Cô tôi là hủ nữ trong giới / Chương 10+11: Nhật ký sống chung với cô tôi(2)
Cô tôi là hủ nữ trong giới
  • Chương 10: Chiếu tướng!
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Anh họ đang mua gì đấy? Cho em ăn với được không?~
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Anh à, sao lại bơ em thế? Đừng bỏ đi mà, có muốn quá giang nhờ không?
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Nè nè đừng tỏ ra không quen biết như vậy, anh làm em trai này đau lòng đóooo.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Biến đi, tôi không muốn nhìn thấy mặt cậu!
  • Vẫn là người đuổi người né như mọi ngày, Quế Kim Nguyễn có cố tỏ ra xa cách bao nhiêu thì Chu Tế Thịnh càng vượt không gian mà lấn tới bấy nhiêu. Sau khi đuổi thằng bạn thân xuống xe, ý định đèo ghệ đi chu du càng bộc phát mạnh mẽ. Hắn bơi xe nhẹ nhàng đến đằng sau lưng Quế Kim Nguyễn mới mua xúc xích xong, nói nói lung tung làm anh ta hết sức khó chịu.
  • Cục phiền nổi đầy đầu, Quế Kim Nguyễn đã cố giả điếc rồi vẫn là không nhịn được muốn đanh giọng đuổi người đi.
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Ngoằm, phù phù phù nóng quá.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    💢💢💢
  • "Coong!" tiếng vang của cái má bị khuỷu tay đập xuống kêu lên. To gan, kẻ bám đuôi này không đánh không buông tha mà. Không chỉ anh mà cả tác giả cũng ghét mấy thằng nhây đeo bám như vậy.
  • Cũng may hắn còn có chút đẹp trai và giàu có, không thì tác giả báo công an nhốt nó lại cho đỡ kinh hồn bạt vía rồi. Hứ, nhìn mà mắc ship hai đứa này ghê!:v
  • Chu Tế Thịnh vươn cổ lên cạp một miếng sausage của Quế Kim Nguyễn hết sạch xong kêu nóng. Thật sự không biết điều gì nguy hiểm sắp xảy đến với mình...
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Anh nỡ làm thật sao?
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Đi với tôi.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Không... Á hự!
  • Anh ta nghiến răng, cầm chắc que xiên xúc xích như một con dao đưa lên cao định chọc xuống mắt Chu Tế Thịnh thì bị hắn bắt lấy cổ tay, còn tự đưa mắt mình lại đầu nhọn của cái que đang run run trong tay Quế Kim Nguyễn uy hiếp ngược.
  • Tay anh đang trong tay của tôi, hắn chẳng còn kiên nhẫn mà nhảy xuống xe rồi một bế nhấc người lên yên sau chiếc Kawasaki của mình.
  • Vì bị bất ngờ và xung quanh có nhiều con mắt đang nhìn lấy họ nên anh ta chỉ biết ngồi im, mặt mày đo đỏ pha xám nhọ mặc hắn đắc ý đội mũ bảo hiểm cho mình.
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Bám chắc vào!
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Ui aass...
  • Hắn trèo lên tay lái, chỉ thả lại một câu đã dứt khoát phóng đi khiến người ngồi sau theo phản xạ phải ôm chầm lấy hắn.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Tên điên, cậu muốn đưa tôi đi đâu!
  • Hai tay Quế Kim Nguyễn bám chặt trước bụng Chu Tế Thịnh, gió quá gió mặt anh ta nép sát vào cổ của hắn hỏi lớn.
  • Cứ như thể không nghe thấy gì, hắn rồ ga lao vun vút trong chiều hoàng hôn nắng nhẹ lui. Thôi đừng trả đũa bơ ngược lại tôi, thà cậu cứ nhiều lời...
  • Đúng vậy là cố tình, nhìn qua gương sau thấy bản mặt nhăn nhó, nhắm nghiền mắt chỉ biết ghì lấy thân hình mình của thiếu niên, Chu Tế Thịnh nhếch môi thầm cười trong bụng "chiếu tướng!"
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Á a bắt đền cậu, trả lại cây xúc xích cho tôi!
  • Mắt mở, liếc thấy mấy chị hủ chụp choẹt mình. Quế Kim Nguyễn như khỉ đột đấm đấm vào lưng hắn, mặt ngửa lên trời hét to.
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Tôi làm cho anh ăn, được không?
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Cậu biết làm?
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Đồ có sẵn ăn liền, chỉ cần anh đi cùng tôi thôi.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Đang đi đây còn gì nữa?
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Đảm bảo to hơn cái mặt anh.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Thật á?
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Ừ. /cười răm tà/
  • ...
  • Xe xủi khói vượt mặt các xe đi trước, họ còn đeo cặp, mặc đồng phục học sinh mà dám lượn lách này là cũng biết tránh cảnh sát giao thông lắm. "Tôi cũng chẳng ngại bị thổi còi vì có anh sau lưng, thật muốn cùng nhau đi qua mọi quãng đường, trải hết đủ sự đời mới thôi!" Hắn nghĩ.
  • Quế Kim Nguyễn bỗng dưng ngoan ngoãn lạ thường, vì đồ ăn hay là vì anh ta sợ mình mà làm càm trên xe của công tử bột, sẽ bị hắn đòi bồi thường lòi họng? Kawasaki Ninja không phải là chiến binh đắt hàng top, nhưng cũng vượt mức thế giới lận. Nếu là xe cúp bình thường, anh ta nhất định nhảy xuống ngay khi hắn giảm tốc độ.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Chu Tế Thịnh tôi buồn WC rồi, nhà vệ sinh công cộng gần đó hãy dừng xe cho tôi xuống giải quyết đi.
  • Đầu nhảy số nghĩ ra cách chuồn, anh ta nhất định phải thoát khỏi tên đỉa não ngắn này càng nhanh càng tốt. Xúc xích thôi mà, đáng nhẽ anh ta phải gõ vào mặt hắn thêm vài cái để đòi tiền đi mua lại chứ không phải ngồi lên xe người ta như này haizz.
  • Chu Tế Thịnh
    Chu Tế Thịnh
    Sao cơ, anh gấp gáp muốn ăn xúc xích đến vậy cơ à? Trong WC công cộng cũng là một địa điểm độc đáo.
  • Quế Kim Nguyễn
    Quế Kim Nguyễn
    Ý cậu là sao, xúc xích nào? Đồ ăn ai lại mang vào trong... Thôi dừng xe lại đi mà, tôi buồn lắm rồi, tôi đi nhanh một cái sẽ để cậu trở tiếp, nhé?
  • Chu Tế Thịnh khẽ nhếch môi cười, tên này thật chẳng biết lại đang mờ ám nghĩ ra cái gì nữa?
  • Tội nghiệp Quế Kim Nguyễn tưởng hắn điếc nghe không rõ mình nói muốn đi vệ sinh chứ không phải muốn ăn!
  • Roi hấp
    Roi hấp
    🌚🌚🌚
  • Chương 11: Nhật ký sống chung với cô tôi (2)
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Tí ta tí tách từng hạt rơi,
  • Mưa trên mí mắt như khơi mào.
  • Rục rịch xôn xao trên giường lớn,
  • Nhân quấn chung chăn đôi tứ tình.
  • Thân trắng, em xinh, cúc hoạ hình...
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Út ơi, Út đang đọc gì đó? Sao em gọi Út mãi không nghe, tưởng cô không ở nhà?
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Á úi không... Không có gì, em đi học về lúc nào vậy?
  • Lệ Nga nằm vắt vẻo trên giường, cầm quyển truyện thơ trên tay đọc thành lời để cảm nhận, mà không biết Kuto đã về được một lúc và réo tên cô nãy giờ.
  • Giật mình làm rớt tác phẩm hay, càng giật mình sợ trẻ con hiểu ẩn ý làm người cô theo truyện bay xuống nền nhà.
  • Thật sự doạ cô hết hồn, trong trắng bao năm không ai biết, hủ nữ thân ma nhìn biết liền... Cũng may cậu nhóc Kuto không hiểu, càng không hiếu kỳ. Chỉ ngày ngày thắc mắc cô Út toàn ru rú trong nhà sao vẫn có tiền đi mua đống truyện các loại về chất đống?
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Em gọi Út có gì đó? Lại được điểm mười à thần đồng nhí?
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Không phải ạ, hôm nay trời lại mưa em không vui. Cô Út có truyện nào hay kể em nghe với!
  • Hạo Bân đã quen được cô Út kể chuyện cho nghe, niềm vui học hỏi của mấy đứa trẻ chỉ trông chờ vào cổ tích hay truyền thuyết huyễn huyền. Mỗi ngày mưa Kuto đều không vui vì nhớ ba và mẹ, chỉ có cô Út ở bên, sẽ kể em nghe tất cả chuyện trên trời dưới biển luôn.
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Zị hỏ, bé con lại đây Út đi pha sữa, gọt trái cây vừa kể truyện em nghe.
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Kuto không thích Nàng Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn, cũng không thích Rùa và Thỏ, Thánh Gióng nữa. Lần này Út phải kể truyện mới toanh mà chưa ai biết đến nha!
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Hết lòng phục vụ em, thưa tiểu tử nhỏ.
  • Bùi Hạo Bân không chần chừ đi cất cặp sách rồi chạy ù ra bàn uống nước chờ sữa, bánh, chờ nghe kể chuyện. Bùi Lệ Nga cũng vui vẻ có người bạn nhỏ cùng sở thích với mình.
  • Sau khi yên vị, hai cô cháu ngồi sáp với nhau trong căn phòng rộng nhưng vẫn bị tiếng mưa bên ngoài bao phủ:
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Núi trùng núi điệp nối tiếp nhau, vây quanh bốn bể chừa ruộng lớn. Nằm trong thung lũng nông mà sâu, có hoa có hồ nhiều đàn bướm. Vắng tanh vắng vẻ có ai đâu, như lòng em sâu không lấp đủ. Một nơi rộng lớn mà hoang vu, chờ anh, chưa tới, sao không tới?
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Trùng Điệp là nơi như thế sao? Nó có thật không cô Út?
  • Phải nói Hạo Bân rất thông minh, nói thơ hiểu thơ, vẽ tranh hiểu tranh, tuy những hình thức này lúc ẩn lúc hiện không rõ ràng.
  • Mới hết một đoạn chẳng chi tiết, chỉ nhịp nhịp như câu nhạc đã đoán ra đó là cô Út tả phong cảnh. Trùng Điệp là thung lũng, nhiều núi, nhiều bướm bay nhưng chẳng ai lui tới sống cả? Hoặc là trong hồ có nhân lặn, trong núi có cô hồn lẻ đơn...
  • Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Bùi Lệ Nga (cô Út)
    Út không biết, nhưng Út nghe mẹ kể khi con người chết rồi sẽ đi đến đấy.
  • !!!
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Khoan đã, chẳng lẽ tôi và cậu lại chết rồi sao? Do trong nước kia có độc hay trong chùm chìa khoá có độc!
  • Nhớ tới đây anh thầm kêu không xong, nơi mà cả Dương Mỹ Khánh và mình bị quấn vào không sai một câu cô Út kể?
  • Có núi, có hồ, có ruộng lớn mênh mông mà không ai sống? Ngoài 'bươm bướm là điệp' còn có cả côn trùng cũng lác đác chui qua chui lại trên mặt đất xanh rờn.
  • Dương Mỹ Khánh (Kirli)
    Dương Mỹ Khánh (Kirli)
    Thung lũng này là sao chứ? Rõ ràng lúc nãy chúng ta còn ở trong trường mà!
  • Dương Mỹ Khánh (Kirli)
    Dương Mỹ Khánh (Kirli)
    Anh ơi, mà anh tên là gì ạ?
  • ...
  • Bùi Hạo Bân (Kuto)
    Bùi Hạo Bân (Kuto)
    ...
14
Chương 10+11: Nhật ký sống chung với cô tôi(2)