Hơn cả yêu. / Dấu chấm hết cho cuộc tình cũ
Hơn cả yêu.
  • Bảo Trâm hít một hơi thật sâu, giấu nước mắt vào trong sụt sịt vài tiếng hỏi:
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Hai người lấy nhau lâu chưa?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Sau hai năm kể từ ngày em rời xa anh.
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Anh chắc hẳn rất yêu cô ấy nhỉ?
  • Bảo Trâm vẫn không thể tin vào sự thật này. Có lẽ, vì anh hận cô, nên giả vờ nói vậy. Hoặc là, anh cưới người khác chỉ để thay thế hình bóng cô trong suốt khoảng thời gian thiếu vắng mà thôi. Cô đang mong đợi câu trả lời của anh là "Không". Thế nhưng, sự thật không như những gì cô mong đợi...
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Đúng, anh yêu cô ấy rất nhiều. Hơn nữa, bọn anh còn chuẩn bị đón đứa con đầu lòng nữa.
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Vậy sao… Chúc mừng anh!
  • Lời chúc mừng thốt ra từ miệng cô, nhưng cớ sao lòng chua chát đến thế. Nếu như, năm đó cô không thời bỏ anh. Nếu như, năm đó không xảy ra cơ sự này. Nếu như.... Thì cô và anh đã là một đôi vợ chồng hạnh phúc, và đaz có một đứa con đầu lòng...
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Cảm ơn em.
  • Nhìn vẻ mặt hạnh phúc của anh khi nói về vợ mình, cô chạnh lòng. Nếu như năm xưa cô không rời xa anh thì có lẽ người ở bên cạnh anh bây giờ là cô. Thấy anh vui đáng lẽ cô nên mừng mới phải nhưng tại sao tim lại nhói đau. Sâu trong thâm tâm, cô muốn hàn gắn tình cảm của hai người, cô ghét nhìn cảnh anh vui vẻ cùng người con gái không phải mình. Cô không can tâm!
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Bảo Trâm!
  • Nghe anh gọi, cô giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ riêng. Thu lại ánh mắt thẫn thờ của mình, cô quay sang phía anh.
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Anh gọi em?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Em sao vậy? Trông em không được khoẻ.
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Em ổn, chắc là mới về Việt Nam nên chưa quen với khung giờ ở đây thôi. Mà trưa nay anh đi ăn trưa cùng em được không?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Chuyện này....
  • Bảo Trâm
    Bảo Trâm
    - Chỉ là một bữa cơm thôi mà, không mất nhiều thời gian của anh đâu.
  • Sơn Tùng do dự một hồi rồi cũng gật đầu đồng ý. Bảo Trâm vui vẻ mỉm cười với anh. Bữa ăn này coi như buổi gặp mặt sau 5 năm nhưng với tư cách là bạn.
  • * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
  • Hải Tú làm xong những việc lặt vặt trong nhà, nhìn đồng hồ cũng đã gần trưa. Chiều nay cô có hẹn cùng anh đến trung tâm thương mại, thay vì ở nhà đợi cô quyết định đến công ty của anh thuận tiện cho chiều nay. Cô lên trên phòng thay một bộ trang phục thoải mái rồi rời khỏi nhà.
  • Hải Tú đi bộ một đoạn ra phố bắt xe. Bất chợt, một chiếc xe ô tô màu trắng bíp còi rồi dừng lại kế bên cô. Kính xe từ từ hạ xuống giọng nói của một người đàn ông vang lên:
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Hải Tú.
  • Hải Tú quay đầu sang bên cạnh nhìn thấy người đàn ông ngồi trong xe, cô vui vẻ bước đến chào hỏi:
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh Nam! Anh về nước từ khi nào mà không nói cho em biết?
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Anh mới về mấy hôm nay thôi. Em đi đâu vậy?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em đến công ty của anh Tùng.
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Lên xe anh chở đi, dù sao cũng tiện đường.
  • Hải Tú gật đầu đồng ý rồi nhanh chóng lên xe. Chiếc xe bắt đầu lăn bánh di chuyển dần vào đường quốc lộ. Trong xe, Hải Nam mở lời bắt chuyện trước:
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Dạo này em thế nào? Có ổn không? Thằng Tùng đối xử với em tốt chứ hay là...
  • Như nhận ra điều gì, Hải Nam ngừng lại không tiếp tục câu hỏi của mình. Anh quay sang nhìn cô, ánh mắt hiện rõ vẻ ái ngại. Hiểu ý, cô cười nhẹ nhàng đáp:
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em vẫn khoẻ. Anh Tùng đối xử với em rất tốt, anh ấy đã chấp nhận tình cảm của em rồi. Với lại, bọn em chuẩn bị đón con đầu lòng.
  • Hải Nam không khỏi ngạc nhiên khi nghe Hải Tú kể về cuộc sống của mình. Bằng một giọng vui mừng, anh hỏi:
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Em đang mang thai thật sao?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Vâng.
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Là con trai hay con gái vậy?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em chỉ mang thai ba tuần thôi nên chưa xác định được giới tính của con.
  • Hải Nam
    Hải Nam
    - Ra là vậy. Chúc mừng hai đứa.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Cảm ơn anh trai.
  • Hải Tú mỉm cười nhìn Hải Nam. Suốt quãng đường đi, hai người nói chuyện rất vui vẻ.
  • Khoảng 20 phút sau, chiếc xe dừng lại trước công ty MTP groups. Hải Tú tạm biệt Hải Nam rồi bước vào công ty. Cô đi đến quầy tiếp tân lên tiếng nói với nhân viên:
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Cô cho tôi gặp tổng giám đốc Sơn Tùng.
  • Lễ tân
    Lễ tân
    - Xin hỏi, cô có hẹn trước với giám đốc không?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Tôi không có hẹn, cô cứ nói với giám đốc có Hải Tú đến tìm là được.
  • Lễ tân
    Lễ tân
    - Vâng, phiền cô đợi tôi một lát.
  • Cô gật đầu. Đợi lễ tân gọi điện đến chồng mình. Trong lúc chờ đợi, cô bắt đầu ngắm nhìn xung quanh. Đã mấy năm cưới nhau, nhưng chưa lần nào cô dám đặt chân đến đây. Đây là lần đầu tiên. Bởi lẽ, nhân viên nơi này, họ không biết cô. Với thân phận là phu nhân của tổng giám đốc, nếu bọn họ biết. Chắc chắn họ sẽ đón cô một cách trịnh trọng và chu đáo.
14
Dấu chấm hết cho cuộc tình cũ