Giới Hạn Của Tôi Và Cậu / Chương đặc biệt 5
Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Ý nghĩ của cậu là đang xem thường anh, anh không thích cậu vì cậu bao nuôi anh. Taehyung đã nói rồi, anh thích tính cách của cậu chứ không phải tiền. Anh thích ai hay quen ai cũng được, chỉ cần anh thấy tốt thì cậu sẽ thật tâm chúc mừng anh.
  • Jungkook giấu mình trong phòng không gặp ai, tự nghĩ rồi tự buồn phiền. Cậu mở nhạc lên rồi hát theo cho đỡ buồn chán, đến trưa lại có người đến thăm, Vinh Thái Xuân đem đồ ăn đến cho cậu, cậu ta hình như không còn giận gì nữa.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Xin lỗi, tối qua nhận được tin nhắn nhưng tôi không thể ra ngoài nên mới nhờ Taehyung đến giúp
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không sao đâu, nhờ cậu mà tôi không phải ngủ ngoài đường, nếu có thể gặp được Taehyung thì tôi sẽ cảm ơn cả anh ấy nữa
  • Vinh Thái Xuân đưa tay lên vuốt phần tóc ở gáy, mắt nhìn đi nơi khác như tránh né.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Cậu sao thế?
  • Cậu ta thở dài rồi nói:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi nghĩ trước sau gì cậu cũng sẽ biết chuyện này nên tôi nói luôn. Trong trường đang đồn ầm lên tin tức Taehyung và hoa khôi khoa báo chí Tường Hân đang hẹn hò với nhau. Bọn họ thường đi riêng với nhau từ trong trường và cả bên ngoài nên mới có tin đồn này.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    À… vậy sao?
  • Cậu rất buồn nhưng vẫn cố tỏ ra ổn, Jungkook nở nụ cười tươi nói bản thân thật may mắn. Cậu phản bội Taehyung, sợ anh sẽ đau khổ nhưng bây giờ có một người ở bên cạnh quan tâm lo lắng cho anh, gánh nặng trong lòng cậu đã vơi đi phần nào. Vinh Thái Xuân mỉm cười, cậu ta ở lại nói chuyện một chút rồi trở lại trường học. Jungkook ngồi trong phòng, cậu ngây người ra một hồi lâu rồi mỉm cười, đối với cậu thì chuyện đó vẫn là một tin tốt lành. Cậu đã không còn là một đứa trẻ như trước, thứ gì là của mình đừng hòng cậu cho kẻ nào sờ vào, nhưng bây giờ đã biết điều hơn một chút. Nếu cậu không thể là người tốt nhất cho anh thì nên nhường cơ hội này cho người khác.
  • Jungkook nằm xuống giường ngủ, cậu muốn ngày hôm nay trôi qua thật nhanh, vết thương ở chân mau chóng lành để cậu có thể tiếp tục đến trường.
  • Hai hôm sau, Jungkook đi học lại, cậu lại nói chuyện với mọi người như trước. Vinh Thái Xuân lại là người bạn mà cậu có thể nói ra mọi sự phiền não trong lòng. Cậu ta và cậu cố ý tránh xa khoa của Taehyung ra, cậu ta sợ cậu buồn, cậu cũng sợ bản thân sẽ biểu hiện không đúng trước mặt anh. Hai người mua sữa rồi ngồi trong khuôn viên trường đại học nói chuyện với nhau.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Vậy là cậu đã thấy mặt của cô hoa khôi Tường Hân đó rồi sao? Thế nào? Có xinh đẹp không?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cũng xinh lắm, mà cũng tầm thường…
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Sao cậu mâu thuẫn thế?
  • Thì trước giờ trong trường đại học cậu chỉ để mình Taehyung trong mắt, hoàn toàn không chú ý đến người khác. Chỉ có anh là đẹp nhất, bất cứ ai khác đều tầm thường, Taehyung chính là thước đo nhan sắc của cậu.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Cậu mê trai thật đó Jungkook
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cậu cũng vừa gì, đừng có mà nói một mình tôi
  • Vinh Thái Xuân chỉ đại một sinh viên nam khoa khác để cậu nhìn. Cậu ta muốn cậu xem xét người đó. So với cậu thì cậu ta quen biết rộng và chịu thu thập thông tin hơn trong mấy buổi tám nhẩm với đám sinh viên cùng khoa.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Cậu bạn đó là Bá Nhân, có thành tích học tập rất tốt, trong khoa hình như đứng thứ năm thì phải, cũng thuộc dạng nổi tiếng đó
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhăn sắc cũng tầm trung, thành tích cũng chẳng có gì nổi bật, tại sao lại có thể nổi tiếng?
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Đúng là chỉ với nhiêu đó thì không thể nổi tiếng được, nhưng cậu biết không? Cậu ta từng hẹn hò với Tường Hân một thời gian ngắn, trong thời gian đó cậu ta rất nổi tiếng
  • Và sau khi bị Tường Hân đá thì danh tiếng của Bá Nhân trong trường giảm đi. Sau khi tin đồn Tường Hân và Taehyung hẹn hò nổ ra thì cậu ta lại tiếp tục nhận được sự chú ý. Nếu như lúc trước người ta ngưỡng mộ vì Bá Nhân có thể cưa đổ hoa khôi của khoa báo chí thì nay cậu ta lại bị đem so sánh với tình mới của Tường Hân là Taehyung. Tất nhiên ai nhìn vào cũng thấy, Bá Nhân thua thiệt Taehyung về mọi phương diện.
  • Nói đến nhan sắc thì không ai trong trường nay qua nổi Taehyung. Học tập thì anh luôn xuất sắc đứng đầu khoa, còn là thủ khoa đầu vào của trường đại học nữa. Chỉ có một thứ mà cậu ta có thể hơn Taehyung, về điều kiện gia đình thì anh phải chịu thua. Bá Nhân là con nhà giàu có, tiền tiêu không hết, còn Taehyung thì… Tuy vậy, anh đã giấu về điều kiện gia đình mình với mọi người, ai cũng không biết hoàn cảnh của anh ra sao trừ cậu nên chuyện này không tính.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng cậu nói với tôi về cậu ta để làm gì?
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Sao cậu không thử quen cậu ta, Bá Nhân là người yêu cũ của Tường Hân, cậu cũng là người yêu cũ của Taehyung. Tôi đang nghĩ đến cảnh tượng khi Taehyung và Tường Hân đó biết được sự thật đó
  • Jungkook nổi giận cho một đấm xuống đỉnh đầu Vinh Thái Xuân. Cậu ta có đùa cũng vừa phải thôi, nghĩ gì cậu lại đi hẹn hò với cái tên xem thường người khác như Bá Nhân đó. Hắn không phải gu chọn người yêu của cậu, hơn nữa còn là người yêu cũ của Tường Hân nên cậu càng ghét. Vinh Thái Xuân cười cười.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Nghĩ xem, nếu cậu mà quen anh ta trong khoản thời gian này thì chắc chắn sẽ là một tin chấn động đó
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vinh Thái Xuân, cậu chỉ toàn nghĩ được mấy chuyện như thế
  • Bọn họ không biết Taehyung và cậu từng hẹn hò nên chuyện gây chú ý chắc là hai người nổi tiếng trong trường yêu đương đồng tính với nhau. Cậu và Bá Nhân chắc chắn sẽ bị đem ra làm trò cười trong các cuộc tám chuyện của đám sinh viên. Nếu đến tai gia đình, họ không biết sẽ nổi giận thế nào khi biết đến chuyện này. Nghĩ thôi đã thấy một tương lai u tối với cái ý tưởng của Vinh Thái Xuân rồi.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi biết cậu đang muốn đùa tôi về cách để tôi trả đủa Taehyung và Tường Hân. Tôi không phải loại người đê tiện đó, ngay cả trong suy nghĩ thì cậu cũng không được nghĩ tôi là loại người như thế
  • Vinh Thái Xuân gật gật. Một ngày nữa lại trôi qua, cậu đến trường với tâm trạng khá mệt mỏi, bên tai vẫn không thôi nghe mấy lời bàn tán về chuyện của Taehyung và Tường Hân. Chuyện cũng xảy ra gần một tuần rồi, ấy vậy mà đến giờ người ta vẫn bàn tán không thôi. Taehyung hẳn đang rất đau đầu về chuyện này, anh luôn khiến bản thân mình ít nổi bật nhất có thể. Sự nổi tiếng là con dao hai lưỡi, khi họ quá chú ý đến anh thì sẽ có khả năng những chuyện anh giấu diếm trước giờ bị lộ ra ngoài. Thần tượng mà họ ngưỡng mộ bấy lâu lại như thế này, như thế kia. Chỉ trong một đêm thôi, sự nổi tiếng lúc trước sẵn sàng đè chết anh.
  • Jungkook ngồi cắn móng tay suy nghĩ, cậu liệu có cách nào giúp anh trong chuyện này không. Vốn nói sẽ không can dự vào cuộc sống của anh nữa nhưng cậu vẫn còn những món nợ chưa trả cho anh. Đầu tiên cậu sẽ xác định liệu Taehyung và Tường Hân có thật sự đang hẹn hò không, nếu là thật, cậu sẵn sàng đúng ra giúp đỡ hai người họ. Đây là những gì cậu có thể làm cho anh ở thời điểm này, đền bù lại những việc đã qua.
  • Sau khi xong việc ở trường, cậu lại bị mắc kẹt ở bài tập nhóm mà giáo sư đã giao.
  • Jungkook học xong thì đã muộn rồi, giờ này thì cậu nên trở về nhà thì hơn. Cậu nằm trên chiếc giường êm ái sau khi tắm xong, chiếc điện thoại đã qua một thời gian rồi không có những tin nhắn quan tâm gửi đến. Mỗi lần đọc tin nhắn anh gửi cậu đều rất vui, bây giờ có muốn cũng không được. Hôm nay có người nhắn tin đến cho cậu, không phải anh mà là một cậu bạn ở chung câu lạc bộ bóng rổ.
  • [Sao mấy ngày rồi cậu không đến đây tập bóng, mọi người đều hỏi về cậu đấy]
  • [Xin lỗi, tôi không tham gia câu lạc bộ nữa]
  • [Ơ, sao lại thế, đội trưởng lại ăn hiếp cậu à?]
  • [Không có, là chuyện riêng thôi]
  • [Cậu mau giải quyết chuyện của mình rồi đi tập lại đi, anh Taehyung biết tôi thân với cậu nên ngày nào cũng đến hỏi sao cậu không đi tập đấy]
  • Taehyung hỏi về cậu sao? Tại sao không hỏi thẳng mà phải nhờ người khác nói với cậu. Jungkook đánh vào đầu mình, sau chuyện ở khách sạn cậu đã chặn anh khiến anh không có cách nào liên lạc được với cậu. Vậy mà cậu cứ nằm chờ tin nhắn của anh đến mòn cả mắt.
  • Ngày hôm sau, cậu thử đến câu lạc bộ sau khi hoàn thành xong bài tập nhóm. Cậu không nói trước với ai, đến với tư cách một vị khán giả để xem trận đấu tập hôm nay. Câu lạc bộ sắp bước vào thi đấu, nếu có thể đạt hạng một toàn tỉnh thì sẽ có cơ hội đấu ở giải quốc gia. Taehyung đang hành cho đám tân binh một trận, chẳng có tân binh nào lấy được bóng trong tay anh cả. Anh là cậu vệ cánh nên di chuyển rất linh hoạt, cùng là tay ném ba điểm của đội bóng. Trận đấu tập kết thúc hiệp một, Taehyung nghiêm dạy nhóm tân binh trước mặt.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tại sao các cậu không dám tấn công hả?
  • Người sợ sệt nói thẳng ra là bản thân không dám, người lại lấp liếm bằng cách nói mình đang chờ đợi thời cơ. Taehyung mắng cho một trận, cứ sợ như thế này thì làm sao có thể tham gia thi đấu. Bọn họ cúi đầu nghe chửi, nhìn anh như thế này thật nhớ đến lúc trước. Cậu cũng bị anh mắng như thế khi ngạo mạn tự mình ghi điểm mà không phối hợp với đồng đội. Cậu tân binh thân thiết với Jungkook phát hiện cậu đang lén lút ở cửa nhà thi đấu. Cậu ta vui vẻ chạy ra, cậu không kịp chuồn nên đã bị cậu ta kéo thẳng vào bên trong. Mọi người im lặng khi nhìn cậu đứng khép nép giữa sân.
  • Cậu quá xấu hổ nên đến câu chào hỏi cơ bản cũng không thể thốt ra. Taehyung nở nụ cười ôn nhu nhìn cậu, ra hiệu cho một người trong đội đưa bóng cho cậu.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Ơ, cái này?
  • Taehyung đến nắm vai cậu kéo đi:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Em thử biểu diễn cho các cậu ấy xem đi
  • Ý của anh là những tân binh vừa bị anh mắng sao? Taehyung gật đầu, anh sẽ thủ dưới bảng rổ còn cậu sẽ tấn công. Jungkook cắn răng, cho dù cậu chơi không tệ đi nữa thì làm sao có thể vượt qua được anh.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jungkook, sao thế, sợ à?
  • Taehyung cố tình khiêu khích cậu tấn công thật bạo. Jungkook thở dài ra, nếu muốn thì cậu sẽ dồn hết sức để có thể ném quả bóng này vào rổ.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng nếu chơi không vậy thì chán lắm, nếu anh chấp nhận cá cược, em sẽ chơi
  • Taehyung thả lỏng người, anh đứng thẳng người trầm tư suy nghĩ. Chấp nhận! Nếu cậu thắng anh sẽ chấp nhận yêu cầu của cậu và ngược lại. Jungkook mỉm cười hài lòng, qua bóng trên tay cậu bắt đầu chuyển động. Jungkook chầm chậm tiến lại gần, mắt liếc ngang dọc để tìm được một vị trí có thể tấn công. Taehyung đứng phòng thủ dưới bảng rổ, anh cũng quan sát theo từng cử động mắt của cậu.
  • Jungkook di chuyển nhanh sang trái, Taehyung cũng di chuyển theo, cậu dùng động tác giả để vượt qua người của anh. Dường như ngay lập tức bị anh chặn lại, Taehyung áp sát, Jungkook đập mạnh quả bóng xuống sàn. Anh đoán được các bước di chuyển của cậu, bóng sẽ nảy thẳng lên bảng rổ, Jungkook sẽ lợi dụng kỹ năng bắt bóng bật bảng của mình để lên rổ sau khi bắt được bóng. Taehyung di chuyển người sang phải, chuẩn bị tranh bóng bật bảng nhưng qua bóng lại nằm trong tay trái của Jungkook, cậu ta chỉ cách dẫn bóng và tư thế, vậy mà anh lại nghĩ cậu muốn dùng bóng bật bảng để ghi điểm. Jungkook lợi dụng lúc Taehyung di chuyển sang bên phải, cậu nhảy lên, ngã người lui sau để ném bóng.
  • Quả bóng bị chặn đứng bởi bàn tay rắn chắc. Taehyung nhảy sau như lại kịp thời gian chặn bóng của cậu, hơn nữa anh còn nhảy cao hơn lúc trước. Cậu đã cố ý ngã người lui sau như anh nhảy quá cao, không cách nào không chặn được bóng. Jungkook tiếp đất, đường bóng của cậu bị anh chặn đứng mất rồi, vậy là cậu đã thua anh trận này. Jungkook nhặt lại quả bóng ném cho một tân binh, dù còn non yếu nhưng không dám đối đầu thì không thể nào phát hiện những điều cần thiết để cải thiện bản thân và điểm yếu của đối thủ.
  • Taehyung nhanh nhưng lại dễ bị lừa bởi động tác giả, anh đã luyện tập để đẩy khả năng phản xạ lên mức cao nhất. Nếu bị đối thủ lừa thì vẫn kịp chặn bóng và giành bóng trong đồng đội. Mọi thứ anh có bây giờ đều là nhờ những nổ lực mà anh đã bỏ ra. Nhóm tân binh hăng hái tập luyện trở lại. Cậu và anh đi ra ngoài, ngồi vào chiếc ghế gỗ bên ngoài như trước kia.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cảm ơn em đã chấp nhận lời đề nghị của anh
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không có gì đâu, em cũng từng là thành viên của đội bóng mà
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Chuyện yêu cầu, em có yêu cầu gì cứ nói ra đi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nhưng người thắng là anh cơ mà?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng là vậy, nhưng anh lại muốn người thắng là em, nào, nói đi
  • Jungkook chần chừ một lúc rồi nói ra, cậu muốn biết quan hệ giữa anh và Tường Hân, liệu hai người có đang thật sự hẹn hò như những tin đồn trong trường không? Taehyung biểu hiện khác lạ, anh gãi đầu, cứ ậm ờ mãi không chịu nói.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu anh thấy khó nói thì thôi, em không cần nghe đâu
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đúng là em ấy và anh đang hẹn hò
  • Đã lường trước được câu trả lời này nhưng cậu vẫn rất sốc. Vậy tin đồn đó là thật. Jungkook hụt hẫng, cậu cố gượng cười tìm chủ đề khác để nói với anh, ấy vậy mà cuộc nói chuyện vẫn không tự nhiên chút nào.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Còn yêu cầu của anh là gì, anh nói đi, em muốn nghe
  • Taehyung nhìn cậu, nét mặt anh đầy vẻ khổ sợ, như đang giữ kín một bí mật nào đó không thể nói ra. Cậu vẫn đang trông chờ yêu cầu từ anh, anh cuối cùng cũng trả lời:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Anh muốn em có thể làm một người bạn của anh, sẽ không tránh mặt anh nữa
  • Nếu đơn giản như thế thì cậu có thể làm cho anh. Miệng cười tươi nhưng trong lòng thất vọng không ít. Cậu cứ nghĩ anh sẽ yêu cầu về chuyện tình cảm, nếu anh có thể yêu cầu cậu trở lại như lúc trước, e là cậu sẽ mặt dày đồng ý.
  • Jungkook lúng túng đứng dậy chào anh rồi chạy đi. Cậu chạy về phía cổng, chỉ chạy như thế mà không biết bản thân mình muốn đi đâu. Jungkook ngồi trước cổng, cậu liên tục đánh vào đầu của mình, trách bản thân đã quá ngu ngốc, để vuột mất một người như anh. Bây giờ sẽ là bạn, nếu là người lạ còn tốt hơn. Làm bạn của anh, chứng kiến anh và người khác làm những chuyện mà hai người đã từng, cậu sợ mình sẽ không chịu nổi.
  • Ngày hôm sau, vào giờ ăn trưa, Taehyung và Tường Hân đến tìm cậu và Vinh Thái Xuân. Họ muốn cậu và Vinh Thái Xuân đi ăn cùng, thường thì Vinh Thái Xuân sẽ từ chối những lời mời đến từ những người không mấy thân thiết nên khi cậu ta đồng ý, cậu đã rất bất ngờ. Tường Hân có vẻ không vui khi người khác xen vào giữa cô ta và Taehyung.
  • Jungkook gắng ăn nhanh nhất có thể để rời đi, nhưng Taehyung lại tiếp tục rủ cậu và Vinh Thái Xuân đi chơi vào tối nay. Vinh Thái Xuân từ chối thì thôi đi cậu ta còn nói thêm vào:
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Tối nay Jungkook rảnh đó, nếu đi thì anh rủ cậu ấy đi đi
  • Taehyung nhìn sang cậu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Thế nào? Em có thể đi mà phải không?
  • Cậu ngay lập tức lắc đầu, viện cớ mình sẽ cản trở việc hẹn hò của hai người. Taehyung bật cười ôm vai cậu nói không sao, hẹn thời gian và địa điểm rồi cùng Tường Hân đi khỏi. Cậu ngồi đó ôm đầu, khó chịu lắm, không biết anh có ý đồ gì mà lại muốn cậu lẽo đẽo theo hai người họ. Anh có cảm giác gì không chứ cậu sắp chịu không nổi rồi.
  • Vào buổi tối, Jungkook ở trong phòng chuẩn bị, cậu đứng trước gương với bộ đồ đã chọn, ướm thử vào người xem có hợp không. Cậu thử qua vài bộ rồi lại buồn bã. Cậu nhận ra bản thân đang làm chuyện vô ích. Cậu chỉ có chức năng của một bóng đèn bên cạnh họ thôi nên chăm chút làm gì. Jungkook mặc một chiếc áo phong kèm quần jean đen dài. Cậu đến chỗ hẹn chờ một chút thì Taehyung và Tường Hân mới tới. Taehyung ôm vai cậu kéo đi, bọn họ vào một quán ăn gần đó để ăn tối trước khi đến rạp phim. Tường Hân chú tâm gọi món, Taehyung ngồi bên cạnh đang nhập tin nhắn.
  • Điện thoại cậu reo lên, là tin nhắn của Taehyung gửi tới cậu.
  • [Em ở đây có khó chịu không?]
  • [Khó chịu, tại sao anh lại kéo em theo chứ? Dù là bạn bè cũng không nên xen vào chuyện hẹn hò của nhau. Nếu anh đã biết em khó chịu thì cho em về đi]
  • [Khoan đã… anh muốn hỏi em một chuyện]
  • [Là chuyện gì?]
  • [Em còn thích anh không?]
  • Taehyung đột nhiên lại nói như thế khiến cậu suýt nữa thì sặc nước. Jungkook đặt ly nước xuống bàn, cậu cẩn thận đọc lại dòng tin nhắn đó thêm mấy lần nữa. Sau khi biết mình không nhìn sai, cậu lại ngước lên nhìn anh, Taehyung cười gượng gãi đầu vẻ lúng túng. Jungkook gật đầu một cái, cậu chắc chắn là Tường Hân không thể nhìn thấy vì đang bận gọi thức ăn. Cậu chỉ chờ xem Taehyung làm gì tiếp theo nếu cậu nói cậu vẫn còn thích anh. Anh mỉm cười đầy vui vẻ, nhắn cậu hãy vào nhà vệ sinh cùng mình.
  • Taehyung đứng lên đi vào nhà vệ sinh, cậu cũng đứng lên đi theo anh. Vừa bước vào cửa đã bị anh kéo đến một buồng vệ sinh gần đó. Taehyung ép người cậu vào tường, hôn lên môi của cậu, bàn tay còn luồng vào trong áo.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Taehyung, chúng ta không thể… ở đây
  • Taehyung không dừng lại, anh ta lại hôn cậu một lần nữa. Đúng là không thể làm ở đây nhưng vẫn có thể hôn và làm những gì trong giới hạn. Jungkook ôm vai anh, thở dốc:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Taehyung, sao anh hành động như thế với em trong khi đã có bạn gái?
  • Taehyung dừng lại, anh muốn giải thích rồi sẽ tiếp tục. Anh không yêu Tường Hân, lý do anh hẹn hò với cô ta không thể nói cho cậu.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Nhưng anh thật sự không có cảm giác gì với Tường Hân, anh vẫn chỉ có cảm giác với mỗi mình em. Cho dù trước đây em có làm gì hay cảm thấy có lỗi với anh, anh đều không thể nào chấp nhận từ bỏ em
  • Jungkook cảm động, cậu ôm chằm lấy anh:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cảm ơn anh đã tha thứ cho em, em sẽ không phạm lại lỗi sai của mình nữa, em sẽ nghiêm túc với tình cảm của anh
  • Jungkook lau nước mắt, không dễ gì có được một người yêu cậu như thế này. Cậu phải giữ thật chặt mối quan hệ này, không còn cảm giác chán ghét, không mơ tưởng đến ai nữa, bọn họ không thể tốt với cậu như anh.
  • Hai người đi ra ngoài để Tường Hân không nghi ngờ, cậu ngồi thẩn thờ nhìn ra ngoài. Muốn cười nhưng phải cố nhìn. Mọi chuyện lại quay về như trước, cậu lại có được anh một lần nữa, vui đến mức muốn cho tất cả mọi người cùng biết. Trong buổi đi chơi đó, cậu đã không để ý đến bọn họ nhiều, đều là những hành động giả tạo mà anh cố tình làm cho cô ta. Cậu thì đang suy nghĩ về việc Tường Hân đang dùng thứ gì để ép Taehyung hẹn hò với mình. Là cô ta phát hiện ta hoàn cảnh của anh sao?
  • Cậu và Taehyung đưa Tường Hân về tận nhà, bây giờ cậu mới nhìn thấy được tòa lâu đài nguy nga của hoa khôi khoa báo chí. Căn nhà rất to, xây theo lối kiến trúc của Anh, sân vườn rất rộng, đúng chất tiểu thư con nhà giàu có. Anh kéo cậu đi, vừa đi vừa nói chuyện với nhau rất vui vẻ, đến trước nhà cậu, anh nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên trán.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ngủ ngon nhé, ngày mai chúng ta lại cùng nhau ăn trưa
  • Jungkook gật đầu, cậu chào tạm biệt anh rồi chạy vào nhà. Cậu nhắn tin nói với Vinh Thái Xuân, cậu ta cáu gắt vì cậu cứ suốt ngày nói chuyện yêu đương của mình cho một kể ế hai mươi năm. Jungkook không thôi tiếp tục chọc cậu ta, tâm trạng cậu đang rất tốt nên không thể nào ngưng được.
  • Hôm sau, cậu đi đến trường sớm để chuẩn bị cho bài thuyết trình vào buổi học chiều, cậu và Vinh Thái Xuân ở cùng nhóm nên cậu phải làm hết tất cả mọi việc. Mỗi khi có bài tập nhóm cậu ta đều nói cậu là học sinh ưu tú, giỏi hơn cậu ta nên để một mình cậu làm là hoàn hảo nhất. Nhiều khi muốn đấm cho cậu ta vài phát nhưng nghĩ lại những lần cậu ta giúp cậu thì lại thôi.
  • Ở bên kia có người đánh nhau, sinh viên đi lại gần xem rất đông, cậu không quan tâm mấy vụ đánh nhau này lắm, trước sau gì cũng bị bế lên phòng thầy hiệu trưởng thôi. Jungkook nhìn thấy Tường Hân chạy đến chen vào bên trong, cậu dừng lại nghĩ ngợi. Dính đến cô ta, có khi nào anh cũng đang ở bên trong? Jungkook cũng chen vào bên trong, không sai chút nào. Bá Nhân vừa chửi vừa đấm vào mặt anh. Taehyung ngã xuống đất sau khi bị đánh, anh không yếu vậy đâu nhưng ở trường học thì Taehyung không thể làm mất hình tượng của mình. Bá Nhân thì không ngừng chửi rủa anh thậm tệ vì dám cướp bạn gái của anh ta.
  • Bá Nhân định đánh anh thêm một cái nữa sau khi thấy anh không dám phản kháng cú đấm vừa rồi. Tường Hân đến trước mặt Taehyung dang tay che chở cho anh, còn cậu trước tiếp đấm thẳng vào mặt Bá Nhân. Hắn dám đánh anh, dám mắng chửi anh trước mặt người khác, hôm nay cậu phải cho tên này rụng vài cái răng thì mới hả dạ được. Cuối cùng cả bốn người bị bế lên phòng thầy hiệu trưởng. Toàn những sinh viên top đầu của khoa lại gây gỗ đánh nhau, thầy hiệu trưởng nói muốn gọi phụ huynh vào để trao đổi.
  • Cậu nắm chặt tay mình lại, lần này hồ đồ rồi. Cậu không muốn làm phiền bố mẹ nuôi của mình, một lần cũng không. Taehyung ở bên cạnh nắm lấy tay cậu, anh tiến lại gần nói nhỏ vào tai:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Đừng lo, mọi chuyện cứ đổ tại anh là được
  • Vì anh chẳng có ai để thầy hiệu trưởng phàn nàn?
  • Bố của cậu và bố của Tường Hân đến trường, còn phụ huynh của Bá Nhân đã biết sẽ không còn mặt mũi nào nên họ quyết định không quan tâm nữa. Bố cậu và bố của Tường Hân ngồi nghe hiệu trưởng thuật lại mọi chuyện, bố của Tường Hân rất tức giận đi đến tát mạnh vào mặt của Bá Nhân, còn chỉ tay vào mặt cậu ta.
  • Quần chúng 2
    Quần chúng 2
    Cậu làm ơn buông tha cho con gái của tôi đi, hai đứa đã chia tay rồi, cậu lấy quyền gì đánh bạn trai của con gái tôi hả? Tôi cảnh cáo cậu, nếu còn dám làm chuyện này thêm lần nữa, tôi sẽ tống cậu vào tù
  • Bá Nhân không dám hó hé lời nào, chắc cậu ta cũng biết sợ người đàn ông trước mặt. Còn bố cậu lại gần chỗ cậu kéo cậu đi. Taehyung sợ ông ấy trách mắng cậu nên đã kéo hai người lại giải thích.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Thưa bác, em ấy không có lỗi, đều do con mà ra, bác đừng có mắng em ấy
  • Bố cậu lườm Taehyung, gằn giọng:
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Cậu đừng có xen vào chuyện gia đình tôi
  • Jungkook đơ người ra, bố nuôi của cậu trước giờ vốn hiền lành, đến cãi lại mẹ nuôi cũng không dám, giờ lại bày ra bộ mặt đáng sợ đó. Cậu kéo tay anh ra khỏi người mình, dùng khẩu hình miệng nói cho anh biết mình sẽ không sao. Taehyung buông tay cậu ra, cậu theo bố đi ra ngoài, hai bố con ngồi trên ghế đá nói chuyện với nhau.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Bố à, tại sao bố lại cáu gắt với anh ấy như vậy?
  • Ông thở dài rồi đặt tay lên vai cậu:
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Bố cũng không muốn vậy đâu, nhưng bố nghĩ là con không nên tiếp xúc với cậu trai đó
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tại sao? Anh ấy là người tốt đó bố!
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Bố bảo thì con cứ làm theo đi, bố chỉ muốn tốt cho con và mẹ thôi
  • Cậu không đồng ý việc này. Jungkook đứng phắt dậy, nói với bố mình rằng nếu ông không giải thích cho cậu lý do thì cậu sẽ không làm theo. Jungkook bỏ đi, cậu về lại lớp học, Vinh Thái Xuân có hỏi nhưng cậu lại không nói gì. Cậu nằm dài trên bàn suy nghĩ về chuyện hồi nãy. Đối với người bê bối như Vinh Thái Xuân bố mẹ cậu còn vui vẻ để cậu chơi cùng, còn người tốt như Taehyung lại cấm cản. Thường thì cậu sẽ nghe lời để bố mẹ nuôi vui lòng, nhưng lần này nhất định không được, cậu với anh là mối quan hệ không thể từ bỏ dễ dàng. Cho dù có lỗi với bố mẹ đi chăng nữa thì cậu cũng không thể làm theo.
  • Jungkook đi về nhà sau khi kết thúc buổi học chiều. Không khí trong nhà không được tốt lắm, bố nuôi kêu cậu đến nói chuyện. Ông ấy nhắc lại những chuyện lúc sáng, cậu chán nản nói ra hết những gì mình nghĩ.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con đã lớn rồi bố à, con có thể nhận biết ai là bạn tốt, ai là bạn xấu. Con không thể làm theo lời bố đâu, quan hệ của bọn con rất tốt. Nếu bố vì chuyện lúc sáng mà nghĩ anh ấy là kẻ xấu thì không đúng đâu, anh ấy là người bị đánh
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Bố biết cậu ta không có lỗi gì trong chuyện đó, con giúp người ta bố cũng không ý kiến vì đó là mong muốn của con. Nhưng Jungkook, bố muốn con tránh xa Taehyung đó ra, cậu ta không thể làm bạn với con
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tại sao chứ? Bố nói cho con biết lý do đi!
  • Bố cậu không nói nữa, mẹ đã đi siêu thị về rồi nên ông ấy không thể nói tiếp. Cậu uất ức chạy lên phòng, thấy tin nhắn của anh hỏi thăm chuyện lúc sáng, cậu liền nhắn tin trả lời.
  • [Không sao, anh không cần phải lo chuyện đó đâu]
  • [Chúng ta gặp nhau được không? Anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em]
  • [Được, chút nữa em sẽ đến nhà anh]
  • Jungkook ra khỏi giường, cậu chọn đồ rồi xuống dưới chào bố mẹ rồi đi. Bố cậu cau mày túm tay cậu đứng lại tra hỏi.
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Con muốn đi đâu?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con đi chơi với bạn
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Là cái cậu Taehyung đó sao?
  • Cậu gật đầu, bố lại định cấm cản cậu nữa sao? Mẹ nuôi của cậu mỉm cười chạy đến kéo cậu vào bếp.
  • Bà Jeon
    Bà Jeon
    Con đang nói đến cái cậu bữa trước đưa con về nhà đó sao?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đúng rồi mẹ
  • Thái độ của mẹ nuôi khi nhắc đến Taehyung khác xa bố. Mẹ cậu khen anh đẹp trai lại lễ phép, còn chuẩn bị chút bánh để cậu mang đến nhà của anh. Cậu chờ mẹ lấy bánh trong lò vi sóng ra, liếc mắt nhìn sang bố cậu. Dáng vẻ của ông không có chút gì là thay đổi, vẫn khó chịu như thế, trông như một người hoàn toàn khác người bố thường ngày của cậu. Jungkook cẩn thận mang theo bánh mẹ đã gói chào hai người rồi chạy ra ngoài cửa. Cậu sợ bố sẽ lại giữ cậu, không cho cậu đến chơi nhà anh.
  • Jungkook mang bánh đi trên đường, cậu ngó ngang ngó dọc rồi chạy vào một cửa hàng bày bán các món đồ dành cho nữ giới. Cậu vừa mắc cỡ khi bị xung quanh nhìn chằm chằm, vừa phải chọn xem chiếc cài tóc nào đẹp. Nhà của anh có em gái nên cậu muốn mua vài phụ kiện làm đẹp cho chúng. Jungkook chọn xong, cậu cuối cùng cũng thoát được nơi tràn ngập sắc hồng đó. Lựa vài món đồ thôi mà cứ như ăn trộm, bọn họ cứ coi cậu như kẻ bất thường, tại sao lại phân biệt như thế?
  • Jungkook coi lại mấy món đồ trong túi, không biết đồ cậu chọn bọn trẻ có thích không. Mà nếu mua đồ cho em gái thì cũng nên mua cho em trai. Chúng chắc là thích mấy món đồ chơi lắp ghép hay siêu nhân như cậu khi còn nhỏ nhỉ? Jungkook ôm một đóng đồ đến nhà anh. Dù cậu đã kêu anh chuyển đến ở căn hộ cao cấp trước kia nhưng anh lại từ chối. Mấy đứa nhỏ rất thích những thứ mà cậu mua. Những đứa em này được Taehyung dạy rất khéo, không tranh giành hay là ghen tỵ, mỗi đứa đều hài lòng và biết ơn những thứ mình được tặng. Cậu và anh ngồi trên chiếc ghế dài nói chuyện với nhau.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Trước khi nghe anh nói thì em muốn nói trước. Tại sao anh lại từ chối chuyển đến ở căn hộ trước kia em thuê cho?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    À, về chuyện đó thì… anh định sẽ kiếm tiền để thuê nhà trọ khác rộng rãi hơn. Thời gian qua anh cũng tiết kiệm được một ít
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Anh không thể dùng tiền của em sao? Chúng ta đã nói trước rồi mà
  • Trước kia thì anh có thể dùng tiền của cậu thoải mái, vì đằng nào cậu cũng là mỏ tiền để anh có thể đào. Nhưng bây giờ cậu là người yêu của anh, anh không muốn xem cậu như cây ATM, anh cũng có lòng tự trọng của một người đàn ông mà. Số tiền anh dành được không bao nhiêu, tuy vậy vẫn đủ dùng, anh vẫn sẽ đi làm thêm để trang trãi đến khi nào ra trường. Chỉ cần có một công việc ổn định, anh sẽ không phải vất vả như bây giờ nữa. Những đứa em của anh cũng sẽ được hưởng những điều kiện đáng ra chúng phải có.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Em thấy dù chúng không thể học thêm, không đủ điều kiện học tập như những bạn cùng lớp nhưng lại học rất giỏi. Có một người anh như anh, có lẽ là điều kiện tuyệt vời nhất của mấy đứa nhỏ
  • Taehyung bật cười, anh xoa đầu cậu, hôm nay cậu nói chuyện nghe rất trưởng thành. Taehyung nói về chuyện của mình.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Lúc sáng, anh có thể thấy bố em không thích anh lắm
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không phải đâu, là do bố em không hiểu rõ về anh thôi
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Anh sẽ cố gắng tìm mọi cách để ông ấy thích anh, nếu như bố em không đồng ý thì chúng ta làm sao ở bên nhau được. Chuyện của chúng ta trước sau cũng phải nói cho người lớn, anh sẽ cố hết sức để thuyết phục bố em chấp nhận anh. Sau này sẽ gả em cho anh nữa chứ
  • Cậu cười tươi gật đầu, không biết hai người có thể đi cùng nhau được bao lâu nữa nhưng đời người chỉ sống một lần, cậu muốn sống hết mình cho nó. Dù là tình yêu thì cậu vẫn muốn theo đuổi nó đến cùng dù biết sau này cũng sẽ chia xa theo nhiều cách. Jungkook ngã xuống vai anh, bây giờ cậu hạnh phúc lắm, ở bên anh là điều tuyệt vời nhất mà cậu có được.
  • Hôm sau, Taehyung nghỉ buổi học chiều, anh nói mình có việc phải đi. Jungkook biết trước nên không gọi điện tìm anh, dạo này hai người vẫn qua lại, vẫn ngủ với nhau như lúc trước. Taehyung nói mình có việc làm mới, một lúc ôm cả hai công việc bán thời gian vào người, cậu sợ anh sẽ không làm nổi. Anh lại không chịu nhận tiền từ cậu như lúc trước nữa, muốn phụ giúp anh làm việc kiếm tiền nhưng Taehyung lại không nói chỗ anh làm cho cậu biết.
  • Jungkook về nhà, bố cậu vẫn hỏi cậu như thường lệ.
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Con lại chơi với cái cậu đấy nữa à?
  • Nghe mấy lần đầu không sao, nhưng về sau lại cảm thấy khó chịu, rốt cuộc bố cậu không vừa lòng anh ở điểm nào? Người ta vừa đẹp trai, vừa lễ phép, lại còn học rất giỏi, tại sao bố cậu lại ghét một người như anh? Jungkook chán nản đáp lời bố mình.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Hôm nay anh ấy không đến trường học, anh ấy nói bận nên tụi con không có gặp nhau đâu, bố đừng lo
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Rồi con vẫn còn gặp cậu ta vào những ngày sau đúng không?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đúng vậy, bọn con là bạn của nhau, tất nhiên là thường xuyên gặp mặt
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Không phải bố đã nói con đừng qua lại với cậu ta rồi sao?
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Bố thôi đi có được không!?
  • Cậu chịu đủ rồi, mỗi lần như thế cậu đều hỏi bố nuôi lý do nhưng ông ấy không chịu nói mà chỉ bảo cậu tránh xa anh ra. Nếu như không biết lý do thì làm sao cậu có thể quyết định được việc này. Nếu chê anh nghèo thì không phải là bố mẹ của cậu, họ không bảo giờ khinh rẻ hoàn cảnh của người khác. Họ luôn là người tốt nhất trong lòng cậu, ấy vậy mà giờ cậu vì bố mình mà tức giận đến nổi lớn tiếng với ông. Mẹ cậu ở trong nhà bếp chạy ra hỏi chuyện cậu, tại sao lại có thể thô lỗ với bố mình như vậy.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Con không hiểu bố đang muốn làm chuyện gì nữa
  • Mẹ cậu cũng đồng ý với suy nghĩ của cậu, trong mắt bà, anh là một người không thế chê vào đâu được, một con ngươi hoàn hảo hơn cả những vì sao trên trời. Hai mẹ con họ bênh vực ý kiến của nhau dồn bố cậu vào chân tường. Ông chậm rãi đứng lên chỉnh lại chiếc áo của mình.
  • Ông Jeon
    Ông Jeon
    Chuyện này kết thúc ở đây đi, bố mong một ngày con sẽ sáng mắt ra
  • Cậu còn chưa hiểu được thì đã bị bố đã đi thẳng vào phòng.
  • Jungkook ở trên lớp nghe Vinh Thái Xuân nói chuyện, cậu ta nhắc cho cậu nhớ đến sinh nhật của mình. Cậu đang nằm vật vờ trên bàn thì giật mình ngồi thẳng dậy, sinh nhật của anh… Không biết là ngày mấy, trước giờ quen nhau anh chẳng nói gì với cậu về chuyện này, cậu lại vô tâm không hỏi rõ. Jungkook cầm điện thoại nhắn tin hỏi anh, nhưng lại thôi. Cậu muốn làm gì đó bất ngờ cho anh trong ngày sinh nhật nên sẽ bí mật tìm hiểu rồi chuẩn bị. Vinh Thái Xuân ở bên cạnh làm vẻ mặt giận dỗi.
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Cậu chỉ lo cho bạn trai mình, còn bạn thân thì không thèm ngó tới
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Cậu muốn tôi tặng cậu thứ gì trong ngày sinh nhật?
  • Vinh Thái Xuân vui mừng cho cậu xem chiếc đồng hồ đắt tiền mà cậu ta ưng ý, Jungkook xem xong chỉ buông ra một câu:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Mấy thứ sang trọng như vậy không hợp với một đứa như cậu đâu. Để tôi tặng cậu một cái tát cho cậu tỉnh ra
  • Vinh Thái Xuân giận luôn ngày hôm đó. Bạn bè bao nhiêu năm mà nỡ lòng nào nói chuyện tổn thương nhau như thế. Ra về Vinh Thái Xuân bám riết theo cậu, cậu ta muốn biết cậu định sẽ tặng quà gì cho Taehyung, nếu nói trường này cậu ta nhiều chuyện đứng thứ nhì thì chẳng ai đứng thứ nhất.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Tôi không biết, sở thích của anh ấy rất đơn giản. Mà tôi không muốn tặng thứ gì đó quá tầm thường, nhất định phải là một món đồ cao cấp
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Vậy thì tặng một chiếc xe đi
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Không được, món quà lớn vậy anh ấy chắc chắn không nhận, mà tôi cũng không có đủ tiền để mua đâu, cậu nghĩ tôi giàu lắm à?
  • Thái Xuân
    Thái Xuân
    Cậu trước đây tiêu sài thế nào tôi đều biết mà
  • Đúng là trước đây câu tiêu sài rất thoải mái, bao nhiêu tiền cũng có thể chi. Nhưng bây giờ cần phải tiết kiệm để lo cho tương lai của cả hai. Xem ra thứ cậu có thể tặng anh là chiếc đồng hồ mà Vinh Thái Xuân muốn, nó rất hợp với anh.
  • Jungkook đến nhà anh đúng như đã hẹn trước, chờ anh đi ra ngoài mua đồ, cậu sấn lại gần một đứa em trai của anh hỏi chuyện.
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Sinh nhật của anh trai em là ngày mấy vậy? Có thể nói cho anh biết không?
  • Thằng bé ngoan ngoãn nói cho cậu biết:
  • Em trai
    Em trai
    Là ngày hai mươi sáu tháng hai ạ
  • Nếu là ngày đó thì chỉ còn đúng một tuần nữa. May là cậu biết sớm chứ không thì đã để lỡ ngày quan trọng này.
14
Chương đặc biệt 5