BTS: Yêu em tức là vĩnh hằng - Định mệnh thuộc về em
  • Hàn Quốc
  • Sân bay Incheon
  • Anh? Anh đi đâu rồi? Sao em còn chưa thấy anh? A...... Được được, em ở lối ra chờ anh. Anh yên tâm đi, em thừa dịp thiếu gia ăn cơm trưa uống thuốc ngủ rồi mới tới đón anh. "Người đàn ông nổi tiếng đứng ở lối ra, cầm điện thoại trong tay, trên mặt mang theo tia chờ mong cùng nhớ nhung nói với người bên kia điện thoại. Mà sau khi nam tử nói xong liền thấy ở cách mình cách đó không xa xuất hiện một thân ảnh quen thuộc, chỉ thấy nam nhân cùng thiếu gia nhà mình lớn lên có 7 phần tương tự kia một tay đẩy vali hành lý, một tay nắm một nam nhân toàn thân bao kín mít. Không đợi hắn nhớ tới người nọ là ai, đã bị người từ phía sau đột nhiên vỗ bả vai một cái, sợ tới mức hắn không khỏi run rẩy, quay đầu lại mới phát hiện nguyên lai người phía sau chính là ca ca hắn nhiều năm không gặp - Kiều Thanh Lịch.
  • Đã lâu không gặp đệ đệ Kiều Thanh Lịch nhìn hắn như là đang thăm hỏi người nào đó liền nghi hoặc dò hỏi.
  • "Anh ơi, về rồi, mấy năm nay anh ở San Francisco có quen không?
  • A Húc, anh đi học, không phải để chơi. Hơn nữa lần này em về là để giúp thiếu gia.
  • Hay là chúng ta đi tìm một nhà hàng ăn bữa cơm trước khi trở về? lại nói tiếp ta cùng gia gia đều đã lâu không gặp ngươi, vốn hôm nay hắn là muốn tới cùng ta đón ngươi, nhưng là bởi vì bên kia có việc cho nên hắn trở về..."
  • "Không sao, ta nghĩ chờ hắn sau khi trở về, người một nhà chúng ta sẽ đoàn viên. Như vậy thiếu gia hắn cũng sẽ vui vẻ, dù sao chuyện này đè ở đáy lòng hắn mười mấy năm..."
  • Hy vọng đi, chỉ là ta nghe nói hai người kia hiện tại vì chính mình tư dục, lợi dụng bọn họ từ trong đó mưu cầu tư lợi, còn..."
  • Xuỵt...... Nơi này không tiện lắm, chúng ta trước tìm một chỗ ngồi xuống hảo hảo nói chuyện.
  • "Được..." Nói xong hai người liền rời đi.
  • Bên kia
  • A Cửu, đói không? Cậu muốn về nhà ăn hay là tìm một nhà hàng ăn xong rồi trở về. "Khương Hành vừa mới nắm tay Khương Uẩn đột nhiên nhớ tới trước đây ở trên máy bay Khương Uẩn bởi vì gặp ác mộng mà không có khẩu vị gì, kỳ thật cậu muốn dẫn Khương Uẩn đi ăn chút gì trước, nhưng cậu vẫn muốn trưng cầu suy nghĩ của mình một chút.
  • "Em... Ặc..." Còn chưa nói xong bụng Khương Uẩn đã kêu ùng ục, hắn vừa ngẩng đầu liền thấy Khương Hành vẻ mặt ý cười nhìn mình, vừa nhìn như vậy ngược lại làm cho hắn có chút ngượng ngùng, đành phải khẽ gật đầu. Mà lúc này Điền Vĩ Quốc thật vất vả mới lẻn ra được lúc này đang đứng cách bọn họ không xa nhìn thấy bộ dáng thân mật khăng khít như vậy của bọn họ, đáy lòng hiện lên từng đợt cay đắng, nhưng đáy lòng hắn vẫn âm thầm cho mình một hơi thở, lần này hắn có phải là người đầu tiên, hắn sẽ cùng mình trở về sao? Những năm gần đây chính mình đã yên lặng thủ hộ ở phía sau hắn vài năm, trải qua chuyện kia về sau, hắn không muốn ở như vậy lùi bước đi xuống, hắn muốn chủ động xuất kích... Lần này hãy để Điền Vĩ Quốc tiếp cận hắn trước đi......
  • Cho dù em có rời đi, anh cũng không thể buông em ra.
14
Về nhà 05