắt tiên sinh chờ, cậu ta nghĩ mình là ai chứ
NVP (♀️)2: Bản thân chỉ là đứa con riêng của một gia tộc hạng ba mà cũng dám vênh váo đến vậy, nếu không phải tiên sinh không cho phép, hừ, tôi nhất định sẽ là người đầu tiên dạy cậu ta biết thế nào là quy củ, phép tắc trong nhà họ Bạch này
NVP (♀️)3: Ngoài kia có biết bao nhiêu thiên kim tiểu thư, thiếu gia muốn gả vào nhà họ Bạch mà không được, vì sao tiên sinh lại đi thích cái loại người tạp nham như cậu ta chứ? Thật khiến người ta không thể hiểu nổi
NVP (♀️)4: Suỵt, cậu ta đến kìa, các cô không muốn bị đuổi việc thì nhỏ tiếng chút đi
Cậu nghe hết rồi
Bạch Cẩm Lăng lại không nghe thấy, anh nhìn người hầu đứng gần mình nhất, người đó hiểu ý, đem đồ ăn đã nguội lạnh trên bàn đi hâm nóng
Bạch Cẩm LăngTiểu Lam, buổi sáng tốt lành
Bác Phúc💭 Đã gần trưa rồi
Tần Lam (Lâm Tranh)Ừm *Lạnh nhạt*
Đối với người này, cậu không biết phải đối mặt thế nào mới được
Nhất là khi anh ta cứ luôn tươi cười như thế
Thấy cậu vẫn như cũ không để ý đến mình, nụ cười của Bạch Cẩm Lăng cứng đờ trong giây lát, anh cũng không biết nên nói gì tiếp theo nữa
Rất nhanh, đồ ăn được hâm nóng lại bưng lên, bữa sáng (trưa) của cậu khá phong phú, có cơm, canh, rau, thịt đầy đủ, của anh thì chỉ là một bát cháo loãng thêm ít thịt băm
Hai người yên lặng dùng bữa
Bác PhúcTiên sinh ăn thêm một bát đi
Bạch Cẩm Lăng lắc đầu cười khổ
Bạch Cẩm LăngĂn không nổi
Bác Phúc chỉ đành lấy thuốc cho anh uống, cậu để ý thấy số thuốc mà anh dùng còn nhiều hơn bát cháo vừa rồi anh ăn nữa
Một người hầu đi vào thông báo
NVP (♀️)Tiên sinh, con mèo phu nhân muốn đã được đem tới, có mang vào không ạ?
Cô hơi cúi đầu che khuất đi lửa giận nơi đáy mắt
NVP (♀️)💭 Biết rõ tiên sinh dị ứng với lông động vật mà cậu ta vẫn muốn nuôi mèo cho bằng được, cậu ta muốn hại chết tiên sinh thì mới bằng lòng sao?
Những người khác cũng giận mà không dám nói gì, dù sao, trong ngôi nhà này Bạch Cẩm Lăng mới là người có toàn quyền quyết định, người hầu như bọn họ không thể không nghe theo
Tìm được cơ hội bắt chuyện dù chỉ là nhỏ nhoi cũng khiến Bạch Cẩm Lăng vui vẻ từ tận đáy lòng, anh cười nói
Bạch Cẩm LăngTiểu Lam, em muốn nuôi mèo trong phòng sao? Hay là...
Tần Lam (Lâm Tranh)Nuôi cái gì mà nuôi
Cậu ngắt lời anh
Tần Lam (Lâm Tranh)Không nuôi!
Cậu nhớ con mèo này
Cậu từng chơi xấu lén lút thả nó vào phòng anh, làm anh bị dị ứng, nó cũng cào anh bị thương, hại anh sốt cao bệnh nặng mấy ngày
Con mèo như vậy còn giữ lại làm gì?
Cậu nhìn người vừa thông báo
Tần Lam (Lâm Tranh)Đem nó trả về nơi sản xuất đi
Người nọ bối rối, nhìn anh hỏi ý kiến
Bạch Cẩm LăngNhưng mà, không phải em nói muốn nuôi sao?
Tần Lam (Lâm Tranh)Anh còn nhớ bản thân bị dị ứng với lông động vật không vậy?
Tần Lam (Lâm Tranh)Bộ anh thích tự ngược hay gì
Cậu không phát giác lúc mình nói chuyện với người này, giọng điệu rõ ràng nhỏ nhẹ hơn ngày trước rất nhiều
Giống y như cô vợ nhỏ
Làm người xung quanh đều bất ngờ, Bạch Cẩm Lăng cũng lẳng lặng nhìn cậu thật lâu
Cậu thì vờ như không biết, tiếp tục vùi đầu ăn cơm
Sau đó, Bạch Cẩm Lăng đương nhiên là nghe lời cậu, không nuôi mèo