BTS: Yêu em tức là vĩnh hằng - Định mệnh thuộc về em
  • Phòng khách của Ginger
  • Thấy Khương Uẩn sau khi Kim Nam Tuấn cúp điện thoại, nhìn thức ăn trên bàn, nghĩ có nên gọi Mẫn Kỳ dậy hay không, đang lúc cậu muốn đi, liền thấy thiếu niên từ trên lầu chậm rãi đi xuống, hai mắt nhập nhèm ngáp một cái bộ dáng vừa mới tỉnh ngủ, liền nhẹ giọng nói với cậu: "Tỉnh rồi, rửa tay đi. Chuẩn bị ăn cơm đi!"
  • Mẫn Kỳ vừa rồi còn buồn ngủ nghe được thanh âm của hắn, ánh mắt lập tức trừng cực lớn, thẳng tắp nhìn chằm chằm hắn, nhỏ giọng nói: "Bên trong, biết rồi.
  • Nhìn bộ dáng ngoan ngoãn của thiếu niên như thế, đáy lòng Khương Uẩn mềm nhũn, liền bắt đầu sờ sờ đầu cậu, ôn nhu nói: "Đói chết đi, không có việc gì rửa tay đều tới đây đi." Nghe được giọng điệu cưng chiều của cậu bé cùng bàn tay ấm áp trên đầu kia, Mẫn Uẩn cảm thấy sắc mặt mình đỏ bừng, liền vội vàng vàng đi rửa tay, ngồi ở trên bàn ăn.
  • Thấy thiếu niên bởi vì sắc mặt đỏ bừng mà vội vàng đi rửa tay, tiếp theo ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn ăn chờ đợi ăn cơm, không khỏi cảm thấy có chút đáng yêu, thấy hắn cực kỳ đói bụng.
  • Khương Uẩn cũng đi tới bàn ăn ngồi ở trước mặt cậu, nói với cậu: "Không biết có hợp khẩu vị cậu hay không, liền làm một ít, cậu nếm thử trước.
  • Nghe hắn nói như vậy, Mẫn Kỳ bắt đầu quan sát đồ ăn trên bàn, phát hiện đều là đồ hắn thích ăn, đáy lòng không khỏi có chút chua xót, cúi đầu, Khương Uẩn thấy hắn không động đũa, nghĩ có phải không hợp khẩu vị của hắn, liền hỏi: "Thế nào? Không hợp khẩu vị của ngươi sao? Nếu không ngươi nói cho ta biết thích ăn cái gì, ta lại đi làm?" Nghe hắn nói như vậy, Mẫn Uẩn lắc đầu nói với hắn: "Không có, đều là ta thích.
  • Vậy sao? Vậy anh mau nhân lúc còn nóng ăn đi! Lạnh sẽ không tốt đâu!
  • "Ừ, được" sau khi nói xong hai người liền không nói gì ăn cơm, ai cũng không có mở miệng trước.
  • Có lẽ là không rõ Khương Uẩn một loạt hành vi, Mẫn Uẩn đột nhiên muốn hỏi cậu một chút, vì sao phải đối tốt với cậu như vậy? Rõ ràng không phải chỉ thấy một mặt sao? Tâm nghĩ như vậy liền nói ra, "Tại sao phải mang ta trở về?
  • Ách, ta cũng không biết vì sao lại mang ngươi trở về, nhưng ta không hối hận vì đã mang ngươi trở về, ngược lại may mắn là ta mang ngươi trở về.
  • Vậy sao? Chẳng lẽ ngươi không sợ ta là người xấu sao?
  • Đương nhiên không sợ, nhìn hành vi của ngươi sẽ không giống người xấu.
  • Ồ? Vậy anh nói xem tôi trông như thế nào?
  • Ừ, ngây ngốc, bị người khi dễ không đánh trả, người khác giúp cậu cậu lại không muốn tiếp nhận. Nhưng tớ biết cậu là một người rất tốt, không cần lúc nào cũng để ý ánh mắt của bọn họ.
  • Cảm ơn... cảm ơn anh, mang em về. "Nói xong Khương Uẩn liền nhìn bộ dáng nghẹn ngào của Mẫn Cảnh Kỳ, vội vàng nói:" Được rồi được rồi, cơm nước xong liền đi rửa mặt một chút, thay quần áo ở trên giường. Sau đó em ở phòng bên cạnh anh, có gì cần tìm em là được. "Sau khi nói xong liền cầm bát đũa của hai người vào phòng bếp. Mà Mẫn Kỳ cũng lên lầu, đi phòng Khương Uẩn, cầm quần áo thay, vào phòng tắm......
  • Khoảng nửa tiếng sau.
  • Phòng của Yuri
  • Lúc này Mẫn Kỳ đang nằm ở trên giường thầm nghĩ, mấy ngày nay hắn từ Đại Khâu tới Seoul, không biết ngồi xe bao lâu, rốt cục là tới nơi này, sau đó may mắn gặp được hắn trong cửa hàng tiện lợi, khi đó hắn hẳn là thời điểm hạnh phúc nhất, vui mừng nhất.
  • Lời bài hát: Goodnight My Little Sun
  • Mặc dù không biết tên của em, nhưng dáng vẻ của em lại khắc sâu trong lòng anh.
14
Ánh sáng 02