Giới Hạn Của Tôi Và Cậu / Gặp lại bạn thân
Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Cô ta gượng cười trả lời:
  • Lia
    Lia
    Chỉ bị trầy một chút thôi à. Vì tôi muốn nhanh nhanh đến gặp cậu nên bị vấp té khi đang chạy
  • Một người nữ trong nhóm nghiêng người xem vết thương trên gối của Lia rồi tỏ ra lo lắng:
  • Học sinh 2
    Học sinh 2
    Nó còn đang chảy máu kìa, chị cần phải rửa vết thương bằng nước muối đi, nếu không sẽ bị nhiễm trùng mất. Để em ra hiệu thuốc mua giúp chị
  • Kim Taehyung đứng bật dậy khỏi ghế, đẩy vai cô bạn của mình ngồi xuống.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Để tôi đi sẽ nhanh hơn
  • Nói xong thì hắn bước nhanh ra bên ngoài, đi đến thẳng tiệm thuốc. Ít phút sau thì Kim Taehyung đi về cùng với một bịch trắng trên tay. Đặt túi thuốc trên bàn, đôi mắt hắn lại mở to nhìn theo bóng dáng một người con trai vừa đi vào trong quán.
  • Kim Gyoon tay xách theo chỗ bánh và café vừa mua từ trong quán ra. Anh ta không có thói quen mua đồ từ bên ngoài về nhà, cần gì cứ nói người làm đi mua là được. Hơn nữa đó lại là loại bánh mà Jungkook rất thích ăn, có thể… nó dành cho cậu!
  • Kim Taehyung trở nên vội vàng, nhắn lại với đám bạn:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hôm nay tôi có việc bận nên về trước đây!
  • Hắn bỏ laptop vào trong ba lô rồi chạy đi luôn. Để mặc Lia và những người khác ngơ ngác dõi theo.
  • Về đến nhà, điều đầu tiên hắn làm là chạy thật nhanh lên lầu một. Vừa hay, Kim Taehyung đụng mặt Jeon Jungkook đang đứng trước cửa phòng của hắn, trên tay còn xách theo một chiếc túi màu đen. Cậu không vui khi bị Kim Taehyung bắt gặp, nhìn dáng vẻ vừa chạy thục mạng đến của hắn càng khiến cậu thêm phần lúng túng.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cái này, cho anh
  • Kim Taehyung không nhận quà, ánh mắt nhìn cậu đăm đăm, biểu cảm chứa đầy sự trách móc, như muốn nói rằng: Hắn đã chờ đợi cậu từ ngày này qua ngày khác. Tại sao đến bây giờ cậu mới trở về?
  • Kim Taehyung bước nhanh tới vòng tay qua ôm lấy Jungkook. Cậu định đẩy Kim Taehyung ra thì nghe thấy giọng nói run rẩy của hắn phát ra từ phía sau:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Nhớ em… Anh thật sự rất nhớ em…
  • Những giọt nước mắt của cậu không tự chủ đươc mà rơi xuống.
  • Vì cậu cũng nhớ hắn…
  • Cũng muốn được gặp hắn…
  • Jungkook đẩy Kim Taehyung ra, dúi túi quà tặng vào ngực hắn rồi quay lưng bước đi. Xém chút nữa là cậu đã vô thức đáp trả cái ôm của hắn rồi, thật nguy hiểm.
  • Jungkook về lại phòng của mình, cậu ngồi bệt xuống trước cửa ôm đầu. Không biết quyết định quay về đây có đúng không nữa, nếu mẹ nuôi không nói tốt cho hắn mỗi ngày thì cậu suốt cả đời cũng chẳng muốn trở lại.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh ta sẽ làm gì tiếp theo đây?
  • Jungkook biết hắn sẽ không yên phận làm anh em với cậu đâu.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Phải tỉnh táo với mấy trò tán tỉnh của anh ta, mình không được mắc bẫy lần nào nữa
  • Jungkook đứng dậy, ổn định nhịp tim đang nhảy loạn của mình rồi lên đồ đi ra ngoài. Cậu muốn gặp lại những người bạn, Kim Gyoon cũng rủ rê tối nay đến bar lên nóc quẫy. Trước lúc đó thì cậu sẽ đến gặp Moo Chun Ae, cậu ta đã hẹn từ rất lâu rồi nên Jungkook muốn ưu tiên trước.
  • Lúc cậu đang xuống lầu thì thấy Kim Taehyung đã mặc sẵn đồ để ra ngoài, trên tay đã đeo chiếc đồng hồ mà cậu mua tặng. Thấy Jungkook, hắn nghiêng đầu cười nhếch mép: "Chào em, anh đứng đây từ chiều.
  • Jungkook bỉu môi, cố tình trưng ra bộ mặt kỳ thị.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Em đi đâu để anh đưa em đi
  • Cậu khó chịu ra mặt, nhanh gọn đáp lại:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không cần
  • Kim Taehyung nhún vai như muốn nói tùy - em - thôi.
  • Jungkook liếc nhìn hắn rồi chạy ra bên ngoài, phóng lên chiếc xe của mình. Cậu hối tài xế mau chạy thì ông ấy bị Kim Taehyung lôi ra ngoài. Sau khi nói mấy câu với tài xế thì hắn cúi người ngồi vào ghế lái.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Ê! Ai cho anh ngồi vào xe của tôi?
  • Hắn quay lại, thản nhiên đáp:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Anh mới đuổi việc tài xế nên phải miễn cưỡng thay thế vị trí này. Nếu em có nghị lực đi bộ mười kilomet đến gặp Moo Chun Ae thì anh cũng không cản đâu
  • Đây không phải kiểu hối hận mà Jungkook muốn, trông hắn chẳng có chút gì là đau khổ, suy sụp cả. Cậu ló đầu ra nhìn người đàn ông trung niên đang đứng ngơ ngác bên cạnh xe:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con cũng là cậu chủ nhà này, chú mau về làm tài xế cho con đi, không cần quan tâm đến mấy người như anh ta
  • Kim Taehyung thở hắt ra một hơi dài:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Anh đã nói với mẹ rồi, bà ấy sẽ không để tên của em vào trong gia phả đâu. Đến tận bây giờ em chỉ là một người ở nhờ mà thôi. Nếu em chịu cưới anh thì sẽ dễ dàng hơn đấy
  • Nói rồi hắn phóng xe đi, để Jeon Jungkook đến thời gian tức giận cũng không có. Đến quán cafe, Kim Taehyung để giữ người của mình mà hắn đã vào cùng Jungkook. Moo Chun Ae từ vui mừng đến hụt hẫn khi nhìn thấy tên phá đám vào cùng cậu.
  • Nhưng Moo Chun Ae không phải kẻ ngốc, cậu ta kéo Jungkook ngồi xuống kế bên mình, còn bóng gió:
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Tôi chỉ hẹn cậu thôi mà, sao cậu còn mang theo một cái xác không hồn đến đây?
  • Sau đó còn liếc xéo Kim Taehyung, để hắn biết rằng cậu ta không còn là đứa dễ bắt nạt nữa. Những lỗi lầm trước kia đều đã được tha thứ nên bây giờ Moo Chun Ae đáng giá hơn Kim Taehyung nhiều.
14
Gặp lại bạn thân