(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 99: Không còn là trùng hợp
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Đã là ngày thứ ba của cậu ở đây, thật không muốn rời đi. Cậu chỉ xin ngủ nhờ một đêm, nhưng lại ở lại đến ngày thứ ba. Hôm nay là một buổi sáng tuyệt vời! Vừa thức dậy, cậu đã rời khỏi phòng để ngắm nhìn những điều hạnh phúc giản đơn vào buổi sớm.
  • Khi Gaara đến sảnh chính, tiếng người phụ nữ gọi khiến cậu phải dừng lại.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Gaara! Cậu đây rồi!
  • Gaara
    Gaara
    Chào viện trưởng!
  • Cậu quay lại và vui vẻ cất tiếng chào.
  • Gaara
    Gaara
    Có việc gì cần tìm cháu không?
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Ta có tin vui cho cậu đây.
  • Cậu nhìn người phụ nữ vẻ chờ đợi.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Chuyện hôm trước cậu nói với ta muốn tìm hiểu về thổ ngữ, ta đã tìm được người giúp cậu rồi.
  • Gaara
    Gaara
    Thật ạ?
  • Cậu reo lên, không hiểu sao lại vui mừng đến thế. Sau hai ngày ở đây, cậu đã tiếp xúc làm quen với mấy đứa trẻ kia. Đứa nào cũng gần gũi, quý mến cậu. Riêng đứa bé nhìn cậu với ánh mắt khác biệt đó thì không. Mỗi lần cậu muốn tới gần nó đều lãng tránh, có khi bỏ chạy ngay tức khắc. Chính điều đó thôi thúc cậu muốn gần gũi với nó hơn. Cho nên mới mạnh dạn đề nghị viện trưởng giúp mình về việc học thổ ngữ. Khổ nổi cô nhi viện ít người nhưng nhiều việc, chẳng có ai rảnh rỗi giúp cậu. May mắn thay, sáng nay Hinata tới. Vừa nhìn thấy cô viện trưởng, cậu biết ngay cô là người thích hợp nhất. Không ai hiểu đứa bé tách biệt đó hơn cô. Cả hai còn ở thành phố nữa. Điều đó chẳng phải rất thuận lợi cho cậu sao? Chưa kể cậu đã hứa sẽ trả phí thỏa đáng, cô sẽ có thêm thu nhập. Tất cả đều có lợi cho nên viện trưởng không do dự giới thiệu Hinata cho cậu.
  • Mừng quá nên sáng ra vừa gặp cậu viện trưởng phải báo liền, không sợ nhiều việc quá lại quên mất, mai cậu về thành phố rồi.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Ừ! Người đó vừa tới sáng nay, cậu có muốn gặp ngay không?
  • Gaara
    Gaara
    Tất nhiên rồi.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Người đó đang ở ngoài vườn hoa với mấy đứa trẻ, nhưng mà bây giờ dì bận chút việc không đi cùng cậu được, cậu đi một mình được không?
  • Gaara
    Gaara
    Dì cứ lo việc của dì, cháu đi một mình cũng được.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Thế thì chúng ta nói chuyện sau nhé.
  • Nói rồi người phụ nữ lướt qua cậu bước đi. Hình như người phụ nữ này vui quá mà bỏ qua việc gì đó rất rất quan trọng.
  • Nắng sáng sớm mới ấm áp, tinh khôi làm sao? Cậu vừa bước ra tới sân buộc phải vươn vai hít lấy cái không khí trong lành buổi sớm.
  • Một lúc sau cậu nháo nhác nhìn về phía sân chơi.
  • Hình ảnh những đứa trẻ chạy tung tăng, đùa giỡn, giọng nói trong trẻo, giọng cười phấn khích, tất cả chúng không vướng bận muộn phiền của cuộc sống, vẻ ngây thơ, hồn nhiên khiến người khác muốn bảo vệ, chở che. Nhìn cảnh tượng ấy khiến lòng cậu ấm áp lạ thường, bất giác nở nụ cười.
  • Chợt đôi mắt cậu lạc đường nhìn về chiếc ghế đá dưới tán cây xanh to lớn. Mới sáng ra, điều gì khiến cậu kinh ngạc đến thế?
  • Thật không thể tin nổi, mọi chuyện luôn diễn ra không theo ý ai cả. Cụ thể ở đây là ý muốn của cậu, Gaara muốn tìm một chốn thanh bình để tỉnh dưỡng tinh thần. Nhưng không ngờ rằng, nơi đây cũng chính là nơi cậu bước chân vào một thứ tình cảm phức tạp nhưng vô cùng kì diệu.
  • Nơi đây cậu gặp cô, người con gái là nguyên nhân cậu có mặt tại đây.
  • Trước mắt cậu, Hinata đang nói chuyện với cậu bé kì lạ mà cậu gặp chiều hôm qua. Họ đang sử dụng một thứ ngôn ngữ đặc biệt, chỉ những người kém may mắn mới phải sử dụng.
  • Thoáng bất ngờ, cậu tự hỏi: "Sao cô lại ở đây?"
  • Không có gì phải ngạc nhiên hay thấy kì lạ, có lẻ như một thói quen, bao năm nay Hinata đều tới đây một tháng một lần vào chủ nhật tuần thứ tư. Mỗi lần tới, cô đều mang theo rất nhiều quà bánh cho mấy đứa trẻ. Cô đến từ sáng nay, do cậu ngủ quá sâu nên không biết gì thôi.
  • Thất thần nhìn về phía đó, Gaara không hề biết rằng viện trưởng đang đi tới. Cậu đang chìm đắm trong những suy nghĩ mông lung khi tiếng người phụ nữ từ phía sau khiến cậu giật mình.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Gaara!
  • Cậu vội quay lại:
  • Gaara
    Gaara
    Viện trưởng!
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Cậu đã gặp người đó chưa?
  • Vừa tới, bà hỏi ngay cậu. Chắc tại mới nhớ ra mình quên nói điều gì đó quan trọng với cậu nên mới vội vã đuổi theo cậu để nói cho rõ ràng.
  • Gaara
    Gaara
    Vẫn chưa nhưng sao ạ?
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Vậy thì tốt quá! Lúc này, ta quên nói với cậu điều này. Người đó không thể giao tiếp bình thường như mọi người, ta sợ cậu gặp lại bỡ ngỡ, không hiểu người đó nói gì nên mới vội vã tìm cậu.
  • Nghe người phụ nữ này nói, cậu thấy ngờ ngỡ rồi đây. Sao người bà nói giống với một người cậu biết, người đó cũng có mặt ở đây?
  • Làm gì có sự trùng hợp ghê gớm ấy được?
  • Gaara
    Gaara
    Vậy ạ! Người đó trông như thế nào? Có phải là một cô gái?
  • Cậu ngập ngừng xác nhận.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Sao cậu biết là một cô gái.
  • Viện trưởng vốn dĩ chả biết cậu đã biết Hinata từ trước nên có chút bất ngờ trước câu hỏi.
  • Gaara
    Gaara
    Có phải người đó là cô gái đang ngồi ngay ghế đá dưới gốc dạ hương, gần vườn hoa hồng đằng kia.
  • Lần này cậu tự khẳng định luôn, vì ngoài cô ra ở gần đây chẳng có ai là con gái cả, người phụ nữ trước mặt cậu đang ở độ tuổi trung niên, còn mấy đứa bé gái chắc chắn không phải, rất dễ dàng để cậu ngộ ra điều ấy.
  • Người phụ nữ nhìn theo mắt cậu, thấy Hinata đang trò chuyện cùng Achu vội quay lại nhìn cậu xác nhận.
  • Viện trưởng
    Viện trưởng
    Đúng rồi đó. Để ta giới thiệu cô ấy với cậu.
  • Gượm đã, là thật sao? Bỗng Một cơn đau phía sau gáy. Cậu đang sắp xếp lại tất cả những dự liệu mình vừa được tiếp nhận trong buổi sáng nay.
  • Những điều này gọi là gì đây? Mối lương duyên đặc biệt sao?
14
Chương 99: Không còn là trùng hợp