(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem / Chương 98: Chạy trốn thực tại
(ĐN Naruto) Xin Lỗi, Em Không Phải Lọ Lem
  • Gaara không thể lý giải được vì sao cái hành lang rộng thênh thang ấy, với biết bao nhiêu con người qua lại, đôi mắt cậu chỉ thấy được một cô gái.
  • Không ai nghĩ rằng một cô gái vô danh trong mắt tất cả mọi người suốt thời gian qua bỗng trở nên nổi bật trong mắt Gaara.
  • Hinata cứ như mọi ngày, lầm lũi rảo bước trên hành lang đông đúc, và trôi qua Gaara mà không nhận ra cậu đang đứng đó. Cảm giác cô để lại khiến người ta xao động. Gaara theo dõi bóng cô với tâm tư rối ren.
  • Sau một lúc, Gaara tự trấn tĩnh tinh thần. Có lẽ cậu đã mất ngủ khá lâu, vì vậy mới tưởng tượng ra những ảo giác kì lạ như vậy. Cậu không dám tin rằng tất cả những cảm xúc kì lạ đó là do sự mệt mỏi của cơ thể gây ra.
  • Cậu cần về nhà, hy vọng mọi chuyện sẽ trở lại bình thường sau khi cậu ngủ một giấc. Gaara không muốn đứng đó nữa, bước nhanh tới bãi đỗ xe của trường.
  • "Cái gì đang xảy ra với tôi thế này? Liệu Thượng đế có cần đùa giỡn với tôi lâu đến thế không?" Gaara tự hỏi.
  • Đèn đỏ, ngã tư đường Đại lộ Trung tâm, cô lại xuất hiện. Hinata đang đứng nơi bếp chờ xe tới. Đường phố bao nhiêu người, xe cộ đông nghẹt, cớ làm sao mắt cậu chỉ phát hiện ra cô, nhìn chằm chằm cô.
  • Tại sao đường về nhà cậu lại chung hướng với cô chứ? Nói đúng hơn là chung hướng tới bệnh viện nơi Sasuke đang điều trị.
  • Lần này cương quyết không lưu luyến, Gaara nhấn ga lao nhanh về phía trước, mặc dù còn vài giây nữa đèn mới chuyển màu. Gió thu vi vu rít lên từng cơn, không bận tâm cậu để mặc gió lạnh đánh thức thần trí đang loạn trở về sự tỉnh táo.
  • Mọi chuyện không thể giải quyết đơn giản như người ta nghĩ.
  • Ngày hôm sau, trường có tin Gaara xin nghỉ phép ít hôm.
  • Gaara quyết định đi đâu đó ít ngày, cậu cần đổi gió, cần sắp xếp lại thứ cảm xúc khiến thần trí mình điên loạn.
  • oOo
  • Định mệnh luôn sắp đặt những cuộc gặp gỡ tưởng chừng như rất đơn giản nhưng thực ra lại đầy ẩn ý.
  • Một lần gặp gỡ đã là duyên. Vậy nhiều lần bắt gặp nhau phải chẳng giữa hai người có nợ?
  • Nơi Gaara hướng tới là vùng ngoại ô gần thành phố - Thung lũng Todoroki.
  • Cậu chẳng biết lí do mình lại chọn nơi này, chỉ tình cờ đọc được mẫu tin trên cuốn tạp chí trong lúc cậu tìm kiếm một nơi lý tưởng.
  • Mang balo, cậu leo lên chiếc mô tô yêu thích, vi vu phóng đi trên con đường cao tốc.
  • Vài tiếng đồng hồ thì tới nơi.
  • Phong cảnh ở đây quá tuyệt vời! Quả thật giúp cậu tỉnh tâm rất nhiều.
  • Cậu ở đó cho tới khi ánh chiều tà buông xuống, mới vội vàng từ biệt rời đi.
  • Mọi chuyện không được suôn sẻ! Chiếc xe mô tô của cậu đột ngột hỏng máy, rất khó tìm thấy một cửa hàng sửa xe ở đây. Loay hoay một lúc, thử xoa dịu người bạn thân thiết, nó vẫn lì lợm.
  • Gaara đành chịu khó, ung dung dắt bạn dạo bước trên con đường thơ mộng, giữa ánh nắng vàng nhàn nhạt, lá mùa thu rụng rời. Nơi cậu hướng về chính là khu trung tâm vùng ngoại thành, Gaara đang tìm kiếm thứ gì đó để làm người bạn đồng hành dịu đi giận.
  • Gaara không quá để ý xung quanh, cậu không còn tâm trạng để ngắm cảnh nữa. Giờ việc cấp bách là phải tìm được một nơi nghỉ ngơi đêm nay. Chiều tà dần buông hết ánh sáng rồi, cậu cứ bước về phía trước. Sau một quãng đường dài, đôi chân rả rích, cậu cũng tới được khu trung tâm. Đi thêm một đoạn nữa bước chân, cậu dừng lại.
  • Phía trước là một căn nhà khá lớn, cây cảnh được trang trí khá đẹp. Kiến trúc này đã hơi cũ, hàng rào trắng bị rỉ sét rồi, được dây leo bám vào. Dàn dây leo nở những bông hoa màu cam xen vào lá xanh. Trên sân cỏ được cắt ngắn, một vài chỗ đất bày đồ chơi như xích đu, cầu trượt... Đám trẻ tụm ba tụm năm cùng nhau chạy, đùa giỡn vòng quanh sân.
  • Nhìn một lúc, cậu mới tiếp tục thay vì đi thẳng. Cậu rẽ hướng đi về phía tòa nhà. Nắng sớm chiếu rọi bóng cậu. Không khí ở đây thật hài hoà, có lẻ do bởi cách xa với thành phố nơi xe cộ ồn ào nhộn nhịp. Ở đây chỉ còn có cả tiếng chim thánh thót reo vui.
  • Cậu vừa tới nơi đã gặp một phụ nữ trung niên, với khuôn mặt in những dấu vết của năm tháng, đôi mắt hằn sâu chứa đựng sự chìu chuộng và lo âu. Đây chính là vị viện trưởng người Hinata hết lòng tôn kính và yêu mến. Bà thương cô như chính con gái bà vậy. Gaara vội cất lời.
  • Gaara
    Gaara
    Chào dì!
  • Người phụ nữ trung niên đáp lại bằng nụ cười, giọng nói trầm ấm.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Cậu cần gì? Tới thăm những đứa trẻ này à?
  • Gaara
    Gaara
    Không giấu gì, cháu từ thành phố xuống, không may xe bị hỏng giữa đường, trời lại gần tối vẫn chưa tìm được khách sạn, tình cờ đi ngang chỗ này, mạn phép muốn xin ngủ nhờ một đêm, không biết có phiền dì.
  • Sự cố không mong muốn cùng sự thành thực của cậu được người phụ nữ này thấu hiểu và cảm thông, bà không ngờ vực điều gì vui vẻ cho phép.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Tất nhiên chỗ này luôn hoan nghênh khách viếng thăm, cậu vào đi.
  • Người phụ nữ dẫn lối cho cậu tiến vào trong tòa nhà, đúng thật nơi đây chỉ toàn trẻ con, vật chật sơ xài, đơn sơ lắm, mọi thứ đều mộc mạc, gần gũi.
  • Gaara mãi miết nhìn ngó khắp nơi, chân vẫn vô thức bước theo viện trưởng, đến một căn phòng trống phía cuối hành lang, người phụ nữ dừng bước quay lại nói với cậu.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Cứ tự nhiên nhé, các bé rất ngoan, có cần gì thì tới văn phòng tìm dì. Mà nếu phòng có bụi cậu lau dọn giúp cho, lâu rồi không có người ở, có lẽ mạng nhện, chuột, gián đã làm tổ rồi cũng nên. Cậu không ngại chứ?
  • Gaara
    Gaara
    Không phải ngủ ngoài trời là tốt rồi, cháu cũng không kén chọn đâu.
  • Nhân vật phụ
    Nhân vật phụ
    Vậy thì tốt rồi, cậu có thể tìm thấy chổi ở phòng bếp. Ra sảnh chính rẽ tay trái. Cậu tự làm giúp dì! Dì còn có việc cần giải quyết.
  • Gaara
    Gaara
    Vâng! Cảm ơn dì.
  • Cậu nói và cúi đầu chào tạm biệt, người phụ nữ theo lối cũ bước đi.
  • Gaara mở cửa, trước mặt cậu là một căn phòng khá nhỏ, trong phòng toàn vật dụng sơ xài, một cái tủ gỗ đặt sát góc tường bên phải, chiếc giường phía bên trái, chiếc bàn đặt ngay cửa sổ, trên tường chỉ dán giấy màu trầm đơn giản. Trên bàn có đặt một chiếc bình và đèn đọc sách. Tất cả đơn sơ hơn so với căn phòng sạch sẽ, sang trọng ở nhà cậu rất nhiều.
  • Nhưng nó đã đủ thoải mái để cậu nghỉ ngơi rồi, chí ít đêm nay cậu không phải ngủ ngoài đường. Có một vấn đề, như đã nói, lâu rồi không ai ở nên bụi bặm khá dày. Cậu vốn thích sạch sẽ, không suy nghĩ nhiều, đặt balo lên bàn, Gaara xuống bếp theo chỉ dẫn để tìm chổi và dẻ lau.
  • Cậu dọn dẹp xong thì hoàng hôn đã nhuộm đỏ một khoảng trời. Nhìn từ trong phòng, cảnh hoàng hôn rất thơ mộng. Gaara không kìm nổi sự phấn khích được nhìn mặt trời biến mất.
  • Dưới một tán cây, Gaara đứng im nhìn mọi thứ diễn ra. Cơn gió khẽ làm cây kêu xào xạt. Mọi âm thanh trộn lẫn thật pha tạp, hơi rũ mắt xuống không nhìn ra tâm trạng cậu là gì. Ánh mắt của cậu khẽ đảo rơi vào một bóng dáng nhỏ, một cậu nhóc cứ nhìn chằm chằm cậu. Đứa bé tách biệt, có vẻ ngoài khá mĩ mạo, nhưng ánh mắt nó nhìn cậu lại mang theo sự dè chừng, e ngại.
  • Gaara
    Gaara
    Này nhóc, ánh mắt đó... là ý gì hả?
  • Gaara bước tới trước mặt đứa trẻ, trào phúng nói.
  • Đứa trẻ chỉ nhìn Gaara chằm chằm trong im lặng. Cậu nghiêng đầu, khó chịu cau mày trước cách cư xử đó. Bỗng nó thôi nhìn cậu, vội vã quay đầu bỏ đi. Cậu ngỡ ngàng gọi theo nhưng nó đã mất hút sau bức tường.
14
Chương 98: Chạy trốn thực tại