Bi Kịch Đêm Trăng / Kính Vạn Hoa Đẫm Máu
Bi Kịch Đêm Trăng
  • Ngày 5 tháng 10 năm 2025
  • Sáng sớm, Giang đã tất bật ăn sáng thật nhanh rồi phi thẳng đến trường như một mũi tên đang lao về phía trước
  • Bỗng Giang chạm mặt thằng nhóc Hiếu Thiên một lần nữa
  • Hiếu Thiên
    Hiếu Thiên
    Chị Giang! Hồi hôm qua chị có nhắn lại lời nói đấy cho anh trai em không vậy !
  • Giang nghe xong ngay lập tức đứng hình. Hôm qua cô lo mải mê tìm cách giành lại món đồ chơi mà quên béng đi việc Hiếu Thiên đã nhờ. Cô ấp úng..
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    À thì... tại chị bận..
  • Hiếu Thiên
    Hiếu Thiên
    Đồ xấu xa, vì chị mà em bị anh trai mắng xối xả còn định từ mặt em không bao giờ mua đồ ăn gửi qua cho em nữa
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Thôi được rồi, xin lỗi được chưa ?
  • Hiếu Thiên bĩu môi đầy vẻ giận dỗi rồi bỏ đi
  • Giang thở dài, cô mau chóng vào lớp mình học. Lại lần nữa cô không thấy Lan Anh đâu. Cô không biết một người bình thường đang khỏe mạnh lại đột ngột nghỉ học liên tiếp như thế.
  • Lan Anh biến mất không rõ như vậy khiến Giang đồng thời khá sửng sốt. Lan Anh rốt cuộc đã bị gì chứ và hàng nghàn câu hỏi khác đang đặt ra trong đầu cô
  • Giang chợt thấy tên Phúc đang chơi với chiếc kính vạn hoa ấy. Cô đi đến thương lượng với hắn
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Bây giờ cậu muốn gì mới đưa thứ đó cho tôi ?
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Khi nào Lan Anh trở lại học thì tôi sẽ trả lại cho nó
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Không tin
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Tùy cậu thôi
  • Nói đến đây, chuông reo cắt đứt cuộc hội thoại trao đổi này. Giang lại lần nữa không thể lấy lại món đồ chơi đấy được
  • Trong giờ học, lúc cô giáo đang giảng bài. Giang không tài nào tập trung được. Giang cứ cảm thấy nhớ cô bạn Lan Anh của mình, cậu ấy rất thân thiện và dễ thương. Giờ không có cậu ấy, Giang chỉ biết ngồi lủi thủi một mình ở góc bàn
  • Chợt nhiên, cô giáo gọi tên Giang khiến cô liền trở về thực tại
  • Cô Ngọc Yến
    Cô Ngọc Yến
    Trả lời cho cô câu số 4 đi
  • Ngay lúc này, Giang ấp úng không thể trả lời. Từ nãy giờ cô đã nghe cô giáo giảng bài đâu
  • Đợi mãi một lúc mà Giang vẫn không thể trả lời. Cô giáo chỉ thở dài :
  • Cô Ngọc Yến
    Cô Ngọc Yến
    Được rồi, ngồi xuống đi. Lần sau em chú ý nghe giảng một chút
  • Trong đầu Nhã Giang chỉ mong mau chóng đến giờ ra chơi để có thể tiếp tục thương lượng với tên Phúc đó
  • Chưa bao giờ cô thấy một thằng con trai cứng đầu và lì lợm đến như vậy. Không biết vì sao hắn lại cố tình lấy chiếc kính vạn hoa đó. Nếu như Giang có gây thù gì thì đương nhiên là không phải, cô chỉ vừa mới nhập học được vài ngày mà. Nói chuyện còn chưa được vài câu thì làm gì có quen biết nhau mà gây tội .Có thể tên Phúc đó không ưa Lan Anh, hoặc chỉ đơn thuần là thích trêu trọc sỉ nhục người khác.
  • Giang liền nảy ra một kế để trả thù sự việc hôm qua Phúc đã làm cô trượt ngã ngay vũng nước
  • Giang lấy bình nước uống vào miệng một họng. Khiến hai bên má cô phồng to lên hết cỡ. Và rồi, cô phun hết ngay vào người của Tấn Phúc khiến hắn ta không lường trước được. Sự việc này cả lớp đã chú ý đến Giang. Cô giả vờ lấy tay đánh vào ngực như rằng cô uống nước bị sặc
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Làm cái quái gì vậy ?!
  • Nhã Giang liền tỏ thái độ ân hận vô cùng có lỗi
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Xin lỗi xin lỗi. Tớ bị sặc nước.. khụ khụ.. không cố ý.. khụ khụ..
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Mau lau cho tôi !
  • Cô Ngọc Yến
    Cô Ngọc Yến
    Em Tấn Phúc, bạn ấy vô ý mà. Em vào nhà vệ sinh phơi áo ở máy sấy đi
  • Phúc lẩm bẩm chửi thề gì đó trong miệng rồi miễn cưỡng rời khỏi lớp đi đến nhà vệ sinh
  • Giang đắc ý, cô lén lấy lại chiếc kính vạn hoa từ ngăn bìa ngoài của cặp tên đó.
  • Lần này Giang giấu vào nơi sâu nhất ở ngăn cuối cùng, cô dặn lòng rằng giờ ra chơi cô cũng chỉ sẽ ngồi ở đây để bảo vệ món đồ này
  • Sau khi Phúc đó quay trở về, hắn vẫn vào bàn học và dường như không hề nhận ra cặp hắn đã bị mất đi thứ gì đó
  • Thế nhưng không ngờ, khi chuông reo ra về. Phúc đang giật lấy cặp cô và trút hết xuống đất. Từng món đồ đều rơi lộp bộp lên nền đất. Mặc cho Giang la hét, cô không tài nào ngăn lại hành động đó của tên Phúc vì chiều cao quá chênh lệch.
  • Phúc giật lấy chiếc kính vạn hoa rồi chạy khỏi lớp. Giang ráng nhẫn nhịn dọn từng đồ vật sách vở bị rơi ra để cất vào cặp. Sau khi xong xuôi, cô ra khỏi lớp để tìm tên ấy. Đi đến cuối hành lang thì có hướng rẽ, ở nơi đó có góc khuất, không ngờ có xô nước tạt hết vào người Giang. Tên Phúc đó đã đứng ngay góc khuất nơi đó để núp chờ cô đợi thời cơ chơi khăm
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Lần sau mày đừng có láo với tao
  • Giang liền bực tức đến mức bật khóc
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Trả lại đây !!
  • Tên xấu xa đó phớt lờ cô rồi bỏ đi. Mặc cho cô bị ướt hết cả quần áo lẫn mái tóc. Hắn cười khoái chí từng bước đi ra khỏi cổng trường. Vừa tiện ngắm qua chiếc kính vạn hoa để xem, xong tâng bóc nó trên tay. Đến khi qua đường đến bờ bên kia, hắn mới nhận ra một điều. Hắn đã quên mang theo cặp, lúc ấy vì lo cướp chiếc kính vạn hoa mà lại quên mang theo chiếc cặp sách, giờ nó đàn ở trên lớp ở tầng hai. Bỗng có tiếng ai đó gọi cậu
  • Đó là giọng của Nhã Giang. Trên tay cô cầm một thứ khiến tên Phúc ở bên đường đối diện vô cùng sửng sốt
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Mau trả cặp đây !
  • Một tay của Giang cầm chiếc cặp của tên Phúc, một bên cầm lọ bình mực đã được mở nắp
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Nói lần cuối cùng, nếu như không trả lại đồ cho tôi. Đừng trách vì sao cặp cậu sẽ bị tan nát
  • Phúc nghe xong nóng máu rồi quát lớn lấy tay chỉ thẳng vào mặt Giang
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Con nhỏ kìa, mày đừng có láo với tao, khôn hồn thì trả ngay lập tức
  • Chiếc cặp ấy là phiên bản giới hạn của Hàn Quốc mà hắn được đặc biệt tặng cho. Đương nhiên sẽ nổi điên khi ai làm vấy bẩn. Nhưng cái quyền tức giận ấy chỉ đúng khi hắn không lấy cắp đồ người khác mà họ lại lấy đồ của hắn
  • Nhã Giang vứt chiếc cặp đắt tiền của tên đó xuống đất một cách dứt khoát
  • Nhã Giang
    Nhã Giang
    Đấy, mau qua đây trả đồ giùm !
  • Tấn Phúc
    Tấn Phúc
    Cái con láo xược !
  • Phúc nóng máu băng qua đường, hắn sẽ đánh cô đến tơi tả để dạy một bài học. Bỗng dưng một chiếc xe hơi lao tới với tốc độ rất nhanh, tông thẳng với lực vô cùng mạnh vào người của Phúc khiến hắn bị văng lên nóc xe , đầu óc quay cuồng rồi ngã xuống nền đất bất tỉnh
  • Máu bê bết một vũng xung quanh đầu của Phúc, một thân thể nằm úp xuóng bất động trên nền đường. Cảnh tượng thấy khiến Giang không thể phản ứng gì, toàn thân đơ cứng như không thể tin vào mắt mình...Có lẽ đã chết rồi cũng nên. Chiếc kính vạn hoa đã văng ra khỏi tay nằm trên nền đất, nó nhuốm một chất lỏng màu đỏ được chảy ra từ đầu của Phúc
14
Kính Vạn Hoa Đẫm Máu