BTS: Yêu em tức là vĩnh hằng - Định mệnh thuộc về em
  • Trang chủ
  • Tại sao phải tới nơi này? Em không phải để cho anh ở nhà thật tốt sao? Tại sao phải gặp bọn họ? Không phải đã nói rồi, em sẽ ở cùng anh sao? Rõ ràng bọn họ đều làm cho anh khổ sở như vậy, thương tâm, anh vẫn không quên được bọn họ, luyến tiếc bọn họ sao? "Nhìn những người trước mặt nhìn chằm chằm mình, Khương Hành vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng nói với Khương Uẩn bên cạnh mình.
  • Không... Không phải như vậy! Là em là em muốn đi tìm anh ấy, đợi cả đêm dưới lầu nhà anh ấy, sau đó liền té xỉu được anh ấy đưa tới bệnh viện. Anh... Anh đừng trách anh ấy, là lỗi của em! "Phác Trí Mân còn không đợi Khương Uẩn nói gì đó liền vội vã giải thích, sợ Khương Hành sẽ vì anh ấy mà trách cứ Khương Uẩn, dù sao đó là người anh ấy để ở trong lòng a!
  • "Đủ rồi, cậu có tư cách gì khoa tay múa chân với cậu ta, cậu ta muốn làm gì thì để cậu ta làm cái đó! quản nhiều như vậy làm gì? người biết cho rằng cậu là anh trai, người không biết này còn tưởng rằng cậu là bạn trai cậu ta, thật muốn đem khuôn mặt này trên mặt cậu xé xuống!" Cũng bởi vì chuyện kia khiến anh làm nhiều chuyện khiến Khương Uẩn thương tâm khổ sở như vậy.
  • Hừ! Ta không có tư cách? Đây rốt cuộc là ai không có tư cách a? Ta là ca ca hắn, ngươi là ai? Huống hồ ngươi hiện tại không phải đang áy náy khổ sở sao? Dù sao những chuyện ngươi làm cũng thật xấu xa! Ngươi......
  • "Đủ rồi, ta thay nàng xin lỗi ngươi còn có Khương Uẩn, là lỗi của chúng ta, chỉ là ngươi không sai sao? Ngươi chẳng lẽ không thấy đầu gối hắn đang chảy máu sao? Nếu là ca ca, chẳng lẽ ngươi không nên chăm sóc tốt cho hắn sao? Ngay cả chúng ta... chuyện người ngoài chúng ta đều biết, đều nhìn thấy, vì sao ca ca ngươi chỉ biết hung hắn, lại không nhìn thấy ủy khuất của hắn còn có nước mắt chứ?" Kim Thạc Trân nhìn Khương Uẩn đối diện lúc này đang cúi đầu không nói lời nào, liền biết cậu khẳng định lại khổ sở, cậu biết người này lúc khổ sở từ trước đến nay thích cúi đầu, quan trọng hơn là cậu thấy được vết máu trên quần Khương Uẩn, biết cậu khẳng định là lúc vừa mới leo ban công, không cẩn thận ngã một cái. Những thứ này hắn đều biết, Mẫn Kỳ khẳng định cũng biết, cho nên hắn mới nói như vậy, duy chỉ có ca ca của Khương Uẩn là không biết...
  • Thì ra những ngày không có anh ở bên cạnh em, thật ra em cũng không tốt phải không? Có phải anh ta một chút cũng không quan tâm em, có phải rất hung dữ với em hay không, có phải không yêu em như anh hay không.
  • Mà đợi đến khi Kim Thạc Trân hoàn hồn lại, phát hiện bọn họ đã rời đi, chỉ có bộ dáng buồn bã mất mát của Mẫn Kỳ, hắn là như vậy, mình làm sao không phải như vậy? Chúng ta giống nhau.
  • Lối này.
  • Phòng bệnh của Park Ji Min
  • Sao anh Hai còn có anh Thạc Trân cầm thuốc lâu như vậy, có phải gặp chuyện gì không? "Thấy bọn Kim Thạc Trân đã đi gần 10 phút rồi, vẻ mặt Kim Thái Hanh nghi hoặc nói với Phác Trí Mân và Kim Nam Tuấn.
  • Chắc là không, có lẽ bọn họ còn chưa xếp xong đúng không! "Kim Nam Tuấn giải thích.
  • Đúng vậy, Thái Hanh, ngươi cũng đừng quá lo lắng! "Phác Trí Mân phụ họa.
  • Ân......
  • Đằng kia.
  • Phòng bệnh của Park Ji-tae
  • Ta xem ngươi vừa mới giống như quen biết hắn dáng vẻ, ta nhưng chưa từng có thấy qua ngươi cười vui vẻ như vậy..."Thấy những người kia sau khi rời đi, nam nhân liền hướng một bên nằm Phác Chí Huấn dò hỏi.
  • "Anh ấy a chính là người tôi muốn được chú ý... Tất cả những gì tôi làm bây giờ bất quá là bởi vì anh ấy..." Phác Chí Huấn nhớ tới những lời Khương Uẩn vừa mới nói với mình, có một loại bọn họ lại giống như trở lại bộ dáng lúc mới bắt đầu quen biết, điều này làm cho đáy lòng cậu đối với ngày đó có chờ mong nói không nên lời.
  • "Ai... lại là như vậy cái gì cũng không nói, điều này làm cho ta làm sao giúp ngươi?" nam nhân thấy hắn lại là một bộ cái gì giấu ở trong lòng bộ dáng, bất đắc dĩ thở dài nói.
14
Ngôi Sao Thất Lạc 04