Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Nghe những lời này, Kim Taehyung nằm phịch xuống giường rồi kéo Jungkook nằm đè lên người mình. Hắn ôm chặt cậu trong vòng tay, nhẹ nhàng hôn lên trán và nói:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Sau này tôi không lớn tiếng với cậu nữa, sẽ đối xử thật tốt với cậu
  • Jungkook đánh vào lòng ngực hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Có quỷ mới tin anh
  • Hắn bật cười vỗ vỗ vào lưng cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ừ, “con quỷ trắng thơm ngon” đang nằm trên người tôi mau ngủ đi, trời sắp sáng rồi
  • Kim Taehyung nghiêng người đặt Jungkook nằm sang bên cạnh mình, mắt nhắm lại còn tay vẫn vỗ đều vào lưng cậu.
  • Jungkook mơ màng nhìn hắn một lúc, cơn đau ở chân khiến cậu không tài nào ngủ nổi. Nhưng mà… khi có hắn bên cạnh thì mọi thứ xung quanh như tan biến vào hư không. Một giấc mơ chân thật nhưng phần nào đã xoa dịu tâm hồn đầy vết thương của Jungkook.
  • Sáng hôm sau, Jeon Jungkook thức dậy trên giường của mình. Điều đầu tiên mà cậu làm đó là đặt tay sang bên phải, tìm kiếm Kim Taehyung.
  • Chiếc giường trống trơn, mọi thứ đều gọn gàng như chưa từng có sự hiện của hắn khiến cậu rất thất vọng.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Có ai ở ngoài không?
  • Nghe tiếng Jungkook gọi, người làm canh cửa bên ngoài chạy vào trong đỡ cậu vào trong nhà tắm. Khi Jungkook vệ sinh cá nhân xong thì cũng đã hơn bảy giờ sáng. Người làm định sẽ đem đồ ăn lên tận phòng nhưng cậu lại muốn xuống dưới nhà ăn để dùng bữa.
  • Kim Taehyung cũng có mặt ở đó, hắn đang xem lại bài tập trên laptop của mình để chuẩn bị cho tiết học. Jungkook ngồi cách xa mấy ghế rồi nhờ người làm mang đồ ăn ra cho mình. Trong lúc chờ đồ ăn, Kim Taehyung gập laptop lại rồi hỏi cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vết thương của cậu đã đỡ đau hơn chưa?
  • Jungkook vờ như không nghe thấy. Cứ tưởng hắn sẽ lại nổi giận rồi chửi cậu là “ranh con xấc xược” hay là “thằng oắt con khốn kiếp”, nhưng Kim Taehyung lại giữ im lặng mà quan sát cậu.
  • Đồ ăn sáng được mang ra, Jungkook muốn thêm tiêu vào món ăn nhưng mà lọ tiêu lại đang ở chỗ của Kim Taehyung. Sai người làm nhiều rồi, cậu không muốn phiền họ nên định với người đến lấy.
  • Taehyung biết được ý định của cậu nên đã mang lọ đựng tiêu sang cho. Jungkook lúc đó lại vờ như không cần:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi không có nói mình cần tiêu nên anh đem nó bỏ vào chỗ cũ đi
  • Hắn vẫn cố chấp cho tiêu vào món ăn của Jungkook, vì vậy mà cậu nổi điên gạt mạnh tay của hắn ra khiến cho lọ tiêu tuột khỏi tay, vỡ tan tành ở mép tường.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đừng có lại gần tôi, cũng đừng có bắt chuyện với tôi! Nếu anh còn làm theo ý của mình thì đừng có trách tôi động chân động tay
  • Kim Taehyung khẽ gật đầu, hắn đi lại góc tường dọn các mãnh vỡ rơi vương vãi khắp sàn. Người làm chạy đến đỡ hắn đứng dậy:
  • Giúp việc
    Giúp việc
    Cậu chủ, cứ để đó chúng tôi dọn cho
  • Hắn đẩy nhẹ người làm ra:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Không sao, chuyện tôi tự gây ra thì tôi tự chịu
  • Sau đó ngồi xuống dọn cho xong chỗ còn lại.
  • Jungkook ngồi trên bàn ăn nuốt ực ngụm sữa bò. Sao hắn lại thay đổi thành một con người khác như vậy? Chuyện này khó tin đến nổi khiến cậu lạnh sống lưng. Con người nóng nảy như hắn đột nhiên trở nên hiền lành tử tế như vậy chỉ có hai khả năng: Một là bị bệnh hiểm nghèo muốn tích đức trước khi chết, hai là đang mưu tính một chuyện rất kinh khủng.
  • Jungkook muốn kiểm chứng. Cậu đá nhẹ mảnh thủy tinh về phía Kim Taehyung để xem phản ứng của hắn như thế nào.
  • Gương mặt của Kim Taehyung đanh lại như sắp nổi trận lôi đình nhưng rất nhanh đã dịu xuống. Jungkook mắt chữ A miệng chữ O, vội kéo ghế cúi xuống đặt tay lên trán của hắn.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh bị đau ở chỗ nào à? Có phải bị bệnh khó chữa không?
  • Nếu hắn nói thật với cậu, cả hai sẽ cùng nhau tìm cách.
  • Mặt hắn đỏ lên, tránh né bàn tay lạnh lẽo vào sáng sớm của cậu. Kim Taehyung dọn những mảnh vỡ bỏ vào thùng rác rồi đi lại chỗ của mình, tiếp tục ăn cho xong bữa.
  • Tối hôm đó, Jungkook không đi làm nên cậu định đọc hết cuốn sách công thức mà Kim Seok Jin đưa rồi ngủ. Người làm vẫn đưa thứ rượu thuốc đó vào cho cậu uống, cơn ho khan đến bây giờ vẫn không giảm được bao nhiêu.
  • Sau khi uống thứ nước thuốc mà Kim Gyoon mua cho, cậu nằm trên giường tìm kiếm các chứng bệnh khó chữa từng xuất hiện ở người. Jeon Jungkook vẫn có niềm tin mãnh liệt về lý do này hơn bất kỳ lý do gì khác mà bản thân có thể nghĩ ra.
  • Cho dù cậu có nói ghét hắn đến mức nào thì bản thân cũng không thể bỏ mặc.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Buồn ngủ quá…
  • Thứ rượu thuốc này khiến cậu có cảm giác rất buồn ngủ, như muốn lập tức chìm vào những giấc mộng ban đêm. Jungkook nhắm mắt lại, cứ tưởng là mình ngủ rồi thì lại mở mắt ra nhìn xung quanh, đầu óc quay cuồng không thể phân biệt được đây là hiện thực hay là mơ.
  • Có những người khi say lại không hề ngủ, cứ thức cho đến khi bản thân không còn sức nữa mới có thể ngủ được. Để rồi, sáng mai thức dậy thì những ký ức đêm qua cứ mơ hồ như một giấc mơ.
  • Jungkook quay ra phía cửa, chờ đợi Kim Taehyung xuất hiện. Đây là tình yêu, là thứ làm cho một con người trở nên ngốc đi ít nhiều khi cứ trông đợi người làm bản thân mình tổn thương.
  • Hắn xuất hiện, biểu cảm trên gương mặt rất khó hiểu. Sau khi xác nhận là Jeon Jungkook đã uống thứ rượu thuốc kia, hắn mới yên tâm trèo lên giường ôm cậu trong lòng mình. Nếu cứ tiếp tục như thế này lại tốt, nhưng mà bệnh ho khan của cậu đến một ngày nào đó sẽ khỏi nên Kim Taehyung phải tranh thủ thời gian này.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jungkook… Cậu ghét điều gì ở tôi?
  • Jeon Jungkook ngước lên với đôi mắt lờ đờ, khẽ hỏi lại hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sao anh lại muốn biết? Trước đây anh đâu có quan tâm chuyện đó
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vì tôi muốn biết thế thôi, cậu mau nói đi
  • Jungkook ngẫm nghĩ một lúc rồi kể ra tất cả đều xấu xí ở con người Kim Taehyung. Từ mười một giờ đêm đến tận hai giờ sáng, Jeon Jungkook vẫn thao thao bất tuyệt. Hắn xấu hổ bịt miệng cậu lại, không khéo chuyện này kéo dài đến sáng mất.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đủ rồi, tôi đã biết tôi sai ở đâu
  • Hắn sẽ cố gắng sửa đổi, từ hành động nhỏ nhất đến thói quen khó sửa nhất.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vì cậu, tôi sẽ làm tất cả những gì mình có thể
  • Jungkook cười nhạt, cậu lắc đầu nói với hắn:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Làm sao tôi tin anh được, tôi không muốn hy vọng gì vào anh nữa
14
Không hy vọng