Thư ký chắc chắn là có chuyện gì đó, đến khi ra đến cửa còn ngoái đầu nhìn lại.
Kim TaehyungSao còn nhìn? Ra ngoài đi
Thư ký cúi đầu:
Đợi cửa đóng lại, Kim Taehyung nằm dài ra bàn. Hắn giãy nãy, bực mình vì cứ nghĩ đến Jeon Jungkook.
Kim TaehyungRõ ràng đã không còn bất cứ tình cảm nào mà, tại sao cậu ta cứ ám lấy tâm trí của mình
Bực mình quá, chắc hắn phải đi pha một ít cà phê uống cho tỉnh táo. Kim Taehyung đứng dậy đi ra ngoài, đến quầy ăn vặt cho nhân viên, hắn tự pha cho mình một tách cà phê bằng máy.
Nhưng mà, tay thì làm nhưng mặt lại ngơ ra. Jeon Jungkook thật biết cách khiến người khác đau đầu. Sao cậu có thể cứng đầu cứng cổ cho rằng hắn có tình cảm với Liam chứ?
Nếu cứ để Jungkook nghĩ như thế, hắn chẳng khác nào tên khốn nạn. Đã có bạn trai còn đi tơ tưởng, mời người khác ăn tối, nói toàn chuyện mờ ám dễ gây hiểu lầm. Jungkook không khinh bỉ hắn mới lạ, gương mặt hôm qua chính là câu trả lời.
Kim Taehyung cúi đầu thở dài, tay nâng cốc cà phê mới pha lên uống một ngụm.
Sao cà phê lại ngọt như vậy chứ? Kim Taehyung nhìn lại hủ đường, rõ ràng lúc nãy vẫn còn đầy mà giờ đã vơi đi một nữa.
Kim TaehyungMãi suy nghĩ nên cho quá nhiều đường rồi
Kim Taehyung đánh vào đầu mình.
Kim TaehyungLàm ơn tỉnh lại đi!
Hắn vừa la hét vừa nhéo khắp người. Đến khi cả cơ thể đầy thương tích, đầu óc hắn cũng tỉnh táo đôi chút.
…
Buổi chiều có cuộc họp quan trọng, Kim Taehyung ngồi bên dưới dự họp nhưng lại phân tâm nghĩ đến chuyện khác. Đến khi tổng giám đốc ra câu hỏi, hắn lớ ngớ lật tài liệu để trên bàn. Thà không trả lời được, chứ câu hỏi một đằng hắn trả lời một nẻo thì tổng giám đốc không giận mới lạ.
Kết quả thì Kim Taehyung cũng biết, hắn bị gọi lên phòng tổng giám đốc mắng một trận.
Yoo Jae Suk đập bàn, lớn tiếng quát:
Yoo Jae SukHợp đồng thì sai điều khoản, công việc đồn ứ không giải quyết hết. Đến cả cuộc họp rất quan trọng con cũng không chú ý. Rốt cuộc hôm nay con bị sao vậy hả?
Kim Taehyung cúi đầu thưa:
Kim TaehyungCon xin lỗi dượng
Yoo Jae SukNăng lực con không vượt trội, nhưng chưa bao giờ phạm sai lầm. Cứ đà này nếu còn không mau tỉnh táo lại thì dượng sẽ không để con giữ chức phó giám đốc nữa đâu
Kim TaehyungVâng, con sẽ điều chỉnh lại
Yoo Jae Suk nhìn sang, nhận ra điều gì đó nên dịu giọng lại:
Yoo Jae SukCó phải là vì Jungkook không? Thằng bé về nước nên con mới sao nhãng như thế?
Kim TaehyungKhông phải cậu ấy đâu ạ, là lỗi do con thôi
Yoo Jae SukDượng có làm gì đâu, con đâu cần phải lo lắng như vậy?
Kim TaehyungKhông ạ, con chỉ không muốn đổ lỗi cho người khác
Yoo Jae Suk tự có suy nghĩ của riêng mình. Ông không nói ra nhưng cũng thừa biết tất cả mọi chuyện là do đâu.
Yoo Jae SukĐược rồi, con về phòng làm việc đi
Kim TaehyungVâng, thưa dượng con đi
Kim Taehyung trở về văn phòng phó giám đốc. Ngồi trên ghế, hắn ôm trán liên tục thở dài. Thư ký ngập ngừng bước vào trong, nhỏ giọng nói với hắn:
Thư kýPhó giám đốc, anh có muốn uống cà phê không? Để tôi pha cho anh một tách nhé
Kim Taehyung lắc đầu:
Kim TaehyungKhông cần đâu, lúc nãy tôi uống rồi
Thư kýVậy tôi ra ngoài đây ạ
Kim Taehyung ra hiệu cho thư ký đến gần. Cô ta đứng bên cạnh, khép nép hơn bình thường:
Thư kýPhó giám đốc, có chuyện gì sao?
Kim Taehyung cũng bất ngờ lắm. Vào những lúc như thế này cô ta mới đúng là cấp dưới của hắn, mọi hôm toàn leo lên đầu sếp ngồi thôi.
Kim TaehyungTôi có một số chuyện muốn hỏi cô
Thư kýHỏi tôi? Là chuyện gì thế?
Kim TaehyungKhông có gì to tát, tôi chỉ muốn hỏi: Người yêu cũ hiểu lầm mình đang quen người khác thì phải làm thế nào?
Kim Taehyung chậc lưỡi, hắn phải giải thích dễ hiểu hơn nữa. Nhưng mà nếu không cẩn thận sẽ làm lộ chuyện ra mất.
Kim TaehyungChuyện là người yêu cũ của tôi về nước, tôi khá là bận tâm chuyện này. Hôm qua hai người đi ăn với nhau, người đó hiểu lầm tôi và một người bạn đang quen nhau. Dù tôi có giải thích là không phải nhưng không nghe
Thư ký vắt óc suy nghĩ. Cô ta đã từng yêu đương rồi, nhưng chưa từng gặp loại chuyện oái oăm như này. Hơn nữa Kim Taehyung suốt ngày nói chuyện công việc, hôm nay đột nhiên lại hỏi chuyện tình cảm làm cô ta có chút ngạc nhiên.
Kim TaehyungSao rồi, đã nghĩ xong chưa?
Thư ký nghiêng đầu, ngập ngừng hỏi:
Thư kýAnh… còn thích người ta sao? Cái người yêu cũ ấy
Kim Taehyung liền dõng dạc đính chính:
Kim TaehyungKhông có, hết tình cảm lâu rồi!
Thư kýVậy thì sao anh phải bận tâm người kia nghĩ gì về mình? Chẳng phải là người yêu cũ sao, nếu cũ rồi thì cứ bỏ đi thôi
Kim TaehyungÝ cô nói là tôi không cần quan tâm đến người đó sao?
Kim Taehyung phẩy tay ra hiệu cho thư ký ra bên ngoài. Hắn ngồi trong phòng ngẫm lại những gì mà cô ta nói. Đúng là từng có tình cảm, nhưng giờ đã không còn lại gì nữa, sao hắn cứ bận tâm về cậu làm gì.
Kim TaehyungPhải rồi, mình không nghĩ về cậu ta nữa là được
Kim Taehyung ngồi dựa lưng, từ từ thở nhẹ ra. Làm sạch tâm trí, hắn đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Kim TaehyungHiệu quả rồi!
Lấy lại được phong độ, Kim Taehyung lao đầu vào giải quyết các công việc dồn ứ.
Hoàng hôn buông xuống trên tòa nhà. Kim Taehyung nhìn ra ngoài, thoải mái vươn vai.
Kim TaehyungXong cả rồi, hôm nay không cần phải tăng ca
Cuộc sống như vậy mới đáng sống chứ, không cần phải quan tâm điều gì, cứ thể để ngày trôi qua. Kim Taehyung gác công việc lại khi đồng hồ điểm sáu giờ. Hắn ra ngoài chào nhân viên rồi về trước.
Kim Taehyung ngồi trong xe, ngân nga mấy giai điệu. Nếu ai nhìn vào cũng sẽ thấy hắn là một kẻ yêu đời. Chỉ vì trút bỏ được phiền muộn mà tâm trạng phấn khởi hơn hẳn, làm việc cả ngày cũng không thấy mệt.
Đường thông thoáng không kẹt xe, Kim Taehyung cứ thể chạy bon bon về nhà. Nhưng đến giữa đường, hắn lại nghĩ ra chuyện cần phải làm, liền quay đầu lại.
Kim Taehyung đứng trước cổng nhà nghỉ, nơi Jungkook và tổ sản xuất ở. Hắn không tìm cậu, cũng không náo động gì, chỉ đứng đó nhìn vào bên trong.
Kim TaehyungMình không cần phải giải thích làm gì, sau này Jeon Jungkook sẽ tự hiểu thôi
Có chút bực mình vì cậu nói cả hai đừng nên gặp lại, cứ như hắn đã làm việc gì xấu xa vậy.
Kim TaehyungĐược rồi, hôm nay tâm trạng tôi vui nên sẽ tha thứ cho cậu. Lần sau có gặp lại tôi cũng sẽ giả vờ như không quen biết
Những gì muốn nói cũng đã nói hết ra, nhìn cũng đã đủ lâu. Kim Taehyung rời đi một cách nhẹ nhàng.
…
Về đến nhà, Kim Taehyung lao vào bếp nấu ăn. Những nguyên liệu để lâu trong tủ lạnh đã héo đến không nhìn nổi. Nhưng Kim Taehyung không nản chí, hắn tự mình ra ngoài đi chợ.
Sau khi trở về, Kim Taehyung đứng trong bếp làm theo hướng dẫn trong điện thoại. Vừa gọt rau củ vừa ngân nga:
Kim TaehyungNhìn lại tháng năm xa rồi còn mình anh thôi, mà giờ sao chẳng nói nên lời…
Giọng hát không hay, nhưng chỉ hắn nghe cũng không tệ. Kim Taehyung cúi xuống nhìn chỗ thoát nước bị tắt mất.
Kim TaehyungHình như vỏ tôm và rau củ chắn mất chỗ thoát nước rồi
Phải làm sao đây? Thường ngày đều do người khác dọn dẹp, hắn không biết phải làm cách nào để lấy chúng ta. Kim Taehyung dùng tay cào đống hổ lốn lên, bị đầu tôm đâm vào tay mấy lần.
Kim TaehyungThật là, bực mình quá!
Kim Taehyung lúc nãy mới mặt nhăn mày nhó, nhưng giờ đã giãn cơ mặt ra. Sao hắn phải tức giận chứ, mọi thứ đang rất tốt đẹp cơ mà.
Nghĩ thế, Kim Taehyung lại vui vẻ như bình thường. Nấu ăn xong, hắn mang ra ngoài phòng khách vừa ăn vừa xem phim. Bộ phim truyền hình đầu tiên hắn xem trong vòng ba tháng, không biết sao ngày thường lại bận rộn như thế nữa.
Ăn hết cơm rồi, hắn cũng tắt tivi. Kim Taehyung lên phòng đọc sách, đến tận nửa đêm mới chịu đi ngủ. Nằm trên giường, Kim Taehyung hẹn đồng hồ để mai dậy rồi nhẹ nhàng nhắm mắt.
Hơi thở đều đặn đột nhiên ngắt quãng, Kim Taehyung mở mắt ra nhìn lên trần nhà. Đúng là hắn đã bỏ qua mọi chuyện quyết định sống một cách lạc quan, nhưng hiện thức không phải thế.
Chỉ cần nhắm mắt một cái, những gì mà Jeon Jungkook nói đêm hôm qua liền hiện về như một bộ phim tua nhanh gấp mười lần. Kim Taehyung xoay người, đấm liên tiếp vào tấm chăn vô tội.
Kim TaehyungĐiên thật mà, mày định nghĩ đến cậu ta bao lâu nữa hả?
Jeon Jungkook chết tiệt, năm đó khiến hắn khổ sở một thời gian dài. Bây giờ cậu quay trở về, khiến hắn không đêm nào yên giấc.
Bộ cậu là sao chổi của hắn hả? Vừa đáng sợ vừa khiến hắn gặp xui xẻo.
Rốt cuộc thì hắn phải trằn trọc cả đêm không ngủ được.