Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Đã hơn một tháng rồi, Kim Taehyung đã bắt đầu có thói quen theo dõi thời tiết của thành phố Toronto. Hắn đều đặn một ngày gửi một tin nhắn rất dài đến cậu, nội dung đều là những lời tâm sự thường ngày. Dù không được hồi âm nhưng Jungkook vẫn xem tin nhắn mà hắn gửi đến.
  • Kim Taehyung đứng giữa sân trường, vừa nghe nhạc vừa xem lại những phần mình chưa hiểu trong bài giảng hôm nay. Chỉ còn mấy tháng nữa thì kỳ thi cuối cùng sẽ diễn ra nên hắn phải tăng tiến độ để theo kịp.
  • Kim Taeyung không còn tham gia những cuộc vui loạn lạc như trước nữa, cả Min Hyo Yeon cũng tránh xa. Hắn bắt đầu có được vài người bạn tốt cùng khoa, quan hệ với những sinh viên khác cũng tốt dần lên. Kim Taehyung cảm thấy cuộc sống bây giờ tốt hơn trước rất nhiều, tuy nhiên cái tính nóng nảy của bản thân rất khó để thay đổi.
  • Học sinh 1
    Học sinh 1
    Taehyung này, hôm nay tụi mình đi đâu để làm tiểu luận đây? OnTea nhé?
  • Hắn cười nhẹ gật đầu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cũng được, đến đó đi
  • Hai nam ba nữ vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Khuôn mặt tươi cười của Kim Taehyung vẫn vương vài nét buồn, vì một ngày của hắn sẽ không trọn vẹn nếu thiếu đi người ấy. Lần đầu tiên hắn biết rằng nỗi nhớ cào xé tâm can của con người đến vậy, mỗi ngày trôi qua đều rất khó khăn.
  • Học sinh 3
    Học sinh 3
    Taehyung này, nghe tớ nói gì không?
  • Bạn nữ có mái tóc màu vàng lên tiếng gọi Kim Taehyung đang ngồi thất thần trong quán café đông đúc. Hắn ngạc nhiên quay sang đám bạn đang nhìn mình.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Có chuyện gì?
  • Cô bạn lúc nãy gõ gõ đầu bút xuống bàn, cằn nhằn Kim Taehyung:
  • Học sinh 3
    Học sinh 3
    Làm ơn lắng nghe đi. Bọn tớ đang thảo luận về chuyến đi cuối tuần này đó, cậu có muốn đến chỗ nào không?
  • Hắn lắc đầu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Các cậu cứ tính đi, tôi nghe theo thôi
  • Rồi quay mặt ra phía cửa kính, thẫn thờ nhìn dòng người qua lại. Trong thế giới nhộn nhịp này, hắn vẫn cảm thấy rất cô đơn.
  • Đã tròn hai tháng kể từ ngày Jungkook rời đi. Hiện tại hắn đang cùng bạn bè đi nghỉ ở đảo, đây sẽ là kỳ nghỉ cuối cùng trước khi bước vào thời gian ôn thi khắc nghiệt. Sau khi tốt nghiệp đại học thì mỗi người một nơi rồi, không còn được đi chơi thoải mái như thế này nữa.
  • Trong buổi chiều tà, Kim Taehyung đi lang thang dọc bên bờ biển. Mắt chăm chú dõi theo từng đợt sóng vỗ vào bờ, nhưng lòng hắn đang hướng đến một nơi rất xa. Vì sợ, vì không có can đảm để bay sang đó gặp mặt nên hắn chỉ biết chờ đợi mà thôi.
  • Lia
    Lia
    Này anh!
  • Kim Taehyung dừng lại, nhận ra mình đá đạp văng nước vào người của cô gái có mái tóc xoăn tự nhiên trước mặt, hắn lúng túng cởi chiếc áo khoác ngoài lau cho cô ta.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Xin lỗi, tôi không để ý thấy cô đang đi tới
  • Người con gái xinh đẹp đó thấy ngoại hình của Kim Taehyung cũng thuận mắt nên không trách móc gì. Cô ta giữ lấy chiếc áo khoác của hắn trong tay, nhẹ nhàng vuốt phần tóc bên tai ta sau.
  • Lia
    Lia
    Anh biết lỗi thì tôi cũng bỏ qua, nhưng chiếc áo khoác của anh dơ rồi nên tôi sẽ giặt lại rồi trả anh sau
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không cần đâu
  • Hắn với tay lấy lại chiếc áo thì cô gái kia lùi lại một bước, nở nụ cười tươi giới thiệu bản thân mình.
  • Lia
    Lia
    Tôi tên là Lia, đến đây du lịch cùng bạn nhưng họ bỏ tôi đi đâu mất rồi. Thấy anh cũng đang một mình, hay là cùng nhau đến quán bar gần đây đi
  • Cô ta nói xong rồi đi trước, Kim Taehyung chậm rãi đi theo sau.
  • Vào trong quán bar, cô nàng nhiệt tình mời rượu khiến hắn không thể từ chối. Hai người trao đổi thông tin với nhau, trông vậy mà Lia lại lớn tuổi hơn Kim Taehyung.
  • Lia
    Lia
    Nhưng tôi không muốn bị kêu là “chị” đâu, nghe già lắm
  • Kim Taehyung gật đầu, nâng ly rượu lên uống một ngụm. Hắn không chăm chú nghe Lia kể chuyện về bản thân mà chỉ toàn chú ý đến người pha chế trong quầy. Rượu trong miệng trở nên đắng chát, tâm trí không hoàn toàn tỉnh táo nữa.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi về trước đây
  • Hắn nhắn lại với Lia bốn chữ đó rồi rời đi rất nhanh. Cô ta siết chặt chiếc áo khoác trong tay, chẳng lẽ Kim Taehyung không hề để ý đến người ta một chút nào sao? Lúc đầu cứ tưởng Hắn là một đứa con trai phóng khoáng, đang gặp vấn đề về chuyện tình cảm thôi. Không ngờ Kim Taehyung ngoan hơn tưởng tượng của Lia rất nhiều, cô ta không hề xem việc bỏ về trước của hắn là bất lịch sự mà còn rất là ngầu nữa.
  • Sáng hôm sau, Lia mang theo chiếc áo đa được giặt sạch đứng trước cửa khách sạn chờ Kim Taehyung. Nhưng chỉ gặp được đám bạn của hắn mà thôi.
  • Lia
    Lia
    Cái người đẹp trai đi cùng mấy em đã về lại Seoul rồi hả? Cậu ấy không nhắn lại bất kỳ lời nào sao?
  • Chàng trai duy nhất trong nhóm xác nhận giúp cô nàng rằng lời bọn họ nói là sự thật. Lia thất vọng đưa chiếc áo cho bọn họ trả giúp mình, dù sao cũng có thông tin của Kim Taehyung rồi nên cô ta vẫn còn có hy vọng.
  • Mấy ngày sau khi kết thúc chuyến du lịch ba ngày hai đêm ở đảo, Kim Taehyung trở về cuộc sống thường ngày của mình. Hắn vẫn đến quán café quen thuộc mỗi khi có bài tập nhóm.
  • Cả năm người đang tập trung làm cho xong thì người con gái quen mặt ở đảo lại xuất hiện. Cô ta với bộ đồ công sở màu đỏ bắt mắt đi đến chào mọi người rồi ngồi xuống bên cạnh Kim Taehyung.
  • Lia
    Lia
    Lại gặp cậu rồi, coi như chúng ta có duyên ha
  • Hắn nhếch mép cười:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Là chị cố ý đến chứ duyên phận gì ở đây. Bọn tôi đang làm bài tập, chị chịu khó đợi một chút đi
  • Lia không nói gì, đợi phục vụ mang bánh và café đến mới mở miệng:
  • Lia
    Lia
    Tôi mua cho mọi người đó, đừng ngại
  • Nhóm bạn của Kim Taehyung cúi đầu cảm ơn, bắt đầu có chút thiện cảm với Lia vì cô ta khá tốt tính. Hắn nhận phần bánh mà cô ta mời, mắt cũng để ý đến vết thương trên đầu gối của Lia.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đầu gối làm sao vậy?
14
Trở về