BTS: Yêu em tức là vĩnh hằng - Định mệnh thuộc về em
  • Giấc mơ của Kang Uẩn
  • Lúc này Khương Uẩn đi tới một cái sân cũ nát không chịu nổi, cậu nhìn thấy ở một góc rất không bắt mắt có một tiểu nam hài bẩn thỉu gắt gao nắm chặt khối bánh mì trong tay mình cuộn tròn lại, hốc mắt ửng đỏ nhìn nam hài hơi lớn một chút đứng ở trước mặt cậu...... Hắn vốn tưởng rằng bọn họ chỉ là đang chơi trò chơi, lại không nghĩ tới kế tiếp hắn thấy được một chuyện làm chính mình rất là khiếp sợ, đứa nhỏ lớn tuổi hơn một chút kia cướp đi bánh mì của tiểu nam hài, còn đem hắn một phen đẩy trên mặt đất, quyền đấm cước đá với hắn...... Không biết vì nguyên nhân gì để cho hắn nhìn thấy bộ dáng tiểu nam hài bị người nọ khi dễ như thế, trong lòng của hắn liền có một cỗ cảm giác nói không nên lời, vừa chua vừa chát...... Cứ như vậy tiểu nam hài lại cứng rắn chịu đựng đánh đập lâu như vậy, đang lúc hắn muốn tiến lên hỏi tiểu nam hài thương thế như thế nào, đột nhiên hình ảnh vừa chuyển liền đến một cái hẻm nhỏ, hôn ám yên tĩnh trong hẻm nhỏ hắn nghe được một thanh âm giống như là vũ khí sắc bén đâm vào thân thể, vốn là mình không muốn quản những chuyện này, nhưng là có một loại mạc danh kỳ diệu gì đó đang đẩy mình đi vào sâu trong......
  • Làm hắn không nghĩ tới chính là đập vào mi mắt chính là một cái hỗn thân là máu nam nhân nằm trên mặt đất, bụng bị đâm vào một thanh chủy thủ... Đột nhiên hắn liền nhìn thấy người nọ chậm rãi đứng lên, trên mặt mang theo nụ cười thê thảm đối với mình nói: "Ngươi đến rồi... Đời này ngươi phải hảo hảo sống sót, biết không? Một đao vào cổ mình xóa đi...... Chỉ một giây máu đỏ tươi kia giống như suối phun phun ra, nhiễm đỏ hai mắt của mình...... Một người sống sờ sờ cứ như vậy chết ở trước mặt mình, điều này làm cho Khương Uẩn không khỏi bị dọa tỉnh, giống như là giật mình thì thào tự nói: "Không...... Không! Không...... Không thể nào......" Mà Khương Hành vừa mới tiến vào trong giấc mộng, sau khi nghe được thanh âm của Khương Uẩn liền nhìn bốn phía một vòng, Liền đem mũ Khương Uẩn đội lên đầu, sau đó liền đem hắn chuyển hướng trước mặt mình, vẻ mặt sốt ruột nói: "Làm sao vậy? A Cửu là gặp ác mộng gì sao? Ngoan, đừng khóc......
  • A Hành ca ca, muội... muội vừa mơ thấy một người toàn thân đầy máu chết trước mặt muội... muội rất sợ..."
  • "Đừng sợ đừng sợ, có anh ở đây... nếu không anh ôm em ngủ?
  • "Nhưng... nhưng nơi này có rất nhiều người, muốn... nếu không..." Còn không đợi Khương Uẩn nói xong Khương Hành liền ôm hắn vào lòng mình, sau đó nhẹ nhàng vỗ vỗ... Có lẽ là mùi thơm ngát nhàn nhạt trên người Khương Hành, cũng có lẽ là bởi vì Khương Hành vừa dỗ vừa nhẹ nhàng vuốt ve lưng Khương Uẩn, lúc này mới làm cho Khương Uẩn dần dần ngủ thiếp đi......
  • Studio của Yunki
  • Từ sau khi Khương Uẩn rời đi Mẫn Uẩn liền trở lại trạng thái làm việc như lúc trước, lúc này đã có một đoạn thời gian tốt hắn không nghỉ ngơi, đang thường thường gõ bàn phím muốn tìm chút linh cảm âm nhạc, nhưng trái tim của chính hắn lại căn bản không tĩnh lại được...... Bây giờ xem ra hắn thật sự không có ý định trở về, vậy ta...... Chúng ta phải làm gì đây? Tôi tưởng anh ta...... Bọn họ sẽ mãi mãi hạnh phúc như vậy, nhưng cuối cùng vẫn không thể thực hiện giấc mộng xa vời này...... Hắn không hối hận khi gặp hắn, nhưng hắn hối hận những chuyện mình đã làm với hắn lúc trước, lợi dụng địa vị đặc thù của mình trong lòng hắn, bức bách hắn phải nghe lời mình... Làm những chuyện khiến hắn sợ hãi và sợ hãi... Hắn sai rồi, hắn thật sự sai rồi, hiện tại mình có phải đã không xứng có được hạnh phúc hay không...
  • "Leng keng" một tiếng tin tức điện thoại di động từ mặt bàn truyền đến, một tiếng nhắc nhở này làm cho Mẫn Kỳ hoàn hồn lại, không khỏi nhớ tới nguyên lai hắn lại đã lâu như vậy sao? Cho rằng có chuyện gì quan trọng, sau khi cầm điện thoại di động trên mặt bàn của mình lên liền giải mật mã, đột nhiên một tin tức thoáng hiện ra, mặt trên viết Đại Phát a! Ngẫu nhiên gặp được một người, bộ dạng siêu cấp siêu cấp đẹp trai! Ừm...... Nghiêng mặt của anh cùng Khương Uẩn ngược lại có tương tự, yêu Daisy@Niko Khương Uẩn, cuối cùng còn kèm theo một tấm ảnh Cao Thanh...... Mẫn Kỳ nhìn ảnh chụp điện thoại di động hồi lâu nhìn thời gian người nọ gửi, còn có định vị, trong lòng bang bang bang bang nhảy không ngừng, có trong nháy mắt hắn cho rằng người nọ chính là Khương Uẩn, bởi vì bộ quần áo trên người hắn là mình tặng cho hắn...... Toàn thế giới chỉ có một chuyện này,
  • Khi đó chính mình biết hắn yêu tha thiết nhất là hoa cúc nhỏ, cho nên hắn liền đặc biệt đặt làm một bộ, bộ quần áo kia nhìn qua tuy rằng cùng quần áo bình thường không có gì khác nhau, thế nhưng hắn so với ai khác đều rõ ràng, bộ quần áo kia từng bị tên Kim Nam Tuấn kia không cẩn thận dùng thuốc tẩy ngâm một chút, cho nên màu sắc của bộ quần áo kia là không đều...... Đây có phải đang nói rõ hắn chính là Khương Uẩn, hắn đã trở lại! Hắn quay lại rồi! Cuối cùng anh ấy cũng trở lại...... em có biết anh rất nhớ em không...... Tôi...... Em tưởng anh sẽ không quay lại, tưởng anh bỏ em lại...... Tại sao hắn lại có suy nghĩ như vậy? Khi đó bởi vì trong khoảng thời gian này tới nay cậu chưa từng gọi điện thoại cho Khương Uẩn, mà Khương Uẩn cậu cũng chưa từng gọi điện thoại cho mình...... Không chỉ như thế mà ngay cả những thành viên khác cũng đều giống như tình huống của mình, hắn thật giống như biến mất khỏi thế giới của bọn họ. Lần này hắn sẽ không giống như lúc trước... Anh ấy sẽ yêu anh ấy, nhớ anh ấy......
14
Về nhà 03