Giới Hạn Của Tôi Và Cậu
  • Cho dù là giấc mơ đi nữa, cậu vẫn sẽ thẳng thắng với Kim Taehyung. Jeon Jungkook nhìn hắn, nở một nụ cười nhẹ tênh rồi nói:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Đây chỉ là một giấc mơ thôi… Chỉ có giấc mơ tôi mới có thể nghe những lời dịu dàng như vậy, cũng không tệ lắm
  • Lồng ngực hắn nhói lên, tại sao hắn lại cảm thấy bản thân mới là người đáng thương nhất. Một con ngựa đi sai đường, có thể dễ dàng quay lại nhưng Kim Taehyung gây ra biết bao đau đớn cho cậu, con đường mà hắn phải đi giờ đây giăng đầy dây gai, mỗi bước đi đều là cực hình.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jungkook này, nếu đây không phải là giấc mơ thì sao? Tôi… Ý tôi là nếu đây là hiện thực, cậu có dễ dàng tha thứ cho tôi hơn không?
  • Tay cậu nắm chặt áo hắn, giọng nói đột nhiên gắt gỏng:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Nếu không phải là giấc mơ, tôi càng không muốn tha thứ cho anh. Người từ chối tôi là anh, hai từ “dễ dàng tha thứ” không bao giờ được phép. Tôi muốn anh phải hối hận, phải đau khổ như những gì tôi đã trãi qua…
  • Kim Taehyung gạt đi những giọt nước mắt của cậu, hắn cũng đoán được câu trả lời rồi. Jeon Jungkook như vậy mới là người mà hắn thích chứ, cậu ăn miếng phải trả miếng mới có thể thỏa mãn được.
  • Kim Taehyung bắt đầu thay đổi, không rõ ràng đến mức bị phát hiện. Nếu như hắn làm đúng như những gì đã nói hôm ấy sẽ khiến Jungkook nghi ngờ rằng đó không phải là mơ, cậu sẽ càng ghét hắn hơn.
  • Kim Taehyung đi ngang qua một cửa hàng hoa. Hắn dừng lại ngắm nhìn những bông hoa tươi được gói một cách tỉ mỉ. Loài hoa này giống với hoa trong vườn, Jungkook từng ôm nó ngủ, trông đẹp vô cùng.
  • Hắn muốn mua một bó để trưng trong phòng của cậu. Lúc vào bên trong cửa hàng, thì đụng phải Moo Chun Ae cũng đang mua loại hoa này. Hắn liếc cậu ta cháy mặt, xem như kẻ thù truyền kiếp không đội trời chung.
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Trùng hợp thật, tôi cứ phải đụng mặt anh ở mọi nơi mới chịu cơ
  • Kim Taehyung cười khẩy:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tôi tưởng mình mới là người phải khó chịu khi đụng mặt nhau mới phải
  • Nói xong hắn ngang ngược giật lấy bó hoa mà Moo Chun Ae định mua.
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Này! Đó là hoa của tôi
  • Hắn nhìn bó hoa rồi ngạc nhiên hỏi:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Hoa của cậu? Có tên của cậu trên đây hả?
  • Moo Chun Ae tức giận đến giành lại bó hoa của mình, cậu ta không sợ Kim Taehyung nữa mà trực tiếp đối mặt với hắn như hai người đàn ông. Kim Taehyung cũng không chịu thua, đưa bó hoa lên cao để Moo Chun Ae không với tới được.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tặng Jeon Jungkook chứ gì? Mày nghĩ cậu ta sẽ yêu mày sau những gì xảy ra à?
  • Moo Chun Ae
    Moo Chun Ae
    Còn anh thì sao? Anh nghĩ mình có khả năng chắc?
  • Hắn cười chế giễu:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Ít ra thì tao cũng là người Jeon Jungkook yêu
  • Kim Taehyung trả tiền cho bó hoa rồi đi ra bên ngoài. Hắn quay vào trong nhìn Moo Chun Ae, chán ghét khuôn mặt của kẻ ngán đường đó vô cùng.
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tao sẽ không để cho mày một cơ hội nào đâu. Jeon Jungkook là của tao!
  • Về đến nhà, hắn định sẽ mang sang tặng cho Jungkook nhưng phát hiện cậu không ở trong phòng. Hỏi người làm thì họ bảo rằng Jungkook đã ra sân bay. Kim Taehyung nắm chặt vai của người làm, hỏi dồn dập:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Tại sao cậu ấy lại ra sân bay? Định đi đâu? Đi từ lúc nào hả?
  • Người hầu hoảng sợ, trả lời câu được câu không:
  • Giúp việc
    Giúp việc
    Cậu ấy sang… ông bà chủ chơi…Cũng vừa đi, nếu cậu chủ đuổi theo thì có thể gặp đó ạ
  • Hắn mang theo bó hoa chạy ra sân, chọn chiếc xe thể thao của mình để phóng đến sân bay. Trên đường đi, Kim Taehyung hết gọi cho cậu rồi đến Kim Gyoon mà chẳng ai thèm bắt máy.
  • Hắn sợ đây không phải là đi chơi mà là đi luôn. Nếu Jeon Jungkook biến mất khỏi cuộc sống của hắn lâu như vậy thì hắn phải làm sao? Kim Taehyung nhất định ngăn lại, cậu muốn gì hắn cũng sẽ đồng ý.
  • Đến sân bay, Kim Taehyung chạy khắp nơi tìm kiếm bóng hình Jeon Jungkook. Nếu hắn biết được Moo Chun Ae mua hoa để tạm biệt cậu thì hắn đã đến đây sớm hơn rồi, chỉ lo cãi nhau với cậu ta…
  • Kim Taehyung kiểm tra các chuyến bay đến Canada. Có hai chuyến bay sát giờ nhau, hắn không biết chuyến bay cậu định đi là chuyến nào nên cứ tìm kiếm trong vô vọng. Trong lòng hắn lo sợ vô cùng, cũng hối hận rất nhiều vì đã đối xử tệ đến mức cậu phải bỏ đi.
  • Hai chiếc máy bay lần lượt cất cánh. Kim Taehyung ngồi giữa những băng ghế dài cùng bó hoa không thể tặng được cho Jeon Jungkook. Trong lòng hắn cũng nặng trĩu như bầu trời đen không một ngôi sao ngoài kia.
  • Người đã làm cậu rơi nước mắt. Người đã khiến cậu chịu biết bao tổn thương. Hắn rất muốn nói lời xin lỗi, dù không mong có được sự tha thứ…
  • Đây là tình yêu sao?
  • Khi mất đi rồi… mới hiểu được rằng hắn muốn gặp cậu như thế nào. Thời gian qua hắn đã làm gì vậy? Hắn đã làm những chuyện ngu ngốc như thế nào? Tại sao hắn không thừa nhận sớm hơn, nếu như vậy thì có thể giữ lấy cậu rồi…
  • Kim Taehyung đặt tay lên những cánh hoa mỏng manh, trái tim hắn vỡ ra từng mảnh, rơi xuống cùng những giọt nước mắt hối hận…
  • Làm ơn…
  • Xin em… quay về với anh đi
  • Anh thật sự rất cần em…
  • Đêm đó, Kim Taehyung đã làm mọi cách để đến Canada sớm nhất. Hắn không biết mình phải làm gì, trong lòng muôn nỗi rối bời. Kim Taehyung chỉ biết mình đến tìm Jeon Jungkook rồi khuyên cậu quay về, bằng cách nào thì hắn vẫn chưa nghĩ ra.
  • Máy bay đáp xuống vào lúc gần sáng. Kim Taehyung bắt taxi đến nhà bố mẹ, không kịp sửa soạn lại bộ dạng nhếch nhác của mình. Hắn đứng trước cửa nhà, lặng im nhìn Jeon Jungkook ngồi ôm hành lí ngủ trước cổng. Tại sao cậu lại không vào bên trong?
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Jeon Jungkook
  • Tiếng kêu của hắn làm cậu choàng tỉnh giấc. Jungkook đưa tay dụi mắt, hình ảnh phía trước dần rõ ràng hơn. Nhìn thấy Kim Taehyung, cậu vội đứng dậy bỏ đi.
  • Hắn chạy đến kéo tay cậu đứng lại:
  • Kim Taehyung
    Kim Taehyung
    Cậu có quen biết ai ở đây đâu mà đi lung tung!
  • Jungkook hất tay hắn ra, lớn tiếng đáp lại:
  • Jeon Jungkook
    Jeon Jungkook
    Vậy thì sao? Đi đâu là chuyện của tôi, chỉ cần nơi đó không có anh thì tôi đều tốt!
  • Kim Taehyung vác Jungkook lên trên vai mình, đem cậu trở lại nhà của bố mẹ. Mặc kệ cho bị Jungkook dùng khuỷu tay đánh vào sau đầu, hắn vẫn nhất định không buông tay ra.
  • Đến nơi, hắn nắm chặt tay cậu rồi nhắn chuông gọi người giúp việc ra mở cửa. Jeon Jungkook ấm ức, đến tận đây còn phải dính dáng đến Kim Taehyung. Cậu nghiến chặt răng, dùng móng tay cào vào mu bàn tay của hắn, ép Kim Taehyung thả cậu ra.
14
Cưỡng ép