Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói / Chương 65: Thành Đạt Bị Nói Xấu
Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói
  • Bảo Châu ngó ra nhìn thì thấy một đám nam sinh lớp bên cạnh đang nghía vào dãy bàn trong cùng của lớp học. Đó là chỗ ngồi của Y Lan, cô bạn mới chuyển đến và cũng được mệnh danh là hoa khôi của khối 12.
  • Từ ngày đầu tiên đi học, Y Lan đã được nhiều bạn chú ý bởi vẻ ngoài xinh đẹp và học lực xuất sắc. Cô được đảm nhận chức vụ lớp phó học tập, điểm số bao giờ cũng nằm trong hàng top. Người gì đâu vừa đẹp vừa giỏi, có điều cô bạn ấy vẫn thua bạn cùng bàn của Bảo Châu một chút.
  • Thành Đạt năm nay đã bớt hướng nội, chịu nói chuyện nhiều hơn nên được giáo viên tin tưởng giao cho chức lớp trưởng. Tuy lớp này chỉ mới tựu trường được hai tháng nhưng mọi nhiệm vụ cậu đều hoàn thành tốt, vậy nên mỗi dịp chào cờ đầu tuần thường được thầy cô đọc tên tuyên dương.
  • Những lúc như vậy Bảo Châu thấy tự hào lây vì mình có người bạn quá giỏi. Tuy nhiên, điều này cũng là áp lực khiến cô cần cố gắng hơn để không bị tụt lại phía sau. Nói thì dễ, làm mới khó. Chương trình học quá nặng suýt đè ép Bảo Châu tới mức nghẹt thở. May mà Thành Đạt vẫn luôn kèm cập cô mọi lúc mọi nơi, nếu không chắc điểm số sẽ lẹt đẹt như tụi con trai nghịch ngợm của lớp cho xem.
  • Bảo Châu nhanh chóng quay lại hiện thực, mấy bạn nam ngoài cửa đang muốn vào đưa thư tình và tặng kẹo cho Y Lan, chuyện này đã lặp đi lặp lại cả tháng nay, cả lớp chả ai thấy bất ngờ nữa. Bảo Châu chống cằm, tặc lưỡi ngao ngán:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Uầy, giờ ra chơi nào cũng vậy hết đó, phiền chết đi được. Tui không có tập trung gì được hết.
  • Thành Đạt lấy bút gõ gõ lên vở thu hút sự tập trung của cô rồi nhắc nhở:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Kệ họ đi, chúng ta đừng có quan tâm, giải cho xong bài này trước đã, chút nữa vô môn khác thì bạn lại bỏ ngang.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Nhưng họ ồn quá.
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Vậy tụi mình ra băng đá ngoài sân nha, chắc sẽ khá hơn.
  • Cậu vừa nói vừa kéo Bảo Châu ra ngoài, hai người nhanh chóng thoát khỏi cái không khí ồn ào, nhốn nháo trong lớp.
  • Tối nay Thành Đạt lại phải đến nhà Bảo Châu ăn cơm vì chị Thúy phải tăng ca ở xưởng. Thời gian gần đây mối quan hệ của người lớn không còn căng thẳng, chuyện cậu qua nhà dùng cơm rất thường xuyên, giống như lúc cậu vẫn còn sống cùng gia đình Bảo Châu vậy.
  • Cặp sách được đặt lên bàn, Thành Đạt chạy ngay xuống bếp phụ mẹ Hoa nấu cơm, còn Bảo Châu thì bay vô phòng chơi với em trai. Bảo Minh càng lớn càng kháu khỉnh, dễ thương. Thằng bé bắt đầu bộc lộ tính cách tinh nghịch giống chị hai, mỗi lần nhóc con nhìn thấy cô là hai chân liền vọt vọt lia lịa. Có lẽ nó thích Bảo Châu lắm, và cô cũng vậy. Một nụ cười của Bảo Minh có thể xua tan mệt mỏi sau những giờ học tập căng thẳng của Bảo Châu.
  • Dáng vẻ “con nhà người ta” cặm cụi nấu nướng của Thành Đạt khiến mẹ Hoa chỉ có thể chậc lưỡi khi nghĩ đến Bảo Châu. Ai đời con gái mười bảy, mười tám tuổi đầu rồi mà quét nhà không sạch, giặt đồ không phơi, cơm nước đụng vào đâu là hư ở đó. Thiệt chán hết sức. Nếu không có Thành Đạt chịu khó làm bạn thì chắc chẳng có thằng con trai nào thèm ngó ngàng đến cô con gái của bà. Đúng là may mắn trong bất hạnh, con gái có người để ý sớm, mà Thành Đạt cũng bằng lòng lo việc nhà thay con bé. Vợ chồng bà có thể yên tâm, không sợ con gái mình ế rồi.
  • Lúc sáng Bảo Châu có hẹn với Trường Tâm và Cẩm Như ra chơi sẽ xuống căn tin uống nước. Sau tiết thể dục giữa giờ xong là cô nhóc liền chạy thật nhanh để giành bàn. Vốn dĩ Bảo Châu định kéo Thành Đạt đi chung cho vui nhưng cậu ngại nguyên đám con gái trò chuyện mình đâu biết gì để xem vào, Bảo Châu đành đánh lẻ một mình.
  • Ba cô bạn lâu ngày gặp lại đang ngồi uống nước, tâm sự vui vẻ thì Bảo Châu nghe bàn bên cạnh xì xào. Cô lén quay sang nhìn thì thấy Khánh Ngọc và An Khê, hai cô bạn học cùng lớp với mình. Tính tình của họ Bảo Châu biết tổng là xấu tính rồi, suốt ngày hai đứa nó cứ tìm cách bới móc chuyện của người khác làm thú vui.
  • Khánh Ngọc không để ý thấy Bảo Châu bên này, cô bạn đang ngồi xoay lưng qua nên bất chấp buôn chuyện:
  • Khánh Ngọc
    Khánh Ngọc
    Bạn nói xem, Thành Đạt lúc nào cũng đứng top 1 trong lớp là vì lý do gì?
  • An Khê suy nghĩ một lúc rồi đáp:
  • An Khê
    An Khê
    Chắc do chăm chỉ đó. Tui thấy lúc nào cậu ấy cũng năng nổ xung phong giải bài tập, giáo viên chắc sẽ ưu ái thái độ học tập này. Nhìn ngưỡng mộ ghê.
  • Khánh Ngọc
    Khánh Ngọc
    Hừm, ngưỡng mộ gì mà ngưỡng mộ, đâu phải tự nhiên mà cậu ta giỏi. Tui thấy Thành Đạt thường xuyên đến trung tâm gia sư ở huyện để ôn tập vào mỗi buổi tối đó. Chạy ngang nhà tui hoài nè.
  • An Khê
    An Khê
    Vậy chuyện cũng đâu có gì lạ.
  • Trước thái độ vô tư của An Khê, Khánh Ngọc liền bức bối, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. Kiểu nói chuyện cứ rào trước đón sau thế này thì có nói đến hết buổi cô bạn kia cũng không hiểu:
  • Khánh Ngọc
    Khánh Ngọc
    Mẹ cậu ta là công nhân xưởng dưa chua thấp kém như vậy thì lấy tiền đâu mà cho con đi học trung tâm gia sư, bạn không thấy lạ sao?
  • An Khê
    An Khê
    Ý bạn là…
  • Bỗng dưng Khánh Ngọc hạ giọng xuống một chút, nhưng Bảo Châu vẫn thành công nghe được câu nói đó:
  • Khánh Ngọc
    Khánh Ngọc
    Mẹ tui nói người phụ nữ đó không đàng hoàng đâu nên chắc là có uẩn khúc bên trong. Hơn nữa tui còn thấy Thành Đạt thân thiết với nhà Bảo Châu, không chừng là lợi dụng ấy chứ.
14
Chương 65: Thành Đạt Bị Nói Xấu