Min Hyo Yeon trông có vẻ rất tự tin về khả năng và nhan sắc của mình. Trong trường này cô ta cũng xem như một người khá nổi tiếng, thường xuyên tham gia các tiết mục múa và nhạc kịch nên độ nhận diện không vừa đâu.
Trong trường Kim Taehyung cũng là một người nổi tiếng vì vẻ ngoài nhưng lại không thân thiện lắm nên có rất nhiều người ghét hắn. Mọi thứ không sao, cứ để cô ta uốn nắn lại khi cả hai quen nhau là được, khi đó sẽ trở thành một cặp đôi hoàn hảo.
Min Hyo YeonTaehyung này…
Cô ta vừa nhìn sang phía đối diện đã không thấy bóng dáng của Kim Taehyung đâu. Nhìn ra ngoài mới biết là hắn đang chạy về phía cổng trường, không biết là đang làm cái gì nữa.
Lúc này Jeon Jungkook đang đứng trước cổng trường cùng với một chàng trai có làn da bánh mật. Cậu ta vừa chỉ vào mình vừa cười rất tươi.
Moo Chun AeCậu có còn nhớ tôi không? Tôi thì rất nhớ cậu đó
Jungkook có chút đề phòng, thực sự là không quen mặt chút nào.
Jeon JungkookCậu nói mình quen tôi sao? Từ lúc nào vậy?
Chàng trai đó phụng phịu đôi má, cúi xuống hôn nhẹ lên má của Jungkook, thích thú nói:
Moo Chun AeChúng ta đã từng làm việc này ở quán café, từ đó đến giờ tôi chưa từng quên cậu
Jungkook đưa tay chạm vào má mình, mơ hồ nhớ ra được hình ảnh hôm đó. Chàng trai ngây ngô với chiếc mái bằng giờ đã trở nên điển trai hơn sau khi thay đổi kiểu tóc.
Jeon JungkookTôi nhớ ra cậu rồi
Chàng trai đó vui ra mặt, nhiệt tình giới thiệu:
Moo Chun AeTôi tên là Moo Chun Ae, sinh viên khoa Ngoại Ngữ
Jeon JungkookCòn tôi là Jeon Jungkook, tôi có một người bạn học ở trường này nên mới đứng đây chờ anh ta
Moo Chun Ae biết rõ đó là Kim Gyoon, trong trường này ai mà không biết mối quan hệ thân thiết giữa hai người. Nhưng mà hình như Jungkook đến hơi sớm, tiết học của anh ta vẫn chưa xong.
Moo Chun AeJungkook này, hay là chúng ta…
Cậu ta chưa nói hết câu thì đã bị Kim Taehyung xen vào giữa, hắn dùng ánh mắt đề phòng liếc nhìn Moo Chun Ae, nói với cậu ta:
Moo Chun Ae nhìn qua bên trái để trốn tránh, gượng gạo nói với cậu:
Moo Chun AeHẹn gặp cậu lần sau, bây… giờ tôi có việc gấp phải đi rồi
Nói xong rồi cậu ta chạy đi luôn. Jungkook thở hắt ra một hơi dài, nhìn hắn trách móc. Kim Taehyung đưa tay nhéo má cậu, mục đích là mượn hành động để lau đi vết tích của cái hôn má khi nãy.
Cậu ôm cái má bị nhéo đến mức đỏ lên nhìn hắn uất ức: “Sao anh lại nhéo tôi?”
Kim TaehyungCái mặt cậu nhìn rất ghét
Jungkook dẫm vào chân hắn, cho chừa cái tật tùy tiện.
Jeon JungkookĐi chỗ khác giúp đi, tôi không muốn nhìn thấy cái mặt khó ưa của anh đâu
Cậu càng ghét thì hắn càng muốn cậu nhìn cho rõ mặt mình. Hắn dùng lòng bàn tay ép vào má Jungkook, bắt cậu ngẩng lên nhìn thẳng vào mặt hắn mà nói chuyện.
Kim TaehyungSau này cậu đừng có nói chuyện với những người khác nữa, bọn họ đều chẳng tốt đẹp gì. Tất nhiên là ngoài tôi và Kim Gyoon ra, cậu là một đứa nhà quê nên đừng đi lung tung với người lạ kẻo bị lừa thì khổ thân tôi lắm
Jeon JungkookAnh biết nghĩ cho tôi từ khi nào vậy?
Cậu trưng ra bộ mặt khinh bỉ. Từ đằng đó có thể thấy Min Hyo Yeon đang chạy đến, cô ta lập tức bám vào tay của Kim Taehyung mà thở dốc.
Min Hyo YeonAnh đừng có tự ý chạy đi mà… làm em đuổi theo mệt chết đi được
Kim Taehyung gạt tay của Min Hyo Yeon ra, chỗ người khác đang nói chuyện không đến lượt cô ta xen vào. Hắn nhìn cậu, giọng nói có chút bực mình:
Kim TaehyungTôi không cấm cậu kết bạn, nhưng nếu bị lừa thì đừng có giở thói mách người lớn ra đó, nhớ chưa?
Jeon Jungkook đặt tay lên vai hắn, nở một nụ cười:
Jeon JungkookCô chú chỉ nhờ tôi quan sát chuyện của anh, còn chuyện của tôi chỉ có tôi được quản nên anh không phải lo
Jungkook đi khỏi đó, cậu nhắn lại với Kim Gyoon rằng mình còn có việc phải đi. Jungkook đến ngã ba cách xa trường một trăm mét thì đứng lại.
Jeon JungkookMoo Chun Ae, cậu ra ngoài đi
Cậu ta từ góc khuất ngại ngùng đi ra.
Jeon JungkookSao cậu lại trốn ở đây làm gì?
Cậu ta ấp úng mãi không thành lời, Jungkook đe dọa sẽ bỏ đi nếu Moo Chun Ae không nói. Sợ cậu sẽ làm thật nên cậu ta níu tay lại, cái nắm tay rất chặt.
Moo Chun AeTôi đã nói là tôi muốn gặp cậu mà… Sau cái lần hôn nhau ở quán café trong trường thì tôi đã luôn nghĩ về cậu
Jungkook vẫn chưa chắc chắn khả năng Moo Chun Ae thích mình. Vậy có thể là gì? Jungkook nghĩ mình không nên hỏi thẳng thì hơn.
Moo Chun Ae nở nụ cười khó hiểu với Jungkook, cứ như một đứa trẻ to xác vừa làm quen với bạn mới. Cậu ta cũng hiểu được tại sao cậu đang chờ Kim Gyoon mà ra đây nên đã đề nghị cả hai người sẽ đi ăn với nhau.
Jungkook rất thoải mái, cậu đồng ý ngay lập tức vì trong đầu cậu bây giờ tràn ngập hình ảnh của một người không đáng nhớ tới. Có thể người bạn mới đầy năng lượng tích cực này sẽ giúp tâm trạng của cậu khá hơn.
Hai người dùng bữa với nhau ở một quán ăn bình dân, cuộc nói chuyện lúc đầu sẽ khó khăn nhưng dần dần lại cảm thấy hai người khá hợp nhau. Những thứ mà Moo Chun Ae từng nhìn thấy đối với cậu như một vũ trụ bí ẩn và những câu chuyện đời thường nơi cậu sống lại khiến Moo Chun Ae muốn lắng nghe thật nhiều.
…
Sau ngày hôm đó, thời gian gập mặt của cả hai người ngày càng nhiều. Hôm nay là ngày lễ nên sinh viên được nghỉ học, Jungkook đến trước trường đại học rất sớm để đợi Moo Chun Ae. Người còn chưa thấy đâu, một cái bóng đen lớn đã che hết ánh nắng chiếu vào lưng Jungkook.
Kim GyoonCậu đang đợi ai vậy hả?
Jungkook giật mình quay người lại, tính tẩn cho hắn một trận thì nhận ra là Kim Gyoon giả giọng thều thào của mấy con ma hù mình.
Jeon JungkookĐồ trẻ con! Tôi phải hỏi anh đi theo tôi để làm gì mới đúng đó
Kim Gyoon làm ra vẻ vô tội, cái chân anh ta hiếu kì nên mới chạy đến đây chứ bộ. Mà hình như dạo này Jungkook có hay ra khỏi nhà thật, cậu còn chẳng nói với ai về chuyện này. Hôm nay cả cậu và Kim Taehyung lần lượt đi ra khỏi nhà nên anh ta mới bám theo.
Kim Gyoon nhìn xung quanh, đột nhiên chạm mắt với Kim Taehyung đang ngồi ở quán café gần đó. Hắn lấy tay che mặt đi vờ như chưa có chuyện gì xảy ra, Kim Gyoon cũng bỉu môi khinh rẻ.
Moo Chun Ae từ cánh trái chạy hì hục đến, cậu ta ngủ dậy trễ nên phải chạy đến đây cho kịp giờ hẹn.
Moo Chun AeXin lỗi… tôi quên đặt báo thức
Jeon JungkookKhông sao đâu, tôi cũng vừa đến thôi
Kim Gyoon đẩy tay Jungkook, tò mò hỏi một tràng dài về người bạn mới này. Cậu ta không nổi bật lắm trong trường đại học và chẳng có lấy một người bạn nên anh ta không hề có thông tin.
Jungkook tận tình giải đáp hết thắc mắc như thể cậu hiểu rất rõ con người của Moo Chun Ae. Anh ta ngẩn người ra một lúc, tỉ mỉ quan sát từng hành động của Moo Chun Ae đối với Jungkook và nhận ra cậu ta đang yêu.
Kim Gyoon vỗ vào lưng của Jungkook, cười rạng rỡ:
Kim GyoonCái tên nhóc này, có một người bạn trai cao to thế này thích thật đấy. Xin lỗi vì đã làm mất thời gian, giờ tôi “té” đây
Jungkook kéo anh ta lại:
Jeon JungkookƠ! Anh không đi cùng bọn tôi à?
Kim Gyoon cười khổ, chỉ tay ra đằng sau.
Kim GyoonVì để đuổi kịp chiếc taxi chở cậu mà tôi vượt đèn đỏ và bị cảnh sát giao thông rượt cho té khói, giờ họ móc chiếc xe của tôi đi rồi, tôi phải đi thương lượng với họ…
Nhìn dáng vẻ đáng thương lê từng bước của người đàn ông vừa bị cảnh sát giao thông theo đuổi mà Jungkook không cầm được nước bọt mà nuốt ực xuống cổ họng. Mong rằng… lần sau anh ấy đừng vi phạm luật giao thông nữa, khổ người khác lắm.