(VKook Fanfic) Tất Cả Bắt Đầu Từ Nhà Vệ Sinh
  • Đừng nói là Jimin bên kia điện thoại, ngay cả “nhân mã” bên trong buồng vệ sinh hẳn cũng đã cạn lời sau khi nghe tuyên bố của cậu. Chàng trai tóc đen tiếp tục ôm điện thoại huyên thuyên với anh mình, không để ý cánh cửa nhà vệ sinh đằng sau đã mở ra từ bao giờ.
  • Một người đàn ông đẹp hơn cả nhân vật nam chính trong truyện tranh Nhật Bản bước ra, gương mặt âm u trông như sắp giết người. Đằng sau gã là một cậu trai mặt mũi xinh xắn, chỉ có điều tô son trét phấn hơi dày đang luống cuống tay chân chỉnh lại quần áo trên người.
  • Người qua đường
    Người qua đường
    Tae… Chúng ta…
  • Taehyung
    Taehyung
    Cậu đi đi.
  • Người qua đường
    Người qua đường
    Nhưng…
  • Taehyung
    Taehyung
    Đi đi.
  • Gã không cao giọng quát mắng, nhưng chỉ gương mặt lạnh lùng và giọng nói trầm bình tĩnh này thôi cũng đủ khiến người nghe phải khúm núm. Cậu trai kia gượng cười rời đi, rõ ràng suýt chút nữa là đã có chiến tích được lên giường với tay playboy khét tiếng Seoul này để khoe khoang với đám bạn rồi, vậy mà lại bị phá đám!
  • Cậu ta tức tối liếc Jungkook một cái sắc lẻm, nhưng họa sĩ Jeon vẫn đang bận rao giảng cho Jimin nghe về lịch sử của chủng tộc nhân mã, kèm thêm cả phán đoán cá nhân của cậu về lí do tại sao nhân mã lại trốn trong nhà vệ sinh của loài người vừa khóc vừa vỗ tay nữa.
  • Jungkook
    Jungkook
    ... Em đồ là… hic… đồ là… Trời tối rồi hả?
  • Tên họ Jeon đang xỉn quắc cần câu đột nhiên thấy trời đất tối sầm. Jungkook ngẩng đầu lên, phía sau là một người đàn ông cao lớn đang quắc mắt nhìn cậu trừng trừng, ánh đèn hắt bóng khiến gã trông như một tên quỷ sứ to như bằng cả con khủng long.
  • Jungkook
    Jungkook
    Buổi tối tốt lành… hí hí~ anh cũng… hic… cũng tới coi nhân mã hả?
  • Jungkook ngờ nghệch cười, một bên tai ong ong vang tiếng gào của Jimin (“thằng ngốc này, hoặc là co cẳng lên chạy hoặc là quỳ xuống xin lỗi người ta cho anh!”)
  • Taehyung nhắm mắt, gân xanh trên trán đập thình thịch, cả nửa người trên lẫn nửa người dưới đều sung huyết như sắp nổ tung đến nơi. Gã tự cho mình cái quyền được nổi giận, ai sắp “vui vẻ” bị cắt ngang mà không phát khùng cơ chứ? Đáng lẽ gã sẽ cho kẻ phá đám bên ngoài biết tại sao Kim Taehyung lại nổi tiếng ở giới ăn chơi Seoul thế, không chỉ vì tốc độ thay người tình mà còn vì nắm đấm của gã nữa.
  • Cơ mà nhìn thằng nhóc non choẹt trước mặt này đi… Taehyung thở dài một hơi đầy nhẫn nhịn, được rồi, so đo với con ma men làm gì cơ chứ? Có lẽ nên đi tìm Jin hyung uống chút trà hoa cúc cho hạ hỏa chứ giờ gã chẳng còn chút hứng thú nào nữa, dù thứ phía dưới vẫn đang cộm phồng lên căng cứng trong quần.
  • Gã bước qua cậu.
  • Không đi được!
  • Kim Taehyung nheo mắt nhìn thằng nhóc đang túm chặt lấy quần mình kia, cảm giác huyết áp lại bắt đầu tăng vùn vụt.
  • Taehyung
    Taehyung
    Cậu muốn gì?
  • Gã đá chân, muốn kéo cái quần sắp tụt ra khỏi tay cậu.
  • Jungkook
    Jungkook
    Đâu rồi?
  • Jungkook hoang mang nhìn buồng vệ sinh trống rỗng trước mắt mình
  • Jungkook
    Jungkook
    Nhân mã của tui âu?
  • Miệng cậu méo xệch, giọng đã mang theo chút nức nở.
  • Jungkook
    Jungkook
    Jimin hyung, nhân mã biến mất òi…
  • Taehyung trợn trắng mắt, liên quan gì đến tôi? Gã đang định kéo tay cậu ra thì Jungkook chợt quay phắt lại khiến gã giật thót cả mình.
  • Jungkook
    Jungkook
    Anh… vừa đi ra từ đó đúng không?
  • Gương mặt cậu dí sát vào gã, mùi thơm của cồn và táo ập vào trước mặt khiến Taehyung thấy hơi váng vất. Lúc này gã mới nhìn kĩ Jungkook, gương mặt đẹp phi giới tính, đôi môi căng mọng, đặc biệt là đôi mắt lấp lánh như hút hồn người khác.
  • Jungkook
    Jungkook
    Là anh!
  • Tiếng hét của cậu khiến gã chợt tỉnh táo lại.
  • Taehyung
    Taehyung
    Cái gì?
  • Taehyung cau có, không biết vì bị cậu gào vào mặt hay nhận ra mình vừa nhìn con người ta đến thất thần nữa. Thật tình, gã từng thấy nhiều người đẹp hơn thằng nhóc này cả nghìn lần rồi!
  • Jungkook
    Jungkook
    Anh là nhân mã!
  • Kẻ say xỉn họ Jeon phấn khởi túm chặt chân gã.
  • Jungkook
    Jungkook
    Chân anh đâu? Không phải hai cái này, hai cái nữa cơ!
  • Rồi cậu nhìn chằm chằm vào cái nơi đang độn lên to tướng giữa hai chân gã, bàn tay đang ôm chân gã chậm rãi di chuyển lên phía trên.
  • Jungkook
    Jungkook
    Đuôi… Đuôi ở đằng trước à?
  • Taehyung
    Taehyung
    Này!
  • Taehyung cuống quýt gạt bàn tay táy máy của cậu ra, tên này say thật hay giả vờ để giở trò với gã thế?
  • Jungkook bị hất ra cũng không giận, cậu vẫn dính mắt vào “cái đuôi” kia, hai mắt tập trung đến lé xẹ, mặt đã dí sát vào đó, miệng vẫn lẩm bẩm.
  • Jungkook
    Jungkook
    Đuôi… đuôi…
  • Hơi thở của Taehyung nặng dần. Một chàng trai xinh đẹp đang áp sát mặt vào nơi đó của gã, hơi thở nóng ấm phả vào cái nơi dễ bị kích thích nhất của đàn ông, phía dưới đã hơi mềm xuống lại nhanh chóng cương lên. Taehyung luồn tay vào tóc cậu, có lẽ gã có thể thử…
  • Jungkook ngửa đầu nhìn gã, cánh môi hồng khẽ hé mở thành một nụ cười trong trẻo. Taehyung chợt thấy tim mình mềm nhũn.
  • Taehyung
    Taehyung
    Cậu...
  • Jungkook
    Jungkook
    HUỆEEEEE!!!!!!
  • Lúc Jimin xông vào nhà vệ sinh cũng là lúc anh nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng. Thằng em quý hóa của anh đang nôn thốc nôn tháo vào đũng quần một người đàn ông, anh chàng tội nghiệp kia… hình như đã thoát xác rồi thì phải?
14
Chương 3: Huệeeeeee!!!