Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Thằng kia! Nhìn anh mày kiểu gì vậy hả? Mày muốn ăn đấm à?
  • Kim Gyoon nhếch mép cười tự mãn, anh ta đứng trước cửa quán bar rồi vênh váo:
  • Kim Gyoon
    Kim Gyoon
    Đến cả thở tôi cũng không muốn thở chung bầu không khí với anh. Nếu có khả năng đánh nhau thì nhào vô đi
  • Hắn hùng hổ xông tới thì bị bảo vệ canh cửa chặn lại. Kim Taehyung không thể đụng vào được một sợi tóc của Kim Gyoon vì hai bàn tay hắn đang bận túm cả đầu.
  • Kim Gyoon
    Kim Gyoon
    Á! Đau! Đau!
  • Kim Gyoon la làng, dồn sức gỡ tay của Kim Taehyung khỏi tóc của mình. Anh ta đã đánh giá thấp sức khỏe của anh trai mình, không ngờ cả hai người bảo vệ to con không cản lại nổi.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Thằng láo toét, còn dám thách anh mày nữa không?
  • Kim Gyoon như con chó lớn gầm gừ quyết không khuất phục.
  • Mấy giây sau…
  • Kim Taehyung đứng ở phía đối diện quán bar phủi sạch đống tóc trên tay của mình, nhiều đến nỗi mặt đất phía dưới bị tóc của Kim Gyoon che lấp.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Thằng này đã mấy ngày không gội đầu vậy? Ở bẩn quá thể
  • Giờ hắn cũng không dám ngửi mùi trên tay của mình luôn, vì biết nó là một thứ mùi khiến người ta phải khiếp sợ.
  • Kim Taehyung kiên nhẫn đứng bên ngoài chờ đến khi Jungkook tan làm. Thường ngày hắn đều đi theo phía sau bảo vệ cậu đến điểm đón xe buýt, ngồi phía sau để có thể nhìn thấy người thương. Sau khi Jungkook xuống trạm đón xe buýt gần nhà, hắn đợi xe buýt đi thêm một đoạn khoảng năm trăm mét rồi mới xuống.
  • Nhưng hôm nay bị phát hiện rồi thì lại khác. Kim Taehyung có thể tự tin đi phía sau bất chấp cậu có thích hay không.
  • Cho dù chịu cực khổ một chút nhưng trong lòng biết Jungkook cũng yêu mình nên Kim Taehyung không cảm thấy uổng phí công sức chút nào. Đến khi làm cậu đủ cảm động rồi thì tự khắc sẽ tha thứ và về bên cạnh hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi phải trả đồ cho bạn mình nên anh đợi ở đây đi
  • Kim Taehyung ngoan ngoãn nghe theo, tò mò ngó vào trong sân xem người bạn của cậu là ai. Vừa nhìn thấy Moo Chun Ae, sắc mặt của hắn liền tối lại. Kim Taehyung đá tung cánh cổng đi nhanh vào bên trong kéo Jungkook ra ngoài một cách thô lỗ.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Kim Taehyung! Anh làm cái gì vậy? Mau buông ra!
  • Hắn quay lại nhìn cậu với đôi mắt đáng sợ, như muốn nuốt chửng người trước mắt vào bên trong. Giọng của hắn trầm đến sởn gai óc, bàn tay siết chặt dù biết sẽ làm cậu đau.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jeon Jungkook… cậu không tha thứ cho tôi nhưng lại tha thứ cho một thằng như nó? Miệng nói yêu cậu nhưng lại dễ dàng cho tôi chạm vào, thậm chí biết rõ chúng ta quen nhau. Một thằng rác rưởi như vậy mà cậu lại chấp nhận còn tôi thì không được?
  • Moo Chun Ae uất ức phản kháng:
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Tôi và anh không hề giống nhau! Sau khi biết được bộ mặt thật khốn nạn của anh, tôi vô cùng hối hận về quyết định của mình
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Chun Ae, không cần giải thích với anh ta làm gì
  • Jungkook lấy trong túi mình ra một cục sạc dự phòng đưa cho cậu ta, đó là thứ đồ mà cậu đã mượn Moo Chun Ae. Mọi thứ dừng ở đây là được, nhưng Kim Taehyung lại không muốn, nhất định ép cậu chấm dứt với Moo Chun Ae.
  • Jungkook hít một hơi thật sâu, quay lại nói với hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh là gì mà xen vào quan hệ giữa tôi và Chun Ae? Anh là gì mà cứ bám theo tôi như một tên biến thái? Kim Taehyung… anh muốn gì thì cứ nói ra đi, đừng dày vò tôi thêm nữa, tôi vì anh mà mỗi ngày đều rất mệt mỏi
  • Hắn thả lỏng cổ tay đang sưng đỏ của Jungkook ra, dùng lòng bàn tay ôm trọn gương mặt cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu yêu tôi, tôi chấp nhận tình cảm của cậu là được. Chuyện trước đó xem như chưa từng xảy ra, tôi sẽ đối xử tốt với cậu. Chỉ cần cậu đừng qua lại với những người tôi không thích là được
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cái gì?
  • Cứ tưởng hắn đã thay đổi một chút nhưng sự thật thì ngược lại. Jeon Jungkook siết chặt nắm đấm của mình, giáng một đòn vào gương mặt đẹp trai vô sỉ kia.
  • Kim Taehyung choáng váng một lúc, giận dữ nhìn cậu như đang trách móc. Tại sao hắn đã xuống nước đến mức này rồi mà Jeon Jungkook vẫn không biết điều?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Kim Taehyung, tôi không phải tên ăn mày nên tôi chưa từng cầu xin sự thương hại của anh và cũng không cần cầu xin
  • Moo Chun Ae nắm bắt cơ hội đến choàng vai của Jeon Jungkook, dịu dàng nói với cậu:
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Trời tối lắm rồi, nếu cậu muốn thì có thể ở nhà của tôi một đêm. Tuy không thoải mái như nhà mình nhưng còn đỡ hơn là phải chịu sự đeo bám của mấy tên rác rưởi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu cậu không phiền thì tôi sẽ ở lại
  • Moo Chun Ae nắm cổ tay kéo Jungkook vào trong nhà rồi khóa cửa lại cẩn thận. Tất cả cửa sổ đều kéo rèm che, tránh triệt để tầm nhìn của Kim Taehyung. Hắn cũng chẳng thèm quan tâm cái loại người đó nữa, cảm thấy căm ghét Jeon Jungkook đến tận xương tủy.
14
Ngang ngược