- Cho đến khi...... Đến nơi, Vương Nhất Bác dừng xe lại, nhưng Bạch Hi An một chút phản ứng cũng không có, vẫn gắt gao ôm hắn, Vương Nhất Bác còn tưởng rằng nàng ngủ rồi, cũng không gọi nàng an vị ở trên xe lẳng lặng chờ đợi...... Kỳ thật trong lòng hắn còn rất hưởng thụ Bạch Hi An ôm hắn đâu rồi, ở cái này không ai sẽ quấy rầy hoàn cảnh bên trong.
- Không biết qua bao lâu...... Bạch Hi An cùng Xa Ngân Ưu tán gẫu xong phục hồi tinh thần lại phát hiện xe đã dừng.
- baixianTới chưa? Nó đến khi nào?
- wangyiboAnh tỉnh rồi à? Vừa đến chưa được bao lâu, không có việc gì......
- Bạch Hi An cũng không giải thích chính mình có hay không ngủ sự tình, hắn coi như nàng ngủ cũng không sai, dù sao nàng là nhắm mắt lại ở.
- baixianThật ngại quá...... Ngồi ở tư thế này trên xe hẳn là rất không thoải mái, chúng ta xuống xe trước đi.
- baixianBất quá...... Đây là đâu a? [Cảm giác giống như...... hoang vu dã lĩnh bộ dáng..... 😂 Sao lại lái xe đến một ngọn núi hẻo lánh, không phải đến đua xe sao? Đua xe...... Nơi này cũng không có sân bãi a, cũng không có người cùng nhau đua xe a......
- baixianChẳng lẽ...... Hắn...... Không thể nghĩ được, không thể nghĩ được, xiee...
- cheche(xitong)Ngươi...... Bây giờ trong đầu anh có gì ngoài đống phế liệu màu vàng? Thật là......
- baixianAi nha, ngẫm lại cũng không được sao?
- wangyiboHả?
- wangyiboNghĩ gì?
- Bạch Hi An có chút thẹn thùng, không cẩn thận đem lời trong lòng nói ra.
- baixianA, không có gì không có gì......
- Sợ Vương Nhất Bác hỏi cô đang nghĩ gì, Bạch Hi An vội vàng nói sang chuyện khác.
- baixianSao lại tới nơi này a?
- wangyiboỞ đây...... Là căn cứ bí mật của ta, ngươi đừng nhìn nơi này giống như cái gì cũng không có, kỳ thật...... Bạn hoàn toàn không thể tưởng tượng nó trông như thế nào bên trong.
- wangyiboThời gian đua xe còn chưa tới, còn mấy tiếng nữa, bây giờ dẫn cậu qua sợ cậu sẽ nhàm chán, cho nên tôi dẫn cậu tới bên này dạo chơi trước, muốn vào không?
- baixianTất nhiên rồi.
- Vương Nhất Bác đi lên liền nắm tay Bạch Hi An đi về phía trước, ngay cả do dự cũng không có, nhưng ánh mắt vẫn thường xuyên trôi về phía Bạch Hi An, nhìn cô không có phản ứng gì, lúc này mới yên lòng. Cũng tới đi lui vòng vo chừng bảy tám phút, rốt cục...... Nhìn thấy một mảnh đất xanh trống trải.
- baixianOa~không nghĩ tới chúng ta hướng bên trong vòng lâu như vậy, cảm giác đều muốn đi đến rừng rậm chỗ sâu nhất, cư nhiên đến một mảnh trống trải đồng cỏ nha, không thể tưởng tượng nổi đâu, nơi này thật lớn nha, bên cạnh cư nhiên còn có hồ, quả thật là một thế ngoại đào nguyên~
- baixianNơi này chắc chắn rất khó để khám phá, làm thế nào bạn tìm thấy nó?
- wangyiboTôi? Tôi nhớ rõ lúc ấy hẳn là tôi cãi nhau với cha mẹ, tâm tình không tốt, lái xe chạy khắp nơi, không biết như thế nào liền chạy lệch, đợi đến khi kịp phản ứng cũng đã đến nơi hoang vu dã lĩnh này.
- zuozheXin hãy quan tâm, xin hãy sưu tầm, xin hãy khen thưởng, xin hãy cho tác giả một chút động lực.
- zuozheThích tác phẩm này click vào bộ sưu tập chú ý một chút đi. Cũng có thể tặng hoa cho tác giả.
- zuozheMọi người nhớ mỗi ngày quẹt thẻ, mỗi ngày liên tục quẹt thẻ có thể đạt được hội viên, nhớ bình luận nhiều hơn, có đề nghị gì đều có thể ở khu bình luận nói cho tôi biết.
- zuozheCảm ơn mọi người đã ủng hộ... ҉ (*´︶`*) ۶҉ Tôi sẽ tiếp tục cố gắng:) ͡ ° ͜ʖ ͡ °)•ॢ