CHUYỆN TÌNH ANH LÍNH CÔNG BINH / CHƯƠNG 19: BÁ ĐẠO (1)
CHUYỆN TÌNH ANH LÍNH CÔNG BINH
  • Thành Trung đến đón Minh Ngọc tại văn phòng để cùng đi ăn lẩu với Thùy Dung thì bắt gặp một cô người mẫu trẻ đang to tiếng với Minh Ngọc.
  • Người mẫu
    Người mẫu
    Cô là Minh Ngọc đúng không? Cô chính là bạn gái của GREY D?
  • Minh Ngọc mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Chắc có hiểu lầm gì rồi. Tôi đã có bạn trai. Hơn nữa chúng tôi cũng sắp kết hôn rồi.
  • Cô người mẫu lên giọng:
  • Người mẫu
    Người mẫu
    Cô lừa ai chứ? Nếu không phải cô chen vào thì GREY D đã không bỏ rơi tôi.”
  • Minh Ngọc thu dọn đồ đạc rồi nói:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Chuyện của anh Dũng và cô không liên quan gì tới tôi. Mong hai người có thể tự giải quyết. Hiện giờ bạn trai tôi có lẽ đang chờ ở ngoài, xin thứ lỗi tôi không thể tiếp chuyện cô lâu được.
  • Minh Ngọc vừa định rời đi thì cô người mẫu giữ tay cô lại:
  • Người mẫu
    Người mẫu
    Cô ở lại làm cho rõ chuyện đã.
  • Lúc này, Thành Trung lên tiếng:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Không phải bạn gái tôi nói rõ ràng với cô rồi sao.
  • Minh Ngọc đi về phía Thành Trung:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Đi thôi. Em đói rồi. Kệ cô ấy đi.
  • Cô người mẫu trẻ bật cười:
  • Người mẫu
    Người mẫu
    Cũng đẹp trai đó. Nhưng tôi không tin đẹp trai có thể mài ra mà ăn được. GREY D điều kiện tốt như vậy chẳng lẽ cô không bị dao động.
  • Thành Trung đưa một tấm danh thiếp cho cô người mẫu trẻ.
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Lúc nào cô tới hệ thống khách sạn này, chỉ cần nói là người hâm mộ của Minh Ngọc, nhất định gia đình tôi sẽ giảm giá cho cô.
  • Cô người mẫu nhìn tên khách sạn Thiên Nam liền giật mình. Nói như vậy thì GREY D mà cô theo đuổi bấy lâu làm gì có cửa so với anh chàng đẹp trai này. Đúng là bên ngoài đẹp trai, bên trong nhiều tiền mà.
  • Chỉ tiếc rằng cô ta có mắt như mù, lẽ ra nên thể hiện một chút biết đâu lại gây được ấn tượng tốt hơn với anh chàng đẹp trai này. Chẳng phải mấy người giàu có vẫn thay người yêu như thay áo hay sao.
  • _ _ _ _ _
  • Trên đường đến chỗ hẹn với Thùy Dung, Thành Trung cười cười, nắm tay cô gái nhỏ.
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Sắp kết hôn sao?
  • Minh Ngọc cảm thấy mặt nóng bừng, chẳng qua cô chỉ nói vậy cho thêm phần thuyết phục thôi ai mà biết anh lại ở ngoài nghe hết như vậy chứ.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Anh tập trung lái xe đi.
  • Thành Trung đưa tay chỉnh gương chiếu hậu để nhìn rõ gương mặt của người ngồi phía sau.
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Mặt lại đỏ lên rồi kìa.
  • Minh Ngọc xấu trốn vào phía sau lưng anh.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Em chỉ nói vậy cho cô ta sợ thôi.
  • Thành Trung đưa tay ra nắm lấy tay Minh Ngọc.
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Nhưng anh thật sự muốn kết hôn rồi. Em học cho nhanh lên.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Em cũng cố gắng để không bị nợ môn đó chứ nhưng trường em không rút ngắn thời gian học được.
  • Thành Trung cười lớn:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Rút ngắn thời gian học à? Thực sự em “máu”cưới hơn cả anh rồi đó.
  • Lần này thì Minh Ngọc không đỏ mặt vì xấu hổ nữa mà đỏ mặt vì tức giận. Cái gì mà “máu hơn”. Cô đây chỉ đang nói đến quy chế của nhà trường thôi chứ. Rõ ràng là anh đề cập đến chuyện này trước mà.
  • Minh Ngọc rút tay ra khỏi tay Thành Trung.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Anh lái xe cho nó cẩn thận vào. Em không muốn “ăn đường” đâu.
  • Thành Trung nhận ra cô gái ngồi phía sau mình đang tức giận, anh cười cười làm hòa.
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Là anh “máu” hơn. Được chưa?
  • Minh Ngọc bật cười:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Nói thế còn được.
  • Bỗng nhiên Minh Ngọc nhớ tới cảnh Thành Trung đưa danh thiếp khách sạn cho cô người mẫu.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Anh có thường xuyên đưa danh thiếp cho người đẹp không? Mà lúc nãy em thấy giống như lấy tiền đè người vậy.
  • Thành Trung bật cười:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Lấy tiền đè người ấy hả? Lần đầu đó nhưng cảm giác cũng khá thú vị. Đảm bảo về sau cô ta không dám động tới em nữa.
  • Thành Trung tiếp lời:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Anh chỉ có một cái danh thiếp đó thôi. Anh Tuấn Thành có cả một đống cơ.
  • Minh Ngọc cười lớn:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Anh Tuấn Thành làm gì mà cần nhiều vậy?
  • Thành Trung liền nói:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Là để làm dịch vụ trọn gói đó. Họ vào khách sạn nghỉ, sau đó có chuyện thì anh Tuấn Thành sẽ giúp họ. Giống như đỡ đẻ chẳng hạn.
  • Thật sự đáng ngưỡng mộ.
  • Cái này gọi là tuyệt đỉnh công phu đây mà. Có lẽ người thích hợp để thừa kế hệ thống khách sạn nhất là Tuấn Thành cũng nên.
  • _ _ _ _ _
  • Vừa bước vào quán, Thành Trung và Minh Ngọc đã thấy Thùy Dung ngồi đó. Cô đưa tay vẫy hai người bọn họ.
  • Thuỳ Dung
    Thuỳ Dung
    Ở chỗ này.
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Nhanh gớm. Bà từ trường ra đây mà còn nhanh hơn tôi với anh Trung.
  • Thuỳ Dung
    Thuỳ Dung
    Tôi đi một mạch chứ đâu có như hai người. Vừa đi lại vừa nắm tay nắm chân chứ gì.
  • Thành Trung cười cười:
  • Thành Trung
    Thành Trung
    Các em chọn món đi.
  • Minh Ngọc đưa cho Thùy Dung menu rồi nói:
  • Minh Ngọc
    Minh Ngọc
    Nhờ phúc của bà cả đấy. Hôm nay bà chọn đi.
  • Thuỳ Dung
    Thuỳ Dung
    Không khách khí nhá.
  • Lúc này, một giọng nam trầm ấm vang lên:
  • Tuấn Thành
    Tuấn Thành
    Còn thiếu người mà đã chọn món sao?
  • Minh Ngọc và Thùy Dung giật mình. Cả hai ngẩng lên thì thấy Tuấn Thành đứng đó.
  • Thùy Dung lắp bắp:
  • Thuỳ Dung
    Thuỳ Dung
    Ông… ông bác sĩ.
  • Tuấn Thành bật cười:
  • Thành Trung nhìn Minh Ngọc mỉm cười, “Cái phúc hôm nọ của anh còn phải nhờ vào anh Tuấn Thành nữa nên hôm nay cũng gọi anh ấy đến luôn.”
  • Tuấn Thành
    Tuấn Thành
    Không phải tôi nói với em rồi à. Tôi là anh trai của Thành Trung. Không phải ông nào hết.
14
CHƯƠNG 19: BÁ ĐẠO (1)