(vkook) ÁC MA BÊN EM. / Chương 1: Tầm ngắm đã chọn em.
(vkook) ÁC MA BÊN EM.
  • Tại Seoul ngày 1 tháng 9 bệnh viện On đã chính thức đảm nhận một ca sinh khó. Đúng một ca sinh đôi hảo khó. Người mẹ cố sức gòng cơ thể nhuốm đẫm mồ hôi bà quằng quại la rên trong đau đớn nhưng tất cả đều vô vọng, bà ngất đi trong khi chưa hạ sinh được. Bác sĩ, y tá vội chuẩn bị thuốc tê và đồ dùng mổ vì họ biết không nhanh thì cả ba đều sẽ chết. Sau nhiều tiếng đồng hồ cuối cũng cũng hạ sinh ra hai đứa trẻ một trai và một gái.Cả hai đứa trẻ đều qua cơn nguy kịch nhưng rất tiếc người mẹ kia đã tử vong ngay sau đó. Phải khi chưa kịp nhìn mặt hai đứa con của mình.
  • Seoul 19 năm sau, hiện tại hai đứa trẻ đó sống rất tốt. Cùng với người cha già ông làm nhân viên cho một chủ sở cty nhỏ. Hai đứa trẻ ông nuôi hết sức tốt nhưng cả hai lại khác biệt nhau hoàn toàn. Người anh trai tên là Jeon Jungkook cậu có nét đẹp vượt trội hơn cả đứa em gái và luôn suy nghĩ cho người cha của mình. Lúc lên đại học năm nhất liền đi làm thêm để phụ giúp cha mình, cậu rất điềm tĩnh, ít nói hễ nơi có Somin thì cậu phải tránh mặt bởi vì cô em gái này không thích cậu phải nói sao nhỉ cô ta ghen tỵ với anh trai mik nếu anh ta xuất hiện tất cả nam sinh hay nữ sinh chỉ để ý anh của cô thôi. Nên mỗi lúc ở trường nếu Kook không ở trong tiết học thì liền ở suốt thư viện để học thêm. Nói anh thì phải nói đến em nhỉ như đã nói cô em này có tính cách trái ngược cậu hoàn toàn. Luôn ăn chơi đua đòi, trân diện tuy nghèo nhưng cô ta luôn đòi tiền cha mình hay Kook để tiêu sài phung phí. Cô ta ích kỉ và luôn lên mặt với anh trai mình cô ta rất ghét anh của mình vì khi sinh ra cái gì cũng hơn cô ta nên cô ta bèn tìm mọi cách khiến anh như vô hình với mọi người, cô ta tìm cách bêu xấu anh trai mik khắp mọi nơi. Tuy Kook biết nhưng vốn cậu cũng không để tâm, cậu thì lại nghĩ khác cậu rất yêu quý em gái mình rất thương cô vì cậu biết từ nhỏ cả hai không có mẹ.
  •  
  • Cứ thế thời gian trôi đi, vào một ngày nọ toàn trường đều ra tiếp đón một học sinh mới vào trường. Người đó không ai khác là Kim Taehyung con trai của một cty lớn nhất ở Hàn Quốc. Xe rất nhiều đậu tại trường thu hút mọi ánh nhìn, anh đi xuống toàn trường liền được một phen nhìn thấu được phải rất là đẹp trai,  mọi cô gái trong trường hú hét điêu đứng vì người nọ trong đó có cả Jeon Somin. Nhưng anh ta cao ngạo không buồn quan tâm, mọi chuyện vốn là bình thường đối với đại nhân vật như anh. Trong lúc anh được vệ sĩ cố mở đường để anh đi vô trường thì Jeon Somin cô ta giả bộ bị xô ngã rồi té trước chân của anh. Vốn đó là âm mưu để lấy sự chú ý của anh nhưng ả chỉ nhận lại ánh mắt khinh thường từ anh, anh lướt qua ả duy có đám nam sinh là tới giúp ả nhưng lại nhận cơn giận từ ả mà hụt hững. Một ngày tiếp đón thật tẻ nhạt đối với anh nhưng trước khi vô khuôn viên trường hình ảnh một nam thanh niên ôm chồng sách với mắt kính tròn khó hợp với khuôn mặt thanh tú của cậu, phải kính mà Somin đưa cho cậu. Cậu không hề quan tâm gì chỉ cứ ôm đóng sách mà trở vô lớp. Tất cả đã thật sự khiến người kia phải dừng lại bước chân. Ả Somin nhìn thấy toàn bộ, ả biết anh là đang nhìn ai. Ả nghiến răng nắm chặt tay tức giận.
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Tôi muốn hồ sơ của tên kia.
  • Vệ sĩ
    Vệ sĩ
    Vệ sĩ: vâng thưa cậu chủ.
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Được rồi ông cho bọn họ về đi tôi muốn mik học khỏi cần bảo vệ gây chú vâng.
  • Vệ sĩ
    Vệ sĩ
    Vệ sĩ: Vâng thiếu gia.
  •  
  • Nói rồi anh bước đi một lèo vô phòng hiệu trưởng để nhận lớp. Chỉ là tâm trạng anh có một tia le lói thú vị muốn tìm hiểu cái người kia. Muốn trêu trọc một chút. Sau nhiều ngày cuối cùng anh là vẫn chọn vô chung lớp với người kia còn cố tình ngồi cạnh người đó dưới sự ghen tỵ của mọi người hay nói trắng ra mọi cô gái.
  •  
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung:Tôi ngồi chỗ này...Được chứ.
  • Kook không chả lời cậu nhìn lên rồi cuối đầu xuống, cậu nhích sang một chút cho anh. Cứ thế anh thản nhiên ngồi xuống vì là trường đại học nên bàn được chia rất dài có tổng bộ bốn dãy bàn ghế to trong một lớp. Kook lại chọn góc khuất mà ngồi, buổi học cứ diễn ra kook lo ghi chép nghe giảng chẳng để ý cái  người bên cạnh đang nhìn mình chằm chằm kia. Cũng chẳng cảm thấy khác lạ gì, nhưng cho tới khi một bàn tay lạ sờ lên đùi Kook từ từ di chuyển vô nơi kia. Kook cậu mới giật mình khép chân lại, gương mặt ửng hồng tức khắc, cậu cố dùng hai tay kéo tay anh ra nhưng lực lại yếu nên chỉ là bị người nọ sờ loạn, quấy rối.
  •  
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Này cậu muốn gì.
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Tôi thắc mắt tại sao cậu lại không để ý tôi.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Tôi không rãnh.
  •  
  • Kook dùng tay nhéo anh khi vừa thoát khỏi liền một lèo đi ra ngoài. Giáo viên vốn chẳng quan tâm nên cứ tiếp tục giảng vì Kook là những học sinh xuất sắc nhất nên cô rất yên tâm. Kook rời đi kế sau đó là nụ cười quỹ dị từ người kia, anh cũng là cầm cặp mà đi ra khỏi lớp. Anh đi phía sau cậu thì liền tới thư viện. Anh thấy cậu chọn một số sách rồi chui vô một góc khuất mà ngồi đó đọc. Anh cứ thế ngồi vị trí khác nhìn cậu, anh thấy người kia ngủ gục mới từ từ tiến lại anh gỡ mắt kính xấu xí kia rồi ngắm nhìn gương mặt của cậu. Bất chợt Kook tỉnh dậy thấy cảnh này bị hù một phen. Cậu định giật lại mắt kính nhưng người kia nhanh hơn giơ cao lên, Kook tuy cao 1 m 79 vậy mà lại lùn hơn anh một cái đầu.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Anh muốn gì...
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Tôi muốn em.
  •  
  • Kook định thu dọn cặp sách rời đi, nhưng vừa quay lưng bất chợt lại bị người kia lôi ngược lại áp mạnh vô kệ sách. Bàn tay ghìm chặt tay cậu lên đỉnh đầu.
  •  
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Vì sao lại đeo kính em vốn dĩ không cận lại không hợp với nó nữa.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: .....
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Lại không nói...em biết tôi là ai không. Đừng để tôi cáu.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Buông ra.....
  •  
  • Kook vùng vẫy nhưng liền bị nụ hôn bất chợt kia làm cho đứng hình.Phải anh hôn cậu một nụ hôn mạnh bạo càng quét quanh môi của anh. Hắn liếm quanh tay kia cầm chặt hàm cậu ép mở miệng rồi dùng lưỡi mà khuấy đảo khoang miệng anh.Kook cứ như bị điều khiển mà dần mất lực. Toàn bộ cơ thể trụ trên chân ở giữa hai chân cậu. Kook cố chống cự nhưng không được cậu cắn anh khiến anh buông cậu ra.
  •  
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Biến thái...
  • Taehyung
    Taehyung
    Taehyung: Dám cắn tôi rồi em sẽ hối hận.
  •  
  • Anh bỏ đi, Kook cố lấy lại hơi thở mà khụy cơ thể xuống. Sau đó cậu lấy sách vở để đến nơi làm. Cậu muốn quên đi sự việc hôm nay cậu chỉ muốn yên bình thôi. Sau một ngày làm việc mệt mỏi, 8 giờ khuya cậu mới trở về nhà, vừa tới cửa đã bị cô em gái yêu quý chặn lại.
  •  
  • Somin
    Somin
    Somin: Này em cảnh cáo anh trách xa khỏi anh ấy. Em mới là người có thể gần anh ấy. Đừng có dùng trò bỉ ổi của anh đi câu duẫn anh ấy khỏi em. Em sẽ không tha thứ cho anh.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook:Em đang nói gì vậy. Anh không có thân hay gây chú ý ai cả.
  • Somin
    Somin
    Somin: Đừng có giả nai nữa, hôm nay em đã thấy anh ấy lại chỗ anh, cả hôm vừa vô trường em nói anh nên cút khỏi những nơi có em kia mà. Anh cố tình.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Anh không có.haizZ thôi được anh không ngồi cạnh ai là được chứ gì.
  • Somin
    Somin
    Somin: Coi như anh hiểu chuyện. Ê mà cho em chút tiền mai bạn em tổ chức sinh nhật ba lại không có tiền. Em nghe anh mới lãnh lương, cho em chút đỉnh.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Em muốn bao nhiêu.
  • Somin
    Somin
    Somin: 400 ngàn Won (100 ngàn Won gần bằng 1.908 VNĐ)
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Em có biết hơn một nửa tháng lương của anh không. Chúng ta cũng cần tiền để lo trong nhà nửa.
  • Somin
    Somin
    Somin: Anh không cho thì thôi.
  • Jung Kook
    Jung Kook
    Kook: Haizz...chỉ lần này thôi đó.
  •  
  • Kook lấy tiền ra cậu đưa cho cô. Cô có được tiền rồi liền chạy đi, cậu vô nhà chuẩn bị bữa tối. Cậu cũng là thương em cũng không thể suy nghĩ gì xa. Hôm sau đi học cư nhiên không thấy tên khó ưa kia nữa. Cũng ổn thôi, sau vụ đó Kook có nghe nói Kim Taehyung là con cty Fire là học sinh lưu bang nghe nói 2 năm qua là vì phụ giúp cty ba nên mới không nhập học khi đúng 19 tuổi hiện tại giờ anh không biết vì gì mà đi học ở tuổi 21 này. Cậu cũng không nghĩ nhiều chỉ cần tránh mặt người đó như em cậu muốn. Nhưng liệu cậu tránh nhưng người kia không tha thì sao. Cậu sẽ thoát khỏi tầm ngắm ác ma chứ.
  •  
  • Hết chương 1.
14
Chương 1: Tầm ngắm đã chọn em.