BTS: Yêu em tức là vĩnh hằng - Định mệnh thuộc về em
  • Bàn ăn
  • Khương Hành đem chính mình từ trong hồi ức rút ra, nhìn hắn một bộ cao hứng lại chờ mong dáng vẻ, đột nhiên muốn hỏi một chút hắn, qua nhiều năm như vậy chính mình ở hắn trong cảm nhận là dạng gì, Cậu liền thật sự hỏi cậu: "A Cửu, hiện tại cậu cũng có ước mơ của mình, anh trai cũng nên đi theo ước mơ của mình. Tớ sẽ đi Mỹ du học vài năm, đặt vé máy bay chiều nay. Rất xin lỗi không đợi được A Cửu chúng ta trở thành hình dáng trong ước mơ của cậu, nhưng tớ sẽ luôn ở đó chú ý đến cậu."
  • Khương Uẩn vừa mới còn đang cùng Khương phụ Khương mẫu nói chuyện phiếm nghe được lời của ca ca nhà mình, nhìn về phía hắn, mơ hồ như là thấy được ánh mắt rối rắm thống khổ của ca ca, chỉ liếc mắt một cái liền khôi phục ánh mắt cưng chiều bình thường, không phải do hắn suy nghĩ nhiều. Hắn hồi đáp: "Ca, những năm gần đây ngươi đối với ta tốt, ta đều biết. Ca đối với ta mà nói là thân nhân rất trọng yếu, nếu như ngươi có mộng tưởng ta cũng sẽ giống như ngươi ủng hộ ta ủng hộ ta ủng hộ ngươi. Không cần lo lắng ta, ta cũng nhất định sẽ thông qua cố gắng của mình, đường đường chính chính đứng ở trên sân khấu, phát quang phát nhiệt.
  • Như vậy, em không ở bên cạnh anh. Anh sẽ nhớ em sao? "Nhìn ca ca nhà mình dùng ánh mắt chờ đợi nhìn mình, Khương Uẩn không chút do dự nói:" Đó là đương nhiên, em nhất định sẽ nhớ ca ca. "Nghe được hắn nói xong Khương Hành nở nụ cười, có thể nghe được những lời này, cho dù là cách xa vạn dặm, em cũng cảm thấy cũng không phải lẻ loi một mình.
  • Hắn vốn còn muốn nói vài lời với Khương Uẩn, nhìn ánh mắt Khương phụ ra hiệu cho hắn, cắt ngang lời hắn sắp nói, dặn dò hắn: "A Hành, đến bên kia, mọi chuyện cẩn thận. Nước Mỹ không giống Hàn Quốc, bất kể là thói quen sinh hoạt hay là văn hóa địa phương. Đúng rồi, nhớ tới lúc đó thì gọi điện thoại cho chúng ta, báo bình an. Chiều nay ta phải đến đoàn làm phim quay phim tuyên truyền thì không tiễn được ngươi, chú Kiều sẽ đưa ngươi ra sân bay.
  • Con biết rồi, cha. Con sẽ tuân theo lời cha, ở Mỹ chăm chỉ học tập, sẽ không để cho cha thất vọng. "Nói xong câu đó Khương Hành liền đem lời vừa rồi còn chưa nói giấu ở trong lòng, không hề nhìn về phía Khương Uẩn, cúi đầu ăn điểm tâm, biểu tình trên mặt cũng không có gì thay đổi mà tay kia dưới bàn lại gắt gao nắm chặt nắm đấm.
  • Sau khi thấy cha và anh trai nói xong, Khương Uẩn cảm thấy bầu không khí xung quanh có chút quái dị, liền hỏi mẹ Khương: "Mẹ, buổi chiều con có thể đi tiễn anh trai không? Chợt nghe thấy Khương phụ lạnh giọng nói với con trai nhỏ: "Khương Uẩn, con quên con phải huấn luyện sao? con còn chưa trở thành thực tập sinh sao? đã không coi quy định của công ty người ta ra gì? con xem con như vậy, sao có thể trở thành một Ái Đậu đủ tư cách chứ?"
  • Nghe được lời này của phụ thân như là tức giận, đang chuẩn bị giải thích với Khương Hành thay Khương Uẩn, Nghe thấy đệ đệ nhà mình lớn tiếng hướng phụ thân hô: "Không sai, làm thực tập sinh là giấc mộng của con, thế nhưng nó so ra kém ca ca, từ nhỏ đến lớn, chỉ có hắn vẫn xuất hiện ở bên cạnh con, cùng con. Phụ thân mẫu thân cũng chưa từng làm như vậy, mỗi lần không phải bởi vì công việc chính là xã giao, thời gian trở về đều có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng hiện tại hắn phải rời khỏi con lâu như vậy, trong nhà lại chỉ còn lại một mình con, con không muốn một mình. Nói xong hắn cảm thấy cực kỳ thương tâm, vừa nghĩ tới ca ca đi xa nước Mỹ, phụ thân mẫu thân cũng thường xuyên không ở nhà, trong nhà chỉ có một mình hắn, cho dù có Kiều gia gia cũng sẽ cảm thấy cô độc.
  • Nghe được tiểu nhi tử đem cảm thụ của mình nhiều năm qua đè ở đáy lòng đều nói ra, Khương phụ cũng cảm thấy không khỏi có chút hối hận, mà Khương mẫu ở một bên thấy trượng phu nhà mình, tiểu nhi tử hai người giống như là muốn chiến tranh lạnh, dùng ánh mắt ý bảo Khương Hành một chút, để cho hắn nhanh chóng nghĩ biện pháp.
  • Khương Hành vừa rồi vốn cúi đầu sau khi nghe được lời Khương Uẩn nói, dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía hắn, lại trực tiếp đối diện với ánh mắt Khương mẫu, suy nghĩ một chút liền kéo Khương Uẩn ngồi ở trước mặt hắn vào phòng của hắn.
14
Rời 02