Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói / Chương 29: Thi Cuối Kỳ
Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói
  • Việc chị Thúy bỏ rơi con trai đã được những người có tâm biết tới, đó cũng là lúc kỳ thi học kỳ hai sắp sửa diễn ra. Có công nhân cùng quê phát hiện chị Thúy hẹn hò với một người đàn ông lạ mặt. Trong một cuộc điện thoại gọi về quê, người công nhân này đã kể lại chuyện chị Thúy sống chung với người đàn ông đó, hai người bắt đầu “Góp gạo thổi cơm chung”. Sau đó, tin đồn ngày một lan rộng. Việc Thành Đạt phải đi bán đồ ăn sáng cho khối 11, 12 cũng được biết tới. Có người nhiều chuyện tìm tới ông Tuấn hỏi thì mới biết Thành Đạt đang làm gia sư cho con gái ông.
  • Người nào đầu óc sáng suốt chút, họ kết hợp tất cả manh mối lại liền kết luận rằng: chị Thúy đã lâu không gửi tiền về quê cho con trai.
  • Thằng bé mới mười mấy tuổi, đầu tiên là cha đánh mẹ suýt chết, cha bỏ trốn. Sau đó mẹ đi Bình Dương làm công nhân và quen người đàn ông khác. Nếu không có gia đình ông Tuấn cưu mang, có lẽ thằng bé sẽ trở thành trẻ mồ côi, học tiếp được hay không là cả một vấn đề.
  • Vậy mà vài người thân thích của Thành Đạt còn từng tìm ông Tuấn sinh sự khi biết ông giúp đỡ Thành Đạt giữ tiền. Đám thân thích tự nhận bản thân có huyết thống với Thành Đạt, họ mới là người đáng tin tưởng. Nhưng khi cậu bé chất vấn ngược lại đã khiến cả đám bỏ trốn. Thành Đạt hỏi thẳng:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Lúc mẹ con nằm viện, mọi người ở đâu? Tiền viện phí do nhà chú Tuấn trả giúp, mẹ con con vẫn chưa trả lại. Lúc mẹ con đi Bình Dương, nhà con bị trộm, mọi người sao không xuất hiện, cho con đến nhà ở nhờ?
  • Những người tốt bụng lúc này mới đứng ra nói:
  • Hàng xóm
    Hàng xóm
    Nhà ông Tuấn giàu có, sẽ không tham chút tiền của thằng bé đâu.
  • Hàng xóm
    Hàng xóm
    Ai không giúp được thì bớt nói ra nói vào giùm đi. Hay là có người muốn đứng ra giữ tiền giúp thằng bé rồi tham ô luôn?
  • Hàng xóm
    Hàng xóm
    Nếu tính kỹ thì mẹ con Thành Đạt còn thiếu nợ nhà người ta chưa trả hết kìa. Thân thích có giỏi thì đứng ra trả nợ giùm đi rồi hả nói chuyện tiếp.
  • Sự kiện thân thích muốn đến cướp tiền kết thúc thì việc chị Thúy có người yêu mới lại kéo đến. Tâm trạng Thành Đạt xuống thấp, cậu mất mấy ngày suy nghĩ, cuối cùng viết ra giấy những dòng chữ khiến người đọc nhói lòng:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Mẹ đã có cuộc sống mới, gia đình mới. Con cảm thấy vui mừng cho mẹ, nhưng đồng thời con cũng tự đau buồn cho chính mình. Con luôn là đứa trẻ dư thừa, không ai cần, cũng chẳng ai quan tâm.
  • Thành Đạt chỉ viết đến đó rồi tự đốt đi tờ giấy. Cậu nhìn về căn phòng của Bảo Châu, nở nụ cười thật tươi. Cuộc đời cậu đã từng là một màu xám xịt, có khổ cũng không thể khổ bằng lúc trước, một đứa nhỏ bữa đói bữa no, bị đánh, phải thức khuya dậy sớm đi bán bánh kiếm tiền. Tuy hiện giờ mẹ đã bỏ rơi cậu nhưng vẫn còn những người tốt xung quanh, những người đáng để cậu cố gắng bảo vệ.
  • ...
  • Hôm nay thầy Hậu đứng trước lớp thông báo về lịch thi học kỳ hai. Kỳ thi sẽ diễn ra theo hình thức thi tập trung, có danh sách phòng thi, môn thi theo ngày. Thầy nghiêm túc nhắc nhở:
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Các em không được phép lơ là. Thành tích của học kỳ hai cực kỳ quan trọng. Dù học kỳ một các em có đạt điểm cao bao nhiêu mà không cố gắng ở kỳ thi cuối này, thành tích lúc trước có thể bị kéo thấp thảm hại.
  • Cả lớp bị dọa không nhẹ, ai nấy đều chăm chỉ ôn tập, đến giờ ra chơi cũng không thèm xuống căng tin mua đồ ăn. Hai đứa tham ăn nhất lớp là Bảo Châu và Hoàng Hải đang liều mạng dốc sức, món bánh tiêu khoái khẩu cũng không đi mua về ăn.
  • Ngày thi càng cận kề, Bảo Châu và Thành Đạt càng phải học tập chăm chỉ. Ba mẹ Bảo Châu lần đầu tiên thấy con gái học bài vất vả thì có hơi hối hận vì đã bắt con bé thi vào lớp chọn. Nhưng việc cũng đã rồi, họ chỉ có thể cố gắng bù đắp bằng cách khác.
  • Ông Tuấn biết điểm số của con gái từ đầu năm đến giờ khá ổn, nếu con bé thi tốt sẽ được học sinh giỏi. Nhưng thật ra cả lớp 10TX1 đều có điểm số ngang ngang nhau, ai nấy đều đang trông chờ vào kỳ thi cuối kỳ để quyết định thành tích cho năm học 2009 - 2010. Mẹ Hoa thường xuyên nấu thức ăn ngon, bồi bổ cho hai đứa nhỏ.
  • Đến ngày thi, như thường lệ Bảo Châu thức sớm hơn, cô được mẹ cho ăn bữa sáng phong phú, giúp kiểm tra lại đồ dùng mang đi thi. Bảo Châu và Thành Đạt thi chung ở phòng số 102, công nhận trường này tên chữ ABCD khá ít đấy, tên chữ H và chữ T mới nhiều dã man.
  • Mấy ngày thi kết thúc, Bảo Châu lăn ra bất tỉnh trên giường ngủ. Ba Tuấn mẹ Hoa chỉ biết lắc đầu cười trừ, hai người quay sang hỏi thăm Thành Đạt:
  • Nguyễn Quỳnh Hoa
    Nguyễn Quỳnh Hoa
    Cháu làm bài tốt không? Có mệt mỏi lắm không? Hay cháu về phòng ngủ một giấc đi.
  • Cậu cười, lắc đầu:
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Dạ con không sao đâu ạ. Thi xong có mấy ngày nghỉ, cô chú cho con đến xưởng phụ giúp vài hôm nhé.
  • Ba Tuấn mẹ Hoa ôm vai thằng bé, trong lòng lặng lẽ giơ ngón tay cái. Hai vợ chồng nhìn sang đứa con gái đang ngủ ngáy khò khò, họ tự nhiên thấy thích con nhà người ta hơn con đẻ nhà mình là sao nhỉ?
14
Chương 29: Thi Cuối Kỳ