Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Kim Seok Jin nhìn xuống màn hình điện thoại, anh ta thắc mắc hỏi:
  • Kim Seok Jin
    Kim Seok Jin
    Em có chuyện gì mà gọi cho bố mẹ nhiều cuộc như vậy? Nếu cần giúp đỡ cứ nói với anh là được
  • Jeon Jungkook ôm trán, bất lực trả lời:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Chuyện này anh không giúp được... nhưng anh có thể lắng nghe em không?
  • Kim Seok Jin mỉm cười hiền hòa gật đầu với cậu. Anh ta đỡ cậu đứng dậy, đi đến chiếc bàn trống gần đó để nói chuyện với nhau. Jeon Jungkook kể lại những chuyện xảy ra gần đây khiến cậu bận tâm.
  • Kim Seok Jin trầm ngâm một lúc rồi hỏi cậu:
  • Kim Seok Jin
    Kim Seok Jin
    Em thật sự thích Taehyung chỉ vì anh ta từng cứu em một lần hả?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vâng! Nhưng đó là lần đầu tiên có người chịu giúp một đứa như em, nếu như chậm một chút có lẽ anh ta đã không thể sống tiếp. Người như vậy, em có chút biết ơn, cũng rất thích dáng vẻ lúc đó của Kim Taehyung
  • Kim Seok Jin
    Kim Seok Jin
    Chưa nói đến việc có tình cảm, nếu lúc đó là anh thì anh cũng sẽ rất cảm động. Kim Taehyung không hẳn là một đứa trẻ xấu, chỉ là anh ta thích làm những thứ mình muốn mà chẳng màng đến hậu quả
  • Jungkook siết chặt tay, bởi vậy nên cậu mới muốn ngăn hắn lại.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Em sẽ nói chuyện này với bố mẹ, em không thể để cho anh ta quen Min Hyo Yeon đó được
  • Jungkook lại nhấn gọi cho mẹ nuôi nhưng lại bị Kim Seok Jin ngăn lại. Anh ta hiểu được cậu đang cảm thấy thế nào với tư cách một người anh trai.
  • Kim Seok Jin
    Kim Seok Jin
    Nếu như em nói với bố mẹ thì sao? Họ yêu nhau và muốn đến với nhau nhưng lại bị em ngăn cản. Giành giật bằng cách đó chỉ khiến Taehyung ác cảm về em hơn, đó không phải cách yêu một người
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng anh ta cưới em rồi, làm sao có thể hẹn hò với một cô gái khác?
  • Jin thở dài, nói ra điều này có thể hơi tàn nhẫn nhưng anh ta vẫn muốn tốt cho Jungkook.
  • Kim Seok Jin
    Kim Seok Jin
    Cuộc hôn nhân của em và Kim Taehyung... Đó là một trò chơi hai người của đám con nít mới lớn, chỉ cần đối phương không muốn chơi nữa thì em chẳng thể nào tiếp tục
  • Những lời của Kim Seok Jin khiến cho lồng ngực cậu đau nhói. Con người không giống như đồ ăn, càng không phải một bộ quần áo. Cậu không thể giành lấy, không thể ích kỷ tranh đoạt để biến nó thành đồ của mình.
  • Kim Seok Jin đã nói, kẻ thứ ba không bao giờ được hạnh phúc. Jungkook càng hiểu được tình cảnh của bản thân, cậu càng cố gắng để không rơi nước mắt.
  • Đã đến giờ mở cửa, Jungkook tránh chỗ cho mọi người làm việc. Cậu vào trong phòng riêng của nhân viên xóa từng cuộc gọi và tin nhắn gửi qua mess cho bố mẹ nuôi. Họ có lẽ đang bận công việc nên một lúc sau thấy một đống tin nhắn được gỡ đi mới gọi lại cho cậu.
  • [Sao tin nhắn bị gỡ nhiều thế? Có chuyện gì hả con?]
  • Gương mặt của mẹ nuôi đầy lo lắng, cậu nhìn thẳng vào bà rồi nở một nụ cười thật tươi.
  • "Không có gì đâu ạ! Chỉ là con muốn học thêm ngoại ngữ nên muốn xin phép bố mẹ. Ừm... tiền học phí con sẽ dùng tiền lương của mình, chỗ làm trả con nhiều tiền lắm nên bố mẹ đừng lo."
  • [Nếu con đã nói vậy thì cứ làm đi, có gì khó khăn cứ nói, không được giấu bố mẹ.]
  • Bố nuôi chen vào màn hình, định nhắc nhở cậu thì ông lại lặng thinh một lúc.
  • Bố sao vậy?"
  • Ông mỉm cười nhẹ nhàng nói với Jungkook:
  • [Con trai, nhớ ăn uống đầy đủ nhé! Nhìn con không được khỏe lắm. Đừng khóc, cũng đừng thức khuya, không tốt cho sức khỏe đâu. Mọi chuyện buồn chỉ xảy ra tại một thời điểm nào đó thôi, nếu không dựa dẫm được vào ai thì qua đây với bố mẹ.]
  • Jungkook mếu máo, cậu lấy tay gạt đi nước mắt.
  • "Con không sao, con có thể vượt qua được chuyện này nên bố mẹ đừng lo. Bây giờ đến giờ làm việc rồi, con sẽ gọi cho bố mẹ sau."
  • Hai ông bà vẫy tay tạm biệt cậu. Jungkook nắm chặt chiếc điện thoại đã tắt nguồn, cậu úp mặt vào gối mà khóc một trận lớn.
  • Phải chi Jungkook không nói chuyện với bố mẹ nuôi, họ cho cậu sự quan tâm, tình thương để dựa dẫm nên tất cả tính cách yếu đuối của cậu mới thoải mái biểu lộ ra bên ngoài.
  • ...
  • Ngày hôm sau, Jungkook từ đêm qua đến giờ không còn khóc nữa. Cậu đứng trước gương, tự nghi hoặc bản thân mình.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sao mình có thể thích một tên khốn như Kim Giới Hạn được? Hắn ta vừa cọc cằn thô lỗ, cái miệng nghiệp tụ vành môi đến kiếp sau còn chưa giải hết. Có phải mình bị ngu rồi không? Lây cái sự ngu xuyên việt của Kim Giới Hạn?
  • Từ phòng riêng đến nhà ăn, Jeon Jungkook vẫn tự lảm nhảm một mình. Cậu vừa hay đụng phải Kim Taehyung ở lối vào nhà ăn, lập tức lấy mấy lời nói nãy giờ đi so sánh với người thật. Jungkook vuốt cằm gật gù:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đúng là nhìn mặt ghét thật, chẳng có điểm nào tốt đẹp
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ê! Cậu sỉ vã gì tôi đó! Đứng lại coi thằng oắt con láo toét!
  • Jeon Jungkook vào chỗ ngồi, chậm rãi ăn bữa sáng và trò chuyện cùng Kim Gyoon. Kim Taehyung thấy chướng mắt nên cố tình hất đĩa trứng vào tay của cậu, gương mặt không có chút tội lỗi nào mà còn vênh váo.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Xin lỗi lỡ tay
  • Có quỷ mới tin hắn!
  • Jungkook nhặt hết mấy miếng trứng chiên đặt lại vào đĩa, không rơi xuống đất nên cậu sẽ ăn chúng. Kim Gyoon lấy đĩa trứng đi:
  • Kim Gyoon
    Kim Gyoon
    Đừng có ăn đồ đổ ra bàn, dơ rồi
  • Jungkook vẫn lấy lại và cho vào miệng mình, vừa nhai vừa mắng cái tên đã phí phạm đồ ăn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi từng nhịn đói suốt hai ngày, hiểu được sự quan trọng của thức ăn nên không bao giờ muốn phí phạm nó. Cho dù ai kia có giàu đến đâu nhưng hành động vừa rồi là không thể chấp nhận nổi,...
  • Jeon Jungkook nói rất nhiều, Kim Taehyung vừa nhai vừa chống tay xem cậu mắng. A... hắn dường như có thể nhìn thấy bộ dạng của mẹ mình lúc trẻ qua cậu, một khi đã mắng thì phải vài tiếng mới xong.
  • ...
  • Chiều ngày hôm đó, Jungkook đến đợi Kim Gyoon trước cổng trường. Kim Taehyung và Min Hyo Yeon tay trong tay đi ngang qua, hắn kéo cô ta dừng lại, quay ra đằng sau.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu đến đợi tôi về đấy à?
  • Jungkook không thèm nhìn đến hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Haizz... chướng mắt
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Nếu không phải tôi thì cậu đang đợi thằng nào? Tôi muốn xem mặt
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Thằng em của anh đấy! Còn giả ngây giả ngơ ở đây chọc tiết tôi à? Cút giùm đi!
  • Min Hyo Yeon chạy đến khoác tay của cậu, nhiệt tình kéo Jungkook đến quán café trước trường. Kim Gyoon đi hái trộm xoài với bạn cùng khóa nên bị kéo lên văn phòng chủ nhiệm rồi, sẽ mất một lúc sau thì anh ta ra ngoài.
  • Jungkook ngồi đối diện đôi tình nhân đang sến sẫm đút cho nhau từng miếng bánh. Thính của hai người họ văng tung tóe khắp nơi, khiến người xung quanh dị ứng.
  • Jungkook quay mặt đi, cậu nhìn ra đường để đầu óc phân tâm đi chỗ khác.
14
Thích