Giới Hạn Của Tôi Và Cậu / Khó khăn lắm mới có cơ hội
Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Jungkook đưa tay ra bắt taxi, theesmaf lúc này Kim Taehyung lại nhìn sang chỗ của cậu. Hắn thấy Jungkook liền chạy đến, cậu cũng hoảng loạn không biết nên trốn đi hướng nào, cậu không muốn dính dáng đến con người đó.
  • Kim Taehyung điên thật rồi,hắn băng qua con đường đông đúc xe qua lại mà không nhìn lấy một lần. Kim Taehyung chạy theo Jungkook, túm lấy bàn tay cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Nè, sao cậu lại chạy trốn?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi chạy trốn hồi nào... Mà anh có bị khùng không? Chỉ vì chạy theo tôi mà không quan tâm đến cái mạng mình, nếu có mệnh hệ gì thì đáng đời anh
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tại tôi sợ cậu chạy mất
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đã nói với anh rồi, tôi không có chạy!
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cứ cho là tôi nhìn lầm đi. Xin lỗi cậu vì đã tới trễ, trên đường xảy ra tai nạn nên mất hơn một tiếng tôi mới đến được
  • Nhìn bộ dạng của hắn, áo quần sộc sệch còn dính cả mồ hôi chưa khô. Chắc là hắn không đợi đến khi tai nạn được giải quyết mà chạy đến đây. Cũng coi như có chút thành ý, cậu sẽ bỏ qua cho một lần.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Giờ đã muộn rồi, chúng ta ai về nhà nấy đi
  • Giờ cậu chẳng muốn ăn gì nữa, đến cả buổi hòa nhạc cũng không đến kịp.
  • Kim Taehyung lại không chịu, hắn nhìn đồng hồ rồi nói với cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vẫn còn sớm mà, chúng ta đi ăn chút gì đó rồi về
  • Chỉ mới hơn tám giờ, cũng đâu phải trễ lắm đâu. Thường thì các cặp đôi vẫn thường ra ngoài vào những giờ như thế này. Hắn đoán là cậu chưa ăn tối, trên tay còn xách mấy túi đồ nữa. Chắc chắn Jungkook đợi hắn không được nên mới ghé qua trung tâm thương mại để mua sắm. Nhiều đồ như vậy chắc cậu đã đi loanh quanh rất lâu, nên vẫn chưa ăn tối.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi khó khăn lắm mới hẹn được cậu mà, cậu không tuyệt tình đến nỗi từ chối đâu đúng không?
  • Thì đúng là vậy, cậu cũng suy nghĩ về chuyện này khá nhiều. Đi chơi cùng người mình từng thích sẽ như thế nào, cậu sẽ có cảm giác gì. Jungkook đến bây giờ cũng biết rồi, hoàn toàn chẳng cảm nhận được. Cũng bởi vì cậu chẳng còn thích Kim Taehyung nữa, nên mọi thứ mới lạ lẫm như vậy.
  • Nếu cậu mà từ chối hay biểu hiện ra mặt, chẳng phải sẽ khiến Kim Taehyung nghi ngờ sao? Đã vậy thì cứ đồng ý đi với hắn hết hôm nay và kết thúc trong một lần.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Được rồi, tôi sẽ đi với anh. Nhưng mà không ăn ở nhà hàng lúc nãy đâu, tôi muốn ăn bánh gạo và uống rượu
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi biết một quán bánh gạo rất ngon
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy thì đến đó đi
  • Hai người bắt taxi đến khu Peong - Gan, nơi nổi tiếng với các quán ăn vặt và là chỗ nhậu lý tưởng cho dân công sở. Kim Taehyung đợi cậu xuống xe rồi cùng đi vào trong. Nơi hắn nói là một quán ăn nhỏ nằm ở đầu con hẻm lớn. Jungkook gọi một lẩu bánh gạo và một ít đồ nhắm cùng với rượu.
  • Trước khi đồ ăn được đưa ra, hai người ngồi nói chuyện cùng nhau. Kim Taehyung nghịch lọ tăm, mở loiwg trước: "Xa cách hơn bảy năm rồi, cậu sống có tốt không?"
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sống tốt lắm
  • Kim Taehyung cười nhạt:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hẳn là vậy rồi. Cậu đã trở thành nhân viên của một đài lớn ở Mỹ mà, ngưỡng mộ ghê
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Còn anh thì làm phó giám đốc của một chi nhánh lớn, cần gì phải ngưỡng mộ tôi?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi cũng chỉ làm cho gia đình thôi, không giống như cậu tự đi lên bằng sức của mình
  • Jungkook lắc đầu, cậu đâu có nói bản thân đi lên bằng chính sức lực đâu.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi cũng như anh thôi, học việc từ người quen của bố và được giới thiệu đến chỗ làm hiện tại
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Vậy sao?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Còn anh, sống ở đây thế nào? Hình như đã thay đổi không ít đâu, trầm tĩnh hơn lúc trước thì phải
  • Kim Taehyung gượng cười, hắn cũng đã hai mươi chín tuổi rồi, sao có thể giống thời sinh viên được chứ.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi... đã trãi qua một thời gian khó khăn, sau đó thì dần ít nói và hình thành tính cách như bây giờ
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Hẳn là nhiều chuyện đã xảy ra khi tôi rời đi
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng vậy, những chuyện đã xảy ra cậu không tưởng tượng được đâu. Nếu lúc đó cậu hứa với tôi sẽ trở về sau khi nguôi giận, có lẽ mọi thứ đã không rối rắm như vậy
  • Nếu hắn nói vậy thì chẳng khác nào những nỗi đau mà hắn gánh chịu đều do cậu mà ra. Kim Taehyung có lẽ đã hết tình cảm với cậu rồi, nhưng những chuyện đó lại gợi cho hắn nhớ tới cậu. Vì vậy bây giờ cả hai mới ngồi đây.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Phải chi chúng ta không gặp nhau. Nhưng tôi thấy rất may mắn khi được mẹ nhận nuôi, tôi không hề thấy hối hận
  • Chỉ là... cậu muốn cả hai cứ sống cách xa nhau. Một người ở Hàn Quốc, một người ở nước ngoài. Nếu có gặp cũng chỉ gặp một thời gian ngắn rồi rời đi, không phải để lại trong lòng nhau những cảm xúc thảm hại như vậy.
  • Jungkook thở dài rồi nói:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Lúc đó chúng ta còn quá trẻ, vẫn chưa thể chịu trách nhiệm được với tình cảm của mình. Nhưng giờ thì ổn rồi, không ai còn tình cảm với ai nữa
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tại sao cậu có thể chắc chắn như vậy chứ? Chẳng lẽ cậu hiểu được tái tim tôi đang nghĩ gì sao?
  • Jungkook cười nửa miệng:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy ý của anh là anh còn tình cảm với tôi sao?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi...
14
Khó khăn lắm mới có cơ hội