- Hoàng Minh Hạo mới vừa lên lầu, Vương Lâm Khải hai người nghe được từng trận tiếng khóc từ phòng Bạch Hi An truyền đến. Nhất thời có chút luống cuống.
- wanglinkai(xiaogui)Không có gì? Không có gì? Không sao chứ? Sao lại khóc?
- huangminghaoTỷ tỷ không xứng đáng, đều là lỗi của Hạo Hạo. Tỷ tỷ đừng khóc, mở cửa ra được không?
- cheche(xitong)Họ đến rồi.
- baixian[Tôi không muốn mở cửa, không muốn họ thấy tôi xấu xí như vậy.]
- cheche(xitong)Mở đi, ngươi nếu không mở bọn họ đều gấp muốn chết.
- baixian[Được rồi.]
- Bạch Hi An sửa sang lại bản thân một chút, chậm rãi đi tới cạnh cửa, mở cửa. Vừa mở ra đã bị ôm lấy.
- huangminghaoTỷ tỷ không xứng đáng.
- huangminghaoTất cả là tại tôi.
- baixianKhông. Đừng nghĩ lung tung.
- baixianTôi chỉ nghĩ về gia đình mình...
- baixianCho nên tâm tình có chút không tốt, không sao, tâm tình ta hiện tại tốt hơn nhiều.
- wanglinkai(xiaogui)Vô ích......
- baixianKhông sao, bọn họ không cần ta, ta còn có các ngươi.
- huangminghaoChúng tôi đã ở đó.
- wanglinkai(xiaogui)Chúng ta sẽ đợi ở đó.
- baixianÂn ân, ai nha, ta không sao, đừng ôm ta, ta không yếu ớt như các ngươi nghĩ, chuẩn bị xuống lầu ăn cơm đi.
- Lúc này Thái Từ Khôn và Chu Chính Đình bị tiếng ồn ào bên ngoài đánh thức cũng đi ra.
- caixukunBạch Bạch, vậy đã trở lại? Có chuyện gì vậy?
- Nhìn Bạch Hi An ánh mắt có chút ửng đỏ.
- caixukunHọ bắt nạt anh à?
- zhuzhengtingKhi dễ thì có ôm cùng một chỗ sao?
- baixianKhông có chuyện gì, chỉ có ta nhớ tới một chút chuyện không vui, bọn họ đang an ủi ta mà thôi.
- baixianKhông sao rồi, tôi vào phòng.
- baixianCác ngươi cũng trở về phòng đi.
- Lúc đóng cửa còn len lén nháy mắt cho Thái Từ Khôn một cái.
- zhuzhengtingNày, tôi còn chưa nói được mấy câu......
- zhuzhengtingQuên đi, về phòng thôi.
- wanglinkai(xiaogui)Chúng ta cũng về thôi.
- Chờ bọn họ lục tục rời đi, Bạch Hi An lén lút chạy tới phòng Thái Từ Khôn.
- Thái Từ Khôn vừa mở cửa Bạch Hi An liền nhảy lên người hắn.
- caixukunNày, cẩn thận một chút, đừng ngã.
- Hai tay Thái Từ Khôn đều đỡ được Bạch Hi An, chỉ có thể dùng chân đóng cửa lại.
- baixianAnh về rồi à? Sao sớm thế?
- caixukunBởi vì nhớ anh, mỗi ngày lúc làm việc, trong đầu đều nghĩ đến anh, em cũng không thể làm việc thật tốt, thật muốn thời thời khắc khắc mang anh theo bên cạnh em.
- baixianVậy ngươi liền mang ta theo bên người a.
- caixukunTôi nghĩ, nhưng thời gian không cho phép, cậu còn phải đi học nữa.
- baixianTôi cũng vậy.
- caixukunĐúng rồi, vừa rồi? Anh...... Thật sự không sao chứ?
- baixianThật sự không có việc gì, hiện tại tâm tình tốt hơn nhiều, ta biết ta có các ngươi là đủ rồi.
- caixukunĐúng, nghĩ như vậy là đúng rồi.
- caixukunNếu anh không sao, vậy chúng ta hãy nói về......
- caixukunHạo Hạo thích cậu phải không?
- baixianHắn đó là an ủi ta.
- caixukunKhông nói cái ôm vừa rồi, chỉ là biểu hiện bình thường.
- baixianVậy ta nào biết a. (Gương mặt vô tội)
- baixian[Thật sự là ghen tinh, một cái ôm cũng phải ghen.]
- baixianHắn là tiểu hài tử mà, nào biết cái gì tình tình ái ái, ta là tỷ tỷ của hắn, hắn đương nhiên thích ta a.
- baixianAi nha, đừng nghĩ nhiều như vậy sao, chẳng lẽ ngươi ghen tị?
- caixukunĐúng, tôi ghen tị, muốn anh bồi thường cho tôi.
- zuozhe
- zuozheCầu chú ý, cầu sưu tầm. Cầu xin hoa tươi. Cầu khen thưởng. 🙏 🏻
- zuozheThích tác phẩm này click vào bộ sưu tập chú ý một chút đi. Mọi người nhớ bấm thẻ mỗi ngày, liên tục bấm thẻ mỗi ngày để có được thành viên nhé!
- zuozhe★★★★★★★★★