Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói / Chương 10: Bị Ép Từ Chức
Crush Cùng Bàn Thật Ít Nói
  • Khi Chế Nguyễn Như Ý thi vào lớp mười thì thành tích liền lộ rõ. Bạn ấy chỉ xếp hạng năm, bấy giờ người ta mới bàn tán về sự thiên vị của người ba Hiệu trưởng kia, lời ra tiếng vào không mấy lọt tai. Đã vậy, bạn Như Ý còn kiêu ngạo quen thói, cho rằng ta đây là nhất, không chịu chấp nhận sự thật rằng bản thân học chẳng bằng ai, toàn nhờ bố làm to thôi.
  • Thầy chủ nhiệm dặn dò cả lớp mua sắm sách vở, các sách Toán, Lý, Hóa, Sinh, Anh Văn, Ngữ Văn, Địa Lý và Lịch Sử đều phải mua quyển của chương trình học nâng cao. Cả lớp sẽ chính thức bắt đầu học vào ngày thứ ba - 01/09/2009, khối lớp mười sẽ học vào buổi chiều từ mười ba giờ đến mười bảy giờ tại phòng ba lẻ một, từ thứ Hai đến thứ Sáu, nghỉ thứ Bảy, Chủ Nhật. Mỗi ngày sẽ có mười lăm phút ra chơi vào lúc mười bốn giờ ba mươi phút. Ngày khai giảng năm học, cả lớp sẽ có mặt trước bảy giờ sáng ngày thứ Bảy, 05/09/2009, khi nào tới gần ngày khai giảng thầy sẽ dặn dò thêm.
  • Thầy Hậu
    Thầy Hậu
    Cuối cùng, thầy muốn bầu ra một chức vụ không chính thức, nhưng bản thân thầy lại cảm thấy rất cần thiết, đó là lớp phó kỷ luật. Thầy cực kỳ không thích học sinh làm sai quy định của lớp, của trường. Những lúc thầy không có mặt, hy vọng lớp phó kỷ luật sẽ ghi lại những ai vi phạm quy định. Riêng chức lớp phó kỷ luật này, thầy muốn quan sát thêm một thời gian để chọn ra người phù hợp sau.
  • Thầy Hậu nói xong chuyện này rồi hỏi cả lớp còn có vấn đề gì thắc mắc không để thầy giải đáp một lượt. Không có ai giơ tay, thầy liền cho cả lớp ra về. Buổi làm quen đầu tiên giữa thầy và trò diễn ra suôn sẻ, mọi người vui vẻ tan học. Bảo Châu và Thành Đạt đang chuẩn bị ra về, ai ngờ Thành Đạt bị bạn Chế Nguyễn Như Ý chặn đường.
  • Bảo Châu thấy thế không vội về ngay mà nấn ná lại, cô muốn xem xem bạn Như Ý định làm gì cậu bàn cùng bàn. Lâu rồi cô không đánh ai cũng hơi hơi ngứa tay, ba Tuấn dặn không được đánh người vô cớ, nếu bạn Như Ý ra tay trước với bạn Thành Đạt thì mình sẽ có lý do chính đáng để đánh người rồi. Càng nghĩ càng thấy vui vẻ, hai mắt Bảo Châu tràn đầy mong đợi nhìn Như Ý và Thành Đạt.
  • Như Ý hất hàm, nói với Thành Đạt:
  • Chế Nguyễn Như Ý
    Chế Nguyễn Như Ý
    Nè bạn học, ngày mai bạn nói với thầy chủ nhiệm, từ chức tổ trưởng đi, tui muốn làm tổ trưởng tổ hai.
  • Thành Đạt gật đầu cái rụp. Như Ý ban phát cho cậu một ánh mắt hài lòng, xoay người rời khỏi lớp. Bảo Châu sờ sờ đầu mình, không hiểu hỏi:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Sao bạn đồng ý dễ dàng vậy?
  • Thành Đạt
    Thành Đạt
    Vì tui cũng không muốn làm ban cán sự lớp, bạn biết mà, tui còn phải đi bán bánh, không có thời gian kiêm thêm việc khác. Nhưng có vẻ... bạn hơi thất vọng vì điều này ha.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Nào có, nào có.
  • Bảo Châu mặt dày tỏ vẻ: Bạn hiểu lầm tui ời, thiệt á.
  • Thành Đạt cũng không vạch trần cô bạn cùng bàn, bước ra khỏi lớp. Bảo Châu thấy thời gian còn sớm nên chưa muốn về ngay. Lúc này trong lớp còn bạn lớp trưởng Trần Trường Tâm đang chờ mọi người về hết rồi tắt quạt, đóng cửa. Trường Tâm mỉm cười thân thiện với Bảo Châu, đề nghị:
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Bạn cũng chưa muốn về sớm hả? Vậy tụi mình ra căng tin ngồi chơi đi, bạn mới chuyển tới chắc chưa biết đâu hả? Căng tin nhiều đồ ăn ngon lắm.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Ừ, tụi mình cùng đi đi.
  • Hai người vừa ra căng tin thì bắt gặp bạn Cẩm Như chung lớp, thế là cả ba tụ tập lại một chỗ, kêu một chai sting dâu, ba cái tẩy (ly đá không). Họ mua thêm hai bịch bánh bí đỏ và bắp ngọt, vừa ăn vừa trò chuyện rôm rả.
  • Bảo Châu bắt đầu bật mode đặt câu hỏi:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Lớp trưởng ơi, bạn quen hết cả lớp mình không?
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Ừa, tui quen hết á, trừ mỗi mình bạn, haha. Đa số học chung trường cấp hai, một số khác lúc đi thi học sinh giỏi hoặc thi mấy cuộc thi toàn khối có gặp qua, nói chuyện sơ sơ.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Có ai học cùng lớp với bạn hồi cấp hai không?
  • Trường Tâm lắc đầu đáp:
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Không có, bạn học học cùng với tui bốn năm cấp hai đậu lớp chọn số hai rồi.
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Vậy bạn thì sao Như?
  • Cao Cẩm Như
    Cao Cẩm Như
    À, tui cũng như Trường Tâm vậy á, quen gần hết mọi người, lớp tui có mình tui thi vô lớp chọn hà. Mấy bạn khác nói không muốn học nặng, ôn thi Đại học xa vời quá, cứ học lớp cơ bản bình thường thôi.
  • Bảo Châu chống cằm, buồn buồn nói:
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Hóa ra chỉ có một mình tui là người lạ.
  • Hai cô bạn mới quen vội an ủi. Cẩm Như nói:
  • Cao Cẩm Như
    Cao Cẩm Như
    Từ từ rồi sẽ quen với nhau cả thôi. Bạn đừng lo lắng quá. Như tui cũng quen với các bạn khác mà có thân với ai đâu nè.
  • Tâm trạng Bảo Châu xuống nhanh mà lên cũng nhanh. Cô ăn một miếng bánh, uống một ngụm nước liền vui vẻ trở lại ngay.
  • Trường Tâm đổi đề tài, nhìn một vòng, nhỏ giọng hỏi Bảo Châu:
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Bạn quen bạn Thành Đạt từ trước hả?
  • Bảo Châu
    Bảo Châu
    Ừ thì... quen sơ sơ, tui có... có nhìn thấy bạn ấy chạy ngang nhà mấy lần.
  • Bảo Châu thành thật nói, cố gắng che giấu việc bạn Thành Đạt bán bánh cho mình.
  • Trần Trường Tâm
    Trần Trường Tâm
    Bạn về nhà phải nói với ba mẹ bạn một tiếng đi nhé. Ba bạn Đạt nổi tiếng ngang ngược, nhà có tiền đều đem đi mua rượu uống. Hai mẹ con bạn Đạt nếu được ai giúp đỡ gì đó thì ổng sẽ tìm tới xin tiền, xin không được thì kiếm chuyện, quậy um lên, riết rồi không ai dám giúp đỡ mẹ con bạn Đạt nữa hết.
14
Chương 10: Bị Ép Từ Chức