Gửi người yêu dấu / 20.2: Châu Cung
Gửi người yêu dấu
  • Trí Tú tháo khuyên tai trước gương, hỏi Hoàn Nguyên.
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Hôm nay, hoàng thượng triệu ai thị tẩm?
  • Hoàn Nguyên
    Hoàn Nguyên
    Dạ bẩm, là Kim thường tại.
  • Trí Tú không đáp lại, tiếp tục tháo bỏ trang sức trên người. Hoàn Nguyên đứng sau chải tóc cho nàng, nói tiếp:
  • Hoàn Nguyên
    Hoàn Nguyên
    Nương nương, Kim thường tại mười phần dung mạo là giống Gia phi nương nương năm xưa, khó tránh được hoàng thượng sủng ái
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Lần đầu thấy nàng ta, bổn cung cũng rất bất ngờ. Không nghĩ trên đời lại có người giống người như vậy. Dung mạo giống, không biết là phúc hay nghiệt của nàng.
  • Trân Ni ngồi trong kiệu trên đường đến tẩm cung của hoàng thượng, trong lòng vừa hồi hộp vừa phấn khích, đây là lần đầu nàng thị tẩm, không biết nên làm gì, sợ chỉ một hành động nhỏ sẽ làm phật lòng hoàng thượng. Nàng nằm trên giường, trên cơ thể chỉ mặc một y phục mỏng manh, Hiệu Tích đi tới ngồi cạnh nàng. Trông thấy nữ nhân co ro mình trong chăn, hắn ôn nhu hỏi thăm:
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng không sợ à?
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Lần đầu thị tẩm, thần thiếp không thể không lo, một lòng mong muốn đêm đầu tiên có thể làm hoàng thượng hài lòng
  • Trân Ni hít sâu thở ra, bàn tay run lập cập. Hiệu Tích thấy vậy, cười dịu dàng, nắm lấy tay của nàng. Tựa như có một tia lửa điện xoẹt qua cơ thể nàng, hai mắt ngơ ngác nhìn hoàng thượng. Tấm rèm buông xuống, một đêm xuân trôi lãng đi.
  • Nhiều tháng sau, Kim Trân Ni từ thường tại một bước lên mây được phong làm Mai tần, được hoàng thượng sủng ái hết mực. Đối với nàng, tình cảm với hoàng thượng là tình nghĩa phu thê, được cưới hỏi danh chính ngôn thuận. Cùng người ngâm thơ đánh đàn hay là đánh cờ, trò chuyện, mọi hành động đều phải làm có nhau. Mùa hạ nóng nực, trong buổi thỉnh an tại cung Nguyệt Hi, Trân Ni nhờ Ngọc Quyên giúp mình đứng dậy.
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng hậu nương nương, thần thiếp thấy trong người không khỏe, muốn cáo lui trước
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Được
  • Trí Tú gật đầu. Nàng nhè nhẹ thổi bớt hơi nóng của trà, chuẩn bị uống một ngụm thì Trân Ni bỗng ôm đầu ngã quỵ xuống mặt đất. Những người có mặt ở đó đều kinh hãi, cuống cuồng thay. Trí Tú lập tức cho truyền thái y.
  • Trân Ni nằm hôn mê trên giường, Ly thái y cẩn thận ngồi bên bắt mạch. Trí Tù cùng một vài phi tần đã theo nàng từ Nguyệt Thi cung đến Tuyết Diêu cung đến quan sát tình hình. Vẻ mặt của vị thái ý từ co rúm căng thẳng tới giãn ra vui sướng, hắn xoay người quỳ hai gối trên sàn, hí hửng thông báo tin vui với hoàng hậu. Mai tần ân sủng vô hạn, nay đã hoài thai được 2 tháng. Cung hỉ. Cung hỉ.
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Mau thông báo cho hoàng thượng biết! Hoàn Nguyên, đến cung của ta, lấy nhân sâm bổ dưỡng cho nàng ấy
  • Trí Tú vừa nghe tin liền mặt mày rạng rỡ, lâu rồi trong cung mới có tin mừng như thế này. Giữa lúc cung gặp tin vui, nàng bỗng nhớ tới Thái Hanh, gần 1 năm không gặp, chẳng lẽ là không có duyên. Hôm nay vì Trân Ni mà nhớ đến chàng ấy, cũng không phải là ngẫu nhiên.
  • Hoàng thượng vừa tới đã hạ lệnh cho toàn bộ người có mặt trong phòng lui ra.
  • […]
  • Trí Tú ngồi trong Hương Uyển viên, tay chạm vào bụng mình, nàng chưa bao giờ mang thai, mỗi khi thấy phi tần nào có mang, trong lòng lại có chút tủi thân.
  • Một bên khác, Thái Hanh phải vào cung để gặp mặt phụ thân, đi qua Hương Uyển viên thì liền bị tiếng đàn tranh thu hút. Chàng dừng bước, muốn ghé vào trong xem thử. Gió hạ thổi bay phấp phới những đóa hoa, đôi mắt nâu chăm chăm hướng về phía nữ nhân đang say mình theo điệu nhạc. Hoàn Nguyên ngồi trên ghế, gảy dây đàn, đã lâu không được thấy điệu múa "Thượng Hồ yêu" của Trí Tú. Thượng Hồ yêu là điệu múa nàng tự sáng tác, đều là từ những xúc cảm cô đơn tủi thân bấy lâu nay đúc thành. Có vui có buồn, nhưng chung quy vẫn về một đích chờ đợi một người yêu thương mình.
  • Xoay một vòng, ánh mắt thoáng qua là bóng dáng của một nam nhân quen thuộc. Thái Hanh nhìn chằm chằm vào lưng của Trí Tú, linh hồn tựa đã bị cuốn vào mê lực của nàng.
  • Trí Tú quay người, là Thái Hanh. Tim nàng bỗng đập thình thịch, khuôn mặt đỏ ngượng. Thái Hanh chấp hai tay sau lưng, nét mặt ôn hòa, chàng dịu dàng nói:
  • Kim Thái Hanh
    Kim Thái Hanh
    Thiên duyên tiền định, xem ra chúng ta có duyên.
  • Trí Tú mỉm cười bẽn lẽn, nàng giả vờ ho một cái, lấy lại biểu tình nghiêm túc:
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Thượng Hồ yêu là điệu múa chỉ dành cho nam nhân mà mình yêu. Không biết Kim công tử có từng nghe qua chưa?
  • Thái Hanh bất ngờ, chàng chưa kịp đáp lại, Trí Tú liền nói tiếp:
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Không chỉ là bằng hữu, mà còn là tình duyên
  • Hai tay nàng cà cà vào nhau, cử chỉ lén lút không dễ để đối phương nhận ra. Nhưng không khí im lặng không một lời đáp lại khiến nàng xấu hổ không biết phải chúi mặt vào đâu, chỉ có thể cất bước nhanh chóng rời khỏi đây. Nhưng bước chân nhanh, đầu cúi gằm báo hại nàng lơ đãng, không chú ý đường đi, vô tình sảy chân ngã về trước. Vừa hay Thái Hanh đứng trước mắt, giang tay ra đỡ, cánh tay hắn chắc chắn ôm gọn vòng eo thon thả của nàng. Nàng thất kinh, ngại ngùng ngẩng đầu lên nhìn nam nhân vừa đỡ lấy nàng. Ở khoảng cách gần thế này, nàng mới thấy rõ đôi mắt tinh anh sáng như ngọc của chàng ấy.
  • […]
  • Hai mắt khép mờ, dùng chút lực để đối diện với ánh sáng. Cơ thể mệt mỏi nằm trên giường, nàng khẽ đưa mắt nhìn qua. Là hoàng thượng, người ngồi bên cạnh nàng, trên môi là nụ cười hạnh phúc. Hắn vỗ vỗ tay nàng, vui vẻ nói:
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng đang mang thai
  • Trân Ni không tin, quay sang nhìn Ly thái y, ông ấy mỉm cười gật gù. Vẻ mặt nàng rạng rỡ, hướng người về phía hoàng thượng, giọng vui vẻ:
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng thượng, chúng ta có con rồi ư!
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Phải. Trẫm biết nàng đang rất vui, đây là lần đầu nàng mang thai, tốt nhất là hãy biết chăm sóc bản thân nàng và đứa bé trong bụng
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Vâng.
  • Trân Ni ngoan ngoãn vâng lời, tay đưa xuống nhẹ nhàng xoa xoa bụng.
  • Buổi tối, thái hậu bỗng đến thăm Hiệu Tích, bà ngồi bên cạnh hoàng thượng. Nghe được tin Mai tần có thai, mặt mũi vô cảm, xen chút khó chịu.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Mẫu hậu, nhi thần thấy sắc mặt người không tốt chút nào, hôm nay trong cung có tin vui, ngươi ít ra phải san sẻ niềm vui cùng nhi thần chứ?
  • Thái hậu
    Thái hậu
    Hiệu Tích, Kim gia hiện đang có thế lực rất mạnh mẽ trong triều đình. Bây giờ, thiên kim trong Kim gia mang long thai, chẳng phải sẽ củng cố quyền lực của Kim gia thêm sao?
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Mẫu hậu, không phải có tộc Phác ủng hộ chúng ta rồi sao?
  • Thái hậu
    Thái hậu
    Tộc Phác tuy gia thế nhỉnh hơn, nhưng nếu mang long thai, chắc chắn sẽ giúp ta trấn áp được Kim gia. Con đó, cứ liên tục làm lơ hoàng hậu, đến cả thai đầu cũng không có, khó trách nàng ta hữu danh vô thực.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Mẫu hậu, nhi thần làm theo ý người, phong Phác Trí Tú lên làm hoàng hậu. Giờ người lại đòi thêm nhi tử giữa nhi thần và nàng ta, không phải là đang ép nhi thần sao?
  • Thái hậu
    Thái hậu
    Ai gia là lo cho con và Châu Ly ta. Đêm nay, đến Nguyệt Hi cung. Nhất định phải làm hoàng hậu mang thai, hiểu chưa?
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nhi thần rõ rồi ạ
  • Hiệu Tích thất vọng đáp. Mặt mày khó chịu rõ rệt.
  • Tại Nguyệt Hi cung, Trí Tú ngồi trước đàn tranh. Tay gỏ vào phím đàn, điệu nhạc trong trẻo, rõ tình ý nồng đượm. Nàng thơ thẩn hỏi Hoàn Nguyên:
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Hoàn Nguyên, ngươi có nhớ cách Thái Hanh nhìn ta khi ta múa không?
  • Hoàn Nguyên
    Hoàn Nguyên
    Là ánh mắt say đắm và ngưỡng mộ.
  • Hoàn Nguyên nhanh nhảu trả lời, Trí Tú nghe vậy liền mỉm cười hài lòng. Hoàn Nguyên chuẩn bị thổi nến, chợt nghe tiếng của tổng thượng quản.
  • -Hoàng thượng giá lâm!
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Tại sao hoàng thượng lại đến đây?
  • Trí Tú hoảng hốt hỏi, chẳng lẽ ngài ấy đã biết chuyện sáng nay? Hoàn Nguyên lắc đầu không biết. Trí Tú cố gắng giữ bình tĩnh, tim đập nhanh vì lo sợ. Cánh cửa mở ra, Hiệu Tích bước vào, chán ghét nhìn Trí Tú.
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Hoàng thượng vạn phúc kim an
  • Nàng cho người hầu hạ lui ra, trong phòng chỉ còn nàng và hoàng thượng. Hai người nằm cạnh nhau, Hiệu Tích nghĩ tới lời nói của thái hậu, không thể chợp mắt được. Trí Tú xoay người, cố gắng chìm vào giấc ngủ.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng ngủ chưa?
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Chàng vẫn còn thức sao?
  • Hiệu Tích hai mắt nhắm, hắn thở một hơi dài:
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Đêm nay, nàng tự làm mọi thứ đi
  • Trí Tú bất ngờ khi nghe hoàng thượng nói. Trừ những dịp lễ đặc biệt, hắn chưa từng đụng tới nàng. Bây giờ không phải ngày đặc biệt, lại còn là ngày ái thê của hắn nhận được tin hỉ, đáng lẽ hắn nên tới Tuyết Diêu cung. Hiệu Tích thấy nàng chần chừ, giọng càng thêm hắt hủi:
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng sao thế? Lâu ngày không thị tẩm, đã quên mất bản thân cần làm gì à?
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Sợ hoàng thượng chán ghét, thần thiếp sao dám đụng vào long thể của người.
  • Trí Tú đáp. Hiệu Tích thở một hơi dài, ra lệnh cho Trí Tú làm việc.
  • Sáng hôm sau, Trân Ni ngồi trên giường, uống bát canh yến để bổ dưỡng sức khỏe và thai nhi trong bụng. Ngọc Quyên đứng bên hầu hạ, nàng liền hỏi:
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Đêm qua hoàng thượng không tới chỗ ta, chàng ấy đã đi đâu?
  • Ngọc Quyên
    Ngọc Quyên
    Dạ bẩm, đêm qua hoàng thượng tới Nguyệt Hi cung của hoàng hậu ạ
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng hậu... chẳng phải nàng ta thất sủng hay sao?
  • Ngọc Quyên
    Ngọc Quyên
    Ý của hoàng thượng, nô tì ngu muội không biết
  • Ngọc Quyên cúi đầu, Trân Ni suy nghĩ, chẳng lẽ nàng đang mang thai nên hoàng thượng không tiện đến bên nàng. Vừa suy nghĩ, nàng chợt nghe tiếng của hoàng thượng, vội vàng bước xuống giường. Hiệu Tích vừa đi vào phòng, Trân Ni liền ôm lấy hắn.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng nhớ trẫm đến vậy sao?
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hôm qua có tin vui, hoàng thượng lại không thể ở bên tận hưởng đến hết ngày, quả là đáng tiếc
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng là đang trách trẫm sao?
  • Hiệu Tích nhẹ nhéo má của Trân Ni, nàng quay người, giả vờ hờn dỗi:
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Thần thiếp không dám. Đêm qua hoàng thượng chắc cũng rất vui vẻ khi ở bên hoàng hậu.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Xem nàng nói kìa! Rõ ràng là đang ghen với hoàng hậu.
  • Hiệu Tích đến bên ôm Trân Ni vào lòng, đầu nàng tựa vào ngực của hoàng thượng, nắm lấy tay hắn:
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Thần thiếp chỉ muốn một đời được ở bên hoàng thượng, tình nghĩa phu thê sâu đậm
  • Ánh mắt của Hiệu Tích thay đổi khi nghe nàng nói, cái ôm liền buông lỏng, Trân Ni bất ngờ ngẩng đầu nhìn hắn.
  • Trịnh Hiệu Tích
    Trịnh Hiệu Tích
    Nàng đang mang thai, ta sẽ gọi thái y đến bắt mạch định kỳ. Nàng tiếp tục nghỉ dưỡng đi
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng thượng
  • Trân Ni không hiểu sao hoàng thượng lại có thái độ xa cách với nàng. Hiệu Tích lạnh lùng quay lưng rời đi, làm nàng trở nên khó hiểu, trong lòng không hiểu vì sao.
  • Nguyệt Hi cung, hoàng thượng vừa rời đi, Trí Tú cũng liền rời giường. Cả đêm hầu hạ, thời gian ngắn nhưng nàng vẫn không thể nhắm mắt ngủ yên được. Nàng ngoắc tay gọi Hoàn Nguyên đến, thì thầm vào tai cô ấy. Hoàn Nguyên nghe lệnh của hoàng hậu, không khỏi kinh ngạc:
  • Hoàn Nguyên
    Hoàn Nguyên
    Người chắc chứ?
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Cứ làm theo lời ta.
  • Tại Kim phủ, Thái Hanh đang ngồi trong hoa viên vẽ tranh thì lính canh bỗng dẫn đến một nữ nhân ăn mặc kín đáo, đội mũ trùm đầu bí ẩn. Lính canh nói do nữ nhân này mang lệnh bài trong cung, yêu cầu hắn đưa cô đến gặp Thái Hanh. Thái Hanh gật đầu ra lệnh cho hắn lui xuống, nhìn chằm chằm vào nữ nhân trước mặt:
  • Kim Thái Hanh
    Kim Thái Hanh
    Ngươi là ai? Tại sao muốn gặp ta? Chúng ta… từng gặp nhau sao?
  • Thái Hanh không quen nhiều người trong cung, lại còn là nữ nhân. Người bí ẩn đó từ từ tháo mũ trùm đầu ra. Thái Hanh nhíu mày, là Hoàn Nguyên. Không phải cô ta là tì nữ thân cận của hoàng hậu sao? Hoàn Nguyên đi tới thì thầm to nhỏ vào tai Thái Hanh.
  • Trân Ni ngồi trong Tuyết Diêu cung, hai mắt sáng bừng nhìn vào cái bụng hơi tròn tròn của nàng. Mang thai 2 tháng nên chưa to hẳn, mỗi khi nghĩ đến đứa con của nàng và hoàng thượng đang nằm trong bụng, nàng lại vui mừng khôn xiết. Chỉ cầu phúc sinh hạ hoàng tử bình an. Có tiếng người náo nhiệt ngoài kia, Trân Ni định gọi Ngọc Quyên ra kiểm tra thì không thấy người. Nàng vừa quay đầu về phía cửa phòng, lại bất ngờ vì đó là mẫu thân và ca ca của nàng. Thì ra mỗi khi phi tần mang thai đều sẽ triệu kiến người thân đến thăm.
  • Thái Hanh trò chuyện với mẫu thân và muội muội một hồi, liền lấy cớ để rời đi. Chàng nhớ lời của Hoàn Nguyên, đúng giờ sẽ đến Mục Lam phòng để gặp hoàng hậu. Mục Lam phòng xưa là nơi hoàng thượng xây dựng cho hoàng hậu, hắn mặc dù không ưa thích nàng nhưng tài ca múa của nàng luôn được hắn đặc biệt chú ý đến. Mục Lam phòng chính là nơi nàng dùng để luyện múa, đôi lúc hắn nổi hứng sẽ cùng nàng đến đây, hai người người đàn người múa. Phong cảnh hữu tình, ý người dửng dưng. Nàng từng nghĩ sẽ được hoàng thượng để mắt đến nhưng ngay cả việc dành cho nàng một ánh mắt say mê, hắn cũng chưa từng. Bây giờ, hắn đã có người hắn muốn, không còn hứng thú đến đây. Nơi này ngoài nàng ra, còn có ai dám lui tới. Từ lâu đã giống một khuôn viên bị bỏ hoang.
  • Hoàn Nguyên
    Hoàn Nguyên
    Nương nương, Kim công tử đến rồi.
  • Hoàn Nguyên vừa dẫn Thái Hanh vào đây, liền mau chóng rời đi, đứng trước canh cửa. Nàng đứng trước tấm bia khắc hình những vũ công trong tư thế mềm dẻo quyến rũ. Mặc xiêm y màu tím thướt tha, mái tóc đen mượt cài trâm hoa, khuôn mặt trang điểm tinh tế. Dấu ấn hoa nhung đỏ đậm in ở ấn đường. Mỹ nhân quay lưng, nàng mỉm cười yếu ớt chào đón chàng.
  • Thái Hanh ôm nàng vào lòng, mùi hương dịu nhẹ mà mê hoặc, chàng cố tình kiềm chế nhưng Trí Tú lại muốn tác thành cho chàng.
  • Phác Trí Tú
    Phác Trí Tú
    Ở lại đây với ta, chỉ một chút thôi.
  • […]
  • Ba tháng sau.
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng huynh, huynh và hoàng hậu đang qua lại với nhau sao?
  • Trân Ni hỏi, nhân lúc ca ca nàng có việc vào cùng nên tiện thể ghé thăm nàng. Hai người trò chuyện với nhau, nàng bắt đầu sinh nghi khi thấy Thái Hanh và Trí Tú nhiều lần nhìn nhau trong các yến tiệc của triều đình. Có thắc mắc nên muốn hỏi thử. Thái Hanh đặt tách trà xuống, gượng cười:
  • Kim Thái Hanh
    Kim Thái Hanh
    Muội muội nghĩ nhiều rồi
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Trong cung, hoàng hậu là người duy nhất chăm sóc muội, trong khi muội và nàng ta chẳng thân thiết. Ắt hẳn phải có lí do nào đó. Huynh nói thật đi. Muội hứa sẽ không để cho ai biết đâu
  • Kim Thái Hanh
    Kim Thái Hanh
    Trân Ni, ta đã nói rồi. Ta và nương nương không có tình ý gì
  • Thái Hanh phải tạm thời giữ bí mật về mối quan hệ của cả hai. Trân Ni nghe câu trả lời, không biểu cảm gì, thản nhiên uống trà.
  • Kim Trân Ni
    Kim Trân Ni
    Hoàng huynh, muội có lòng muốn nhắc huynh, hoàng hậu dù có yêu nam nhân nào đi chăng nữa, vẫn mãi sẽ bị giam trong cung. Sống là người của Châu cung, chết là ma của Châu cung. Cả đời không thể nào thoát khỏi nơi đó.
  • Thái Hanh nhìn Trân Ni, nàng thở dài:"Nàng ta bị hoàng thượng ghẻ lạnh. Thị tẩm chỉ tầm 2-3 lần trong 6 năm nhưng vẫn ngoan ngoãn ở bên hoàng thượng. Huynh nói xem, lí do là gì?"
  • Thái Hanh mặt lạnh lùng không đáp lại, chỉ húp một ngụm trà.
14
20.2: Châu Cung