=) / 4
=)
  • ...
  • Vào đến đại sảnh, tôi có hơi nheo mắt vì ánh sáng đột ngột chiếu thẳng vào tầm mắt.
  • Chờ đến khi tôi lấy lại phản ứng thì xung quanh đã có 2 người ngoại quốc ngồi sẵn! Nhìn chằm chằm vào tôi với đôi mắt ánh lên vẻ đánh giá và phán xét!
  • Tôi run rẩy lia mắt dáo dát nhìn quanh tìm cứu viện, nhưng người phụ nữ họ Halcyon đó đã rời đi đến cạnh một người khác từ bao giờ.
  • Ét o ét, cú ngườiiiiii
  • Đến khi tôi sắp nghẹt thở vì cái không khí ngột ngạt chết tiệt thì một người bỗng lên tiếng trước :
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Đến rồi à?
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Vâng, thưa bà Escoffier! Cô bé đó chính là...
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Được rồi /Phất tay/
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Con bé biết tiếng Anh chứ?
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Thưa bà, nghe được nói được, biết đọc, có lẽ cũng biết viết
  • Người phụ nữ được gọi là Escoffier kia khẽ gật đầu, Halcyon cũng lùi xuống phía dưới.
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Nào, đừng sợ, bọn ta không làm hại con đâu!
  • Sợ thấy mẹ làm sao không sợ? Mấy người to hơn tôi, cao hơn tôi, đông hơn tôi nữa, lỡ mấy người đem tôi nhúng sốt mayonaise rồi cạp ăn thì sao?
  • Hai tay tôi bấu chặt vào nhau. Thời tiết tháng 8 London phải nói là rất lạnh, từng tế bào trên cơ thể tôi đang dần co cứng lại dù đã có mặc áo khoác và đồ dài.
  • Hai bả vai tôi run rẩy vì lạnh, một phần vì lo lắng mà run lên bần bật, kết hợp với cái dáng gầy nhom, mặt mày xanh lét như tàu lá chuối tạo ra hình ảnh một cô gái vô cùng đáng thương.
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Nào, chỉnh nhiệt độ máy sưởi lên, con bé đang bị lạnh đấy!
  • Người giúp việc vâng vâng dạ dạ rồi cũng làm theo.
  • Tôi đứng co ro như pho tượng thạch cao, dạ dày trống rỗng quặn thắt lại.
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Con thấy đỡ hơn rồi chứ?
  • Tôi gật đầu, mặc dù chẳng khá hơn là mấy.
  • Người phu nhân già nọ bắt đau niềm nở hỏi chuyện :
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Hãy nói cho ta, tên của con là gì?
  • Tôi mấp máy môi, khó khăn đáp :
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    Hạ...Vân!
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Ha...Wan?
  • Chân mày người nọ có hơi nhíu lại. Có lẽ do khó phát âm!
  • Sau đó, Halcyon tiến gần quý bà Escoffier, thì thầm điều gì đó. Đôi mày của bà lại nhíu.
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Vẫn chưa về? Nó nghĩ nó là ai vậy chứ? Còn không phải do nó gây ra sao?
  • Không khí trong chốc lát sôi động hẳn, có vài người thì thầm to nhỏ bàn tán với nhau.
  • Faustine (Escoffier) Clarke
    Faustine (Escoffier) Clarke
    Mẹ à, anh trai bận trăm công nghìn việc, đâu phải mẹ không biết
  • Faustine (Escoffier) Clarke
    Faustine (Escoffier) Clarke
    Và Chúa ơi, người cuồng công việc như anh ấy sẽ chẳng bỏ lỡ vì chút chuyện cỏn con này đâu!
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Chút chuyện cỏn con? Ai là người 1, 2 đòi đón con bé về hả?
  • Faustine (Escoffier) Clarke
    Faustine (Escoffier) Clarke
    Vâng, tất cả, vì lợi ích của Chúa, mẹ biết điều đó mà
  • Bà Escoffier xoa xoa thái dương, mệt mỏi cất giọng :
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Chị dâu con đã về chưa?
  • Bà Escoffier vừa dứt lời, ánh mắt người phụ nữ lập tức hiện lên một tia chán ghét, nhăn mặt nói :
  • Faustine (Escoffier) Clarke
    Faustine (Escoffier) Clarke
    Chị ta mà chịu về sao? Ôi Chúa của tôi, chị ta chị hận không thể lao đến xé rách mặt con bé này thôi
  • Người phụ nữ trung niên tóc nâu dài nói xong còn đánh mắt về phía tôi, làm tôi run lẩy bẩy.
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Thôi nào, chị em dâu các con đấy, không thể sống bình yên một chút à?
  • Bà Escoffier mệt mỏi nói vài câu rồi cũng đi lên phòng :
  • Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Jean-Baptiste (De la Cour) Escoffier
    Halcyon, dẫn con bé đến căn phòng trống phía Tây đi!
  • Faustine (Escoffier) Clarke
    Faustine (Escoffier) Clarke
    A mẹ, chờ chút, con dìu mẹ vào phòng
  • Nói xong cả hai lần lượt rời đi.
  • Tôi theo Halcyon đi dọc qua từng dãy hành lang rộng lớn hoa lệ, khắp nơi đều được chạm trổ bởi những viên đá quý xinh đẹp và kì công.
  • Họ đưa tôi đến một căn phòng trống lộng lẫy xa hoa, độ xa xỉ chói lóa của nó khiến tôi không khỏi nheo mắt mấy lần. Mấy người vệ sĩ vest đen lần lượt đặt hành lí của tôi xuống rồi cũng rời đi.
  • Tôi mon men đến gần cửa sổ, nhẹ nhàng kéo rèm ra. Mặt trời còn chưa lên hẳn, từng tia nắng yếu ớt len lỏi qua ô cửa khiến căn phòng trông có sức sống hơn là một màu trắng lạnh băng u buồn lúc đầu.
  • Qua ô cửa kính dày trong suốt, tôi có thể nhìn thấy toàn cảnh bình minh nước Anh bao trùm lấy khu biệt thự rộng lớn, xa xa lại là những căn villa hoành tráng hút mắt khác.
  • Tôi đã từng mơ tưởng viễn vông rất nhiều lần cảnh khi tôi đến một đất nước hoàn toàn xa lạ để khám phá một chân trời mới tuyệt vời ra sao, và bất kì cái gì tôi có thể nghĩ đến, nhưng tuyệt đối không phải trong tình huống này!
  • Tôi lúc này mới chợt nhớ ra, vội vội vàng vàng đi đến mở điện thoại với mong muốn gọi về cho người nhà nhưng...
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    Chờ đã, điện thoại đâu?
  • Tôi cuống quýt lục tung toàn bộ đống hành lí, quần áo đồ đạc ngổn ngang khắp nơi, lúc này tôi mới phát hiện ra, ví tiền cũng chẳng thấy đâu cả!
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    /Mở cửa phòng/ Xin chào, có ai ở đây không?
  • Bên ngoài, một ngoài người đã đợi sẵn, một trong số đó tiến lại phía tôi, dùng chất giọng Scottland đặc sệch the thé mà hỏi :
  • Eva Cole
    Eva Cole
    Thưa cô, tôi có thể giúp gì được cho cô?
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    Điện thoại đâu? Ví tiền của tôi đâu? Chúng ở đâu rồi?
  • Tôi sốt sắng hỏi, người đàn bà vẫn giữ nét điềm tĩnh, lại cất giọng :
  • Eva Cole
    Eva Cole
    Thưa cô, điện thoại của cô bỏ đi rồi!
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    CÁI GÌ?
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    BỎ ĐI? AI CHO CÁC NGƯỜI TỰ TIỆN THẾ?
  • Tôi gần như phát điên lên, không có điện thoại thì làm sao tôi có thể liên lạc với người thân bạn bè được? Họ đang làm cái gì vậy? Bị điên sao?
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Cô nên buông bỏ đi cô gái!
  • Tôi quay ra sau, thấy Halcyon đang từ từ đi tới, sau lưng bà ta còn 2 người nữa.
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Đấy chỉ là quá khứ thấp hèn thôi! Không việc gì phải níu giữ!
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    ...
  • Tôi nghiến răng, siết chặt tay.
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    Trả điện thoại cho tôi
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Chỉ tổ ảnh hưởng đến cô thôi!
  • Nguyễn Hạ Vân
    Nguyễn Hạ Vân
    Trả điện thoại cho tôi! /Gằn giọng/
  • Halcyon đưa ánh mắt âm trầm về phía tôi, sau đó phẩy tay. Một người nhanh chóng mang theo chiếc hộp gì đó tiến lên.
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Của cô!
  • Bên trên là chiếc điện thoại Iphone đời mới nhất, giá bán không hề rẻ, thế nhưng tôi lại chẳng thấy vui, miễn cưỡng nở một nụ cười chua xót.
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Đừng trách tôi không nhắc nhở cô, nếu đã là người nhà Escoffier thì phải tuân thủ đúng gia huy, không được có can hệ gì với người dưng
  • Sophronia Halcyon
    Sophronia Halcyon
    Nếu cô không tin, thì cứ thử đi, cô gái trẻ!
  • Nói xong liền xoay gót rời đi, tiếng đế giày cao gót va chạm với sàn đá hoa cương vang lên cộp cộp.
  • .
  • .
  • .
  • .
  • .
14
4