Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói / Chương 8: Bầu Lớp Trưởng
Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói
  • Nhìn kỹ, hóa ra lại là người quen. Bảo Châu nhớ rõ, bạn cùng bàn của cô tên Ngô Thành Đạt, thi được ba mươi chín điểm. Cậu bạn này thường đạp xe đi bán bánh dạo vào sáng sớm, bán các loại bánh như bánh ba tê, bánh cam, bánh lỗ tai heo, bánh ướt ngọt, bánh lá, bánh bò, bánh tiêu, bánh đúc,...
  • Bảo Châu có mua bánh của cậu mấy lần nhưng chưa lần nào bắt chuyện cả. Cô bé biết, trẻ con da mặt mỏng, ngại đi bán hàng lắm, nếu không phải gia cảnh khó khăn, không có đứa trẻ nào sẽ đi buôn bán. Bởi thế mà Bảo Châu không nhắc đến vụ bán buôn gì mà chỉ chào hỏi một cách bình thường:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Chào bạn Ngô Thành Đạt. Tui tên Bảo Châu.
  • Thành Đạt quay sang nhìn Bảo Châu, gật đầu, tỏ vẻ chào hỏi. Bảo Châu đoán cậu bạn này không thích nói chuyện nên cô không để bụng, bắt đầu sáp lại bắt chuyện tiếp:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Bạn ơi, xếp chỗ ngồi này là ngồi cả năm học luôn hay là một học kỳ vậy?
  • Thành Đạt lắc đầu, đáp:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Tui cũng không biết.
  • Bảo Châu nhìn một vòng, hỏi nhỏ:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Bạn có quen ai trong lớp không?
  • Thành Đạt gật đầu, tuy khuôn mặt lạnh băng nhưng giọng nói mang chút ý cười:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Ai cũng quen, chỉ có bạn từ nơi khác chuyển tới là chưa quen thôi.
  • Bảo Châu ngạc nhiên, chỉ chỉ vào mình:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Tui á? Không thể nào... Nghe nói cả huyện có một trường cấp ba à, mấy trường cấp hai khác cũng phải có người thi đậu chớ.
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Ừ, nhưng mọi người đều biết mặt nhau cả rồi, chỉ có mình bạn là bạn mới thôi.
  • Bảo Châu chộp lấy cánh tay của cậu bạn, giọng điệu thành khẩn:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Bạn là người bạn đầu tiên của tui trong lớp á, hai đứa mình làm bạn thân nha, đừng có bỏ tui cô độc một mình, tui sợ bị cô lập lắm, bị ức hiếp, bị đổ thức ăn lên đầu, bị tạt axit, à nhầm tạt nước…
  • Thành Đạt nhìn cánh tay đang níu lấy tay mình, bản thân không hiểu sao lại lí nhí “ừ” một tiếng. Cậu không biết rằng, một chữ “ừ” này đã khiến vận mệnh cả hai trói chặt vào nhau. Thật ra cậu rất muốn nhắc nhở bạn cùng bàn đừng xem phim Hàn nhiều quá thì sẽ không có việc gì, nhưng nghĩ lại thì... thôi, cô bạn này trông mới ngây thơ làm sao, cứ để bạn ấy giữ lại sự ngây thơ vốn có đi.
  • “Tùng tùng tùng”.
  • Ba tiếng trống vang lên báo hiệu đã đến giờ vào lớp. Các học sinh ngoan ngoãn vào chỗ ngồi, chờ gặp mặt giáo viên chủ nhiệm năm nay. Được biết, thầy Lê Văn Hậu, ba mươi lăm tuổi, thầy giáo dạy môn Toán sẽ chủ nhiệm lớp chọn số một. Lớp chọn số hai ở sát vách do cô Hằng, ba mươi tuổi, cô giáo dạy môn Lý chủ nhiệm.
  • Thầy Hậu bước vào lớp, trên tay cầm chiếc cặp táp màu xám và cây thước nhôm dài, mặc áo sơ mi xanh dương, quần tây đen, đi giày đen. Cả lớp tự giác đứng lên chào thầy, thầy đứng nghiêm chào lại cả lớp:
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Chào các em, các em ngồi xuống đi.
  • Đợi cả lớp ngồi xuống, thầy Hậu nói tiếp:
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Thầy xin tự giới thiệu, thầy sẽ chủ nhiệm lớp chúng ta trong năm học mới 2009 – 2010. Các em cứ gọi thầy là thầy Hậu, thầy là giáo viên dạy môn toán.
  • Cả lớp đồng thanh nói:
  • Các bạn trong lớp
    Các bạn trong lớp
    Chúng em chào thầy.
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Tốt lắm. Hôm nay lớp chúng ta sẽ làm quen với nhau, tiến hành bầu ban cán sự lớp, sau đó thầy cũng sẽ nhắc nhở các em một vài lưu ý cho năm học mới. Đầu tiên, chúng ta hãy nói một chút về kỳ thi đầu vào đi, lớp chúng ta hãy dành tặng một tràng pháo tay thật lớn cho bạn Đặng Thị Hồng Loan, người đạt số điểm ba mươi chín phẩy năm cho bốn môn thi, đứng đầu cả lớp nhé. Mời bạn Hồng Loan đứng dậy cho cả lớp biết mặt nào.
  • Hồng Loan là một cô gái cận thị từ sớm, đeo kính, khuôn mặt lạnh lùng, nghiêm túc. Khi nhận được tràng pháo tay của các bạn, Hồng Loan nhẹ gật đầu cảm ơn, mặt vẫn vô cảm như bình thường, tiếp tục ngồi xuống ngay ngắn.
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Tiếp theo là bạn Ngô Thành Đạt, bạn Đạt chỉ thua kém Hồng Loan không phẩy năm điểm ở môn ngữ văn, hy vọng em sẽ cố gắng hơn vào kỳ thi lần sau để cạnh tranh với bạn Hồng Loan vị trí dẫn đầu nhé.
  • Thành Đạt đứng lên từ khi nghe thầy Hậu nhắc tới mình, cậu luôn cúi đầu, quần áo mặc trên người đã cũ kỹ, nhìn vào liền biết gia cảnh cậu không tốt, thầy Hậu hẳn cũng biết điều đó nên mới động viên Đạt cố gắng hơn.
  • Thầy Hậu cứ thế lần lượt giới thiệu từng người, xếp theo điểm số từ cao xuống thấp trong danh sách, trong đó Bảo Châu ấn tượng với vài bạn. Như bạn Trần Trường Tâm, xếp hạng ba, người lúc đầu đã chỉ cô đi xem danh sách. Bạn Trường Tâm cao lắm nhé, cũng phải khoảng một mét tám mươi, đứng cạnh mấy bạn nam mà cao hơn luôn í. Còn có bạn Cao Thị Cẩm Như, hạng hai mươi mốt, cũng có nước da ngâm giống Bảo Châu, nhưng người ta xinh lắm, tóc dài, duỗi thẳng, cả khuôn mặt nét nào ra nét đó, không sửa soạn gì nhiều mà vẫn toát lên nét đẹp tự nhiên, nhìn rất có cảm tình.
  • Bảo Châu thường kết giao bạn bè theo ấn tượng lần đầu tiên, chỉ cần hợp mắt, Bảo Châu sẽ chủ động kết thân, còn nếu gặp lần đầu đã không ưa thì Bảo Châu sẽ né ra xa xa.
14
Chương 8: Bầu Lớp Trưởng