Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói / Chương 7: Bạn Cùng Bàn
Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói
  • Bảo Châu vừa về tới thì đã lén lút kéo ba qua một bên, vui mừng thông báo:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Ba ơi ba, con đậu lớp chọn số một rồi, ba cho con tiền thưởng đi ba.
  • Lê Thanh Tuấn
    Lê Thanh Tuấn
    Con gái ba giỏi quá. Thế con được hạng mấy?
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Dạ hạng hai mươi chín. Ba đừng xem thường nhé, lần này có tới mấy trăm bạn đi thi lận, con nằm trong top ba mươi đã là giỏi lắm rồi đó, siêu siêu giỏi luôn.
  • Lê Thanh Tuấn
    Lê Thanh Tuấn
    Ừ, ba biết, con gái ba giỏi nhất. Cho nên ba sẽ thưởng gấp đôi luôn.
  • Nói xong, ông liền móc ra bốn trăm nghìn đồng nhét vào tay con gái khiến cô bé vui mừng giơ tiền lên cao, hét lớn:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Gấp đôi, gấp đôi. Oh yeah, oh yeah. Con cám ơn ba nhiều nhiều.
  • Vui quá hóa buồn, đúng lúc mẹ Hoa về nhà, bà trông thấy tiền trong tay con gái, ngang ngược tịch thu hết, nói:
  • Nguyễn Quỳnh Hoa
    Nguyễn Quỳnh Hoa
    Ờ, hai ba con chơi vui quá ha, để mẹ giữ giùm tiền cho.
  • Bảo Châu ấm ức nhìn mẹ, không dám cãi lời, chỉ giương đôi mắt to tròn, mím môi, nhìn chằm chằm vào... tiền trên tay mẹ. Nhìn con bé thế này, mẹ Hoa hơi mủi lòng bèn đưa lại một nửa cho con gái.
  • Nguyễn Quỳnh Hoa
    Nguyễn Quỳnh Hoa
    Thôi, trả con một nửa, muốn mua gì thì mua.
  • Bảo Châu tiếp tục giả vờ đáng thương, hai giọt nước mắt chực trào rơi ra đến nơi, cô bé cứ thế mà nhìn mẹ. Mẹ Hoa híp mắt, tức giận nói:
  • Nguyễn Quỳnh Hoa
    Nguyễn Quỳnh Hoa
    Khỏi diễn kịch nữa, thu nước mắt cá sấu lại ngay đi, cầm nhiều tiền dễ sinh hư, nhiêu đó đủ cho con ăn rất nhiều bánh rồi, còn giả bộ tiếp là mẹ tịch thu hết nha. Tới lúc đó khóc thiệt khóc giả gì cũng không trả.
  • Bảo Châu nghe thấy thế liền lấy tay gạt nước mắt, nghịch ngợm le lưỡi, chạy ù về phòng, không dám làm bộ làm tịch trước mặt mẹ nữa. Sau khi đóng cửa phòng, Bảo Châu không biết rằng ba mẹ ở ngoài đang cãi nhau một trận. Ờ, chủ yếu là mẹ mắng ba vì tội cho tiền con gái quá nhiều, lỡ như con gái ăn vặt nhiều mà béo phì, không giảm cân được là ba biết tay mẹ. Màn tranh cãi kết thúc bằng việc ba nhận sai, hứa sau này sẽ không bao giờ cho Bảo Châu một lúc nhiều tiền như thế nữa mới thôi.
  • ...
  • Nhà trường thông báo kết quả xong, ngay ngày hôm sau trường sẽ bắt đầu cho học sinh vào lớp để làm quen bạn bè mới và gặp gỡ giáo viên chủ nhiệm.
  • Bảo Châu mang cặp sách màu đen, mặc quần tây, áo sơ mi trắng được ủi thẳng thớm, bỏ áo vào quần, mang giày búp bê màu xanh dương, đội nón kết đen, đeo ba lô đen, hai tay nhét trong túi quần, khí thế hiên ngang bước vào lớp học trông hệt như một đại ca xã hội đen. Ai nhìn vào tạo hình của cô bé cũng biết là không dễ chọc.
  • Lớp mười bắt đầu học vào buổi chiều lúc mười ba giờ. Bảo Châu nhà gần, mười hai giờ ba mươi phút đã có mặt trong lớp, cô bé tự cho rằng mình đi tương đối sớm rồi í, vậy mà khi cô vào lớp mới biết, các bạn học đã có mặt đông đủ cả rồi. Đúng là lớp chọn có khác, ai cũng siêng năng, con ngoan trò giỏi, đi học đúng giờ, aizzz...
  • Bảo Châu rất ấn tượng với bạn nữ cao thiệt cao đứng cuối lớp. Cô bạn thấy Bảo Châu ngước đầu nhìn mình, bạn ấy cười cười, đi tới gần, chủ động nói:
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Bạn tên Lê Nguyễn Bảo Châu phải không? Bạn xem danh sách lớp trên bảng đi, có xếp chỗ ngồi sẵn luôn đó.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    À... ờ... cám ơn bạn.
  • Bảo Châu bối rối vì bị bắt quả tang mình đang nhìn người ta chằm chằm. Thêm cái nữa, lúc bạn đó lại gần, Bảo Châu thấy mình thật nhỏ bé. Cô vội đi lên bảng xem danh sách lớp mình, xem kỹ tên từng bạn học và điểm số đầu vào.
  • Danh sách lớp được xếp theo điểm số, nếu điểm số bằng nhau sẽ xếp theo thứ tự chữ cái. Đây chỉ là danh sách tạm thời để các bạn thuận tiện xem điểm số thôi, chứ danh sách thật sự xưa giờ đều phải xếp theo chữ cái ABC hết. Bảo Châu lần nữa cảm thấy may mắn, bởi vì tên cô là chữ C nên xếp trước bạn học tên Hồ chữ H, mà hạng hai mươi chín hay hạng ba mươi thì cũng như nhau cả thôi, cô được vào lớp chọn số một là vui rồi.
  • Điểm số của các bạn liền kề nhau chênh lệch không nhiều, tầm nửa điểm không thôi, xếp theo chữ cái nên có nhiều bạn ấm ức lắm, rõ ràng bằng điểm mà người trước kẻ sau, coi được hả? Thua điểm không tức, thua vì cái tên mới tức chứ lị. Vì thế nên Bảo Châu nhìn thấy có rất nhiều bạn mang vẻ mặt cau có không vui, cô bé đã quen với không khí thoải mái xưa giờ nên lần đầu thấy cảnh này liền có chút áp lực.
  • Cuối bảng danh sách có ghi rõ chỗ ngồi. Người hạng nhất sẽ ngồi cùng bàn với bạn hạng ba mươi, bàn đầu tiên ở dãy thứ nhất, gần cửa ra vào. Bạn hạng nhì ngồi với bạn hạng hai mươi chín, bàn đầu tiên ở dãy giữa. Bạn hạng ba ngồi với bạn hạng hai mươi tám, bàn đầu tiên, dãy trong cùng. Bạn hạng tư ngồi chung với bạn hạng hai mươi bảy, bàn thứ hai, ngay sau lưng bạn hạng ba và hai mươi tám. Cứ thế lần lượt sắp xếp xuống, mỗi dãy năm bàn học, chia ra ba dãy, mỗi bàn ngồi hai bạn.
  • Bảo Châu đi tới vị trí của mình, đặt cặp sách xuống, ngoan ngoãn để hai tay lên bàn. Cô nhóc nhảy nhót, nghịch ngợm quen thói, tất nhiên không thể duy trì tư thế này lâu, vậy nên mới được một phút, Bảo Châu đã ngó sang bạn cùng bàn bắt chuyện.
14
Chương 7: Bạn Cùng Bàn