Hơn cả yêu. / Dù em có thế nào, anh vẫn yêu em...
Hơn cả yêu.
  • Hai tay cô bấu chặt vào vạt áo, im lặng suy nghĩ. Sau một khoảng thời gian do dự, cô cũng quyết định nói ra nỗi lòng mình.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em xin lỗi!
  • Anh ngạc nhiên hỏi lại:
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Xin lỗi? Vì chuyện gì?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em đã không quan tâm đến anh. Những việc đơn giản như anh thích gì, ghét gì em cũng không rõ. Em đúng là không được tích sự gì.
  • Anh quay sang nhìn cô. Gương mặt xinh đẹp luôn nở nụ cười này trở nên ủ rũ, buồn bã. Cô là một người nhạy cảm rất dễ buồn nhưng lại không dám khóc trước mặt người khác. Bây giờ cô đang mang thai nên tâm trạng càng phức tạp hơn. Anh hiểu rõ điều đó và không trách móc gì cô.
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Em không có lỗi, không cần phải tự trách bản thân mình. Đừng suy nghĩ nhiều rồi ảnh hưởng đến sức khoẻ.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh không giận em chứ?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Không giận. Hơn nữa anh còn rất thích những món em gắp cho anh đấy chứ.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Cảm ơn anh.
  • Cô thỏ thẻ nói nhỏ. Anh quay sang phía cô mỉm cười, dịu dàng nắm chặt tay cô.
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Những lời Bảo Trâm nói em đừng bận tâm. Anh và cô ta đã kết thúc, anh cũng không còn tình cảm gì với Bảo Trâm nữa rồi. Em đừng vì chuyện đó mà buồn phiền.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh…. Nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn em rồi sao?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Chỉ là vô tình nghe thấy thôi. Hải Tú, còn điều này anh muốn em nhớ rõ.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh nói đi.
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Cho dù em là một cô gái tầm thường, hay giàu sang xinh đẹp thì anh vẫn yêu em.
  • Lời anh nói ra khiến cô không kìm lòng mà bật khóc. Bây giờ, cô đã thực sự cảm nhận được tình yêu mà anh dành cho cô nhiều đến mức nào. Cô không phải một người hoàn hảo chính xác hơn là nếu so sánh hai người thì quả là một đôi đũa lệch. Cô không xinh đẹp cũng không quá giỏi giang hơn nữa lại còn bỏ học giữa chừng.
  • Còn anh, một người thực sự hoàn hảo. Thông minh, tài giỏi, ngoại hình ưa nhìn là hình mẫu của biết bao người con gái ngoài kia. Người như anh dễ dàng tìm được một cô gái tốt hơn cô hàng trăm lần nhưng cuối cùng anh vẫn chọn một người nhiều khuyết điểm như cô. Đối với cô chỉ cần như vậy thôi đã quá đủ rồi.
  • Cô nắm chặt lấy tay anh, hai bàn tay đan vào nhau không rời. Đôi khi quan tâm chăm sóc không nhất thiết phải đến từ những lời đường mật mà đến từ những hành động nhỏ nhất.
  • Khoảng 20 phút sau, hai người đã có mặt tại trung tâm thương mại. Anh và cô cùng nhau vào trong đi khắp những gian hàng để mua đồ chuẩn bị cho thành viên mới trong gia đình.
  • Buổi đi chơi này thực sự rất vui vẻ, tình cảm nguội lạnh bao lâu nay được hâm nóng lại. Anh mua rất nhiều đồ cho con dù chẳng biết đứa bé là con trai hay con gái. Thấy anh vui, cô cùng mừng theo. Cô không nghĩ rằng một ngày nào đó tổng giám đốc lạnh lùng, khó gần của một công ty lớn lại có những giây phút dễ thương như vậy.
  • Lần đầu tiên được làm bố, anh muốn tự tay chuẩn bị cho con mình những thứ tốt nhất. Một phần vì muốn trải nghiệm, một phần vì lấy kinh nghiệm cho những lần sinh tới.
  • Anh nhanh nhẹn đi trước chọn đồ còn cô thì mỉm cười lẽo đẽo theo sau. Dường như trong chuyến đi chơi này, cô từ người cần được quan tâm lại biến thành người đi quan tâm người khác khi cô còn phải trông chừng người chồng lần đầu muốn làm bố này.
  • Rời khỏi trung tâm thương mại, hai người về đến nhà cũng đã gần 7 giờ tối. Cả người cô mệt lử tiến thẳng đến ghế sofa mà nằm xuống. Anh đi theo sau trên tay xách ba bốn chiếc túi. Đặt đồ đã trên bàn, anh cẩn thận bỏ từng thứ ra xem xét kỹ lưỡng. Cô ngồi dậy nhìn anh bật cười.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Em mà không cản chắc anh mua hết trung tâm thương mại đấy nhỉ?
  • Anh thích thú với mấy món đồ chơi trẻ con trước mắt vui vẻ đáp lại:
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Có sao đâu, anh còn cảm thấy thiếu nhiều thứ lắm. Em nhìn xem đôi giày nhỏ này xinh chưa? À, còn cả mấy bộ quần áo tí hon này nữa. Không biết con của chúng ta là trai hay gái nhỉ?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh.... Thích trẻ con đến vậy sao?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Tất nhiên. Anh muốn được nhìn thấy chúng khôn lớn, muốn được ôm chúng vào lòng. Em không biết khi nghe tin em mang thai anh đã vui thế nào đâu. Để anh xem chúng ta mua còn thiếu thứ gì không.
  • Anh vẫn tiếp tục công việc soạn đồ. Dù chưa biết giới tính của con nhưng anh đã mua rất nhiều thứ từ đồ trang trí phòng, quần áo đến cả đồ chơi dành cho cả trai và gái. Lúc ở trung tâm thương mại, nếu không phải cô cản anh lại thì chắc anh đã mua hết những thứ trong cửa hàng.
  • Trước đây, cô nghĩ anh khó gần thậm chí còn phần khó tính không ngờ anh lại thích trẻ con đến vậy. Nhìn cách anh chuẩn bị cho đứa bé chưa ra đời, cô cảm thấy bản thân còn không chu đáo bằng anh.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Anh Tùng, ngày mai anh có rảnh không?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Anh không rõ nhưng có chuyện gì sao?
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Ngày mai anh đi khám thai cùng em được chứ?
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Được, anh sẽ sắp xếp lại công việc để đưa em đi.
  • Cô mỉm cười gật đầu nhìn anh. Anh buông những món đồ chơi trên tay xuống đi lại ngồi kế bên cô. Đưa tay khẽ vén lọn tóc cô sang một bên, anh nói:
  • Sơn Tùng
    Sơn Tùng
    - Từ giờ việc duy nhất em cần làm là giữ gìn sức khỏe cho bản thân và con, những chuyện còn lại để anh lo.
  • Hải Tú
    Hải Tú
    - Công việc ở công ty đã nhiều như vậy, anh lại phải chăm sóc cho em thế thì sẽ rất vất vả. Những việc nhỏ nhặt em tự làm được, anh không cần bận tâm đâu.
14
Dù em có thế nào, anh vẫn yêu em...